Tiểu Đạo Cô Phát Sóng Trực Tiếp Quá Chuẩn! Ngày Kiếm Trăm Triệu, Trở Thành Nhà Giàu Số Một - Chương 143: Tôi không thể chăm sóc tốt cho nó

Cập nhật lúc: 2025-09-21 14:38:17
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cậu đừng kích động, đợi một lát. sẽ tìm giúp . Chỉ cần đợi thêm chút nữa!”

 

Chú lính cứu hỏa phía cũng vội vàng lên tiếng.

 

Cậu bé chú, ánh mắt tràn đầy niềm tin bẩm sinh những lính cứu hỏa trong đồng phục.

 

“Thật ? Vậy đợi ở đây. thấy Đoàn Đoàn.”

 

Chú lính cứu hỏa Mộc Li qua điện thoại: “Đồng chí , cô con mèo nhỏ đó đang ở ?”

 

Mộc Li gật đầu: “Từ đây về phía Bắc, cửa hàng thú cưng đầu tiên, ở đó. Anh với chủ cửa hàng, họ sẽ con nào.”

 

Chú lính cứu hỏa xong, để ý lời Mộc Li kỳ lạ. Anh lập tức gọi điện cho đồng nghiệp.

 

Chẳng bao lâu, đồng nghiệp đến cửa hàng thú cưng, trình bày tình hình với chủ cửa hàng và ngay lập tức xác nhận Đoàn Đoàn.

 

Chủ cửa hàng cung cấp một cái lồng vận chuyển, và chú lính cứu hỏa mang cả Đoàn Đoàn lẫn chủ cửa hàng lên sân thượng tòa nhà.

 

Chỉ hơn mười phút ngắn ngủi, nhưng cảm giác như trải qua cả một đời .

 

Người đàn ông trung niên vẫn chú cảnh sát giữ lầu, phép lên.

 

Trong tình hình , nếu cha xuất hiện sân thượng, nỗ lực thể sẽ phản tác dụng.

 

Người đàn ông trung niên thể chống cự, im với vẻ mặt đầy tức giận.

 

Miệng ông vẫn lẩm bẩm: “Chuyện chỉ là giả tạo thôi. Nó sẽ nhảy . Chỉ ép đồng ý nuôi con vật đó mà.”

 

“Trầm cảm gì chứ, chỉ là nghĩ quá nhiều. Nếu nó học hành chăm chỉ như , gì mà đồng ý.”

 

“Chỉ vì một con vật nhỏ mà to chuyện thế , còn mặt mũi nào nữa? Nó chẳng thèm để ý đến suy nghĩ của những lớn như chúng .”

 

Cho đến tận bây giờ, ông vẫn tin rằng con trai thể nhảy lầu. Trong đầu ông, bé chỉ đang giả vờ, nghĩ quá nhiều, uy h.i.ế.p ông.

 

Thậm chí, ông còn liệt kê đủ lầm của con trai, từ những thói quen nhỏ nhặt trong đời sống hằng ngày đến những chuyện lớn hơn, như thể chứng minh rằng xứng đáng đặc biệt quan tâm.

 

Cứ như thể ông phơi bày mặt nhất của con trai mặt .

 

Những chú cảnh sát kết hôn cau mày khi , còn những gia đình và con cái thì càng cảm thấy khó chịu.

 

Dù họ phản bác thế nào, đàn ông trung niên vẫn kiên định với suy nghĩ của .

 

Quả thật, vấn đề lớn nhất của những đứa trẻ đang trầm cảm thường là bản chúng, mà là những lớn xung quanh.

 

Nhận thể đổi ông chú , chú lính cứu hỏa và chú cảnh sát dần thôi tranh luận, chỉ chăm chú theo dõi tình trạng của bé.

 

Rất nhanh, chú lính cứu hỏa mang Đoàn Đoàn tới. Con mèo nhốt trong lồng vận chuyển, mắt đầy tò mò quanh.

 

Ban đầu nó còn sợ, co ro trong lồng. khi ngửi thấy mùi quen thuộc của chủ nhân, nó từ từ tiến tới.

 

Cậu bé thấy Đoàn Đoàn chăm sóc , đôi mắt lập tức bừng sáng.

 

Đoàn Đoàn thấy bé liền chạy tới, cọ cọ chân một cách thiết.

 

Trông nó thật ngoan ngoãn và đáng yêu. Thân hình tròn trịa, lông trắng mượt, cứ cọ cọ như đang an ủi đứa con bé bỏng của .

 

Cậu bé, vốn khuôn mặt lúc nào cũng uể oải, bỗng thấy cả thế giới bừng lên màu sắc khi thấy Đoàn Đoàn.

 

Ôm chặt con mèo lòng, từ từ lùi xa mép tường.

 

Cùng lúc đó, chú lính cứu hỏa vội vàng chạy tới, đưa bé xuống an .

 

Cậu bé để ý đến những xung quanh, chỉ ôm chặt Đoàn Đoàn như thể đang ôm cả thế giới của .

 

Ngồi ở một nơi xa, chìm đắm trong thế giới nhỏ bé của và con mèo trắng.

 

Chủ cửa hàng thú cưng chứng kiến cảnh tượng , lòng cô bỗng ấm áp lạ thường.

 

Cô vốn yêu động vật. Khi dắt những con thú cưng trong cửa hàng dạo, cô tình cờ gặp con mèo trắng mập mạp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-dao-co-phat-song-truc-tiep-qua-chuan-ngay-kiem-tram-trieu-tro-thanh-nha-giau-so-mot/chuong-143-toi-khong-the-cham-soc-tot-cho-no.html.]

 

Con mèo trắng chăm sóc , lông mượt và sạch sẽ, chỉ cần thôi cũng chủ.

 

Cô mang nó về nhà cho ăn một chút, đăng tin tìm mèo lạc mạng xã hội.

 

chẳng ai đến nhận. Chủ cửa hàng thú cưng nghĩ rằng con mèo bỏ rơi, nên cô đăng một bài khác để tìm chủ mới cho nó.

 

Vốn dĩ cô liên hệ một chủ nhân mới, nhưng ngờ chú lính cứu hỏa đến cửa hàng.

 

Anh đến để tìm chủ thực sự của con mèo.

 

Nhìn tình hình lúc , thứ dường như đơn giản.

 

Con mèo trắng ngoan, luôn quấn quýt bên cạnh bé. Cậu liên tục vuốt ve nó, trong khi con mèo nhỏ đáp bằng những tiếng meo meo dễ thương.

 

Cảnh tượng trông thật ấm áp.

 

Nếu lúc đàn ông trung niên xông tới, khoảnh khắc sẽ thật ấm áp và yên bình.

 

trong sự ngỡ ngàng của tất cả , ông lao tới và tát mạnh mặt bé.

 

“Bốp!”

 

Tiếng tát vang lên khiến kinh ngạc, ai ngờ tới.

 

Cậu bé bất động, ôm chặt Đoàn Đoàn. Thấy chủ nhân đánh, Đoàn Đoàn lập tức giãy giụa, nhảy xuống can thiệp.

 

Trong mắt Đoàn Đoàn, bé chính là con của . Ai tổn thương “con của ”, lập tức sẽ chịu báo ứng.

 

“Xoẹt xoẹt” hai cái — hai vết cào chéo xuất hiện mặt đàn ông trung niên.

 

Con mèo trắng l.i.ế.m tay bé một cái, ngoan ngoãn cuộn tròn trong vòng tay .

 

“Đồ bất hiếu! Mày đang nghĩ gì thế ? Mày còn định mang nó về nhà ? Tao cho mày , ! Nếu mày dám mang nó về, tao sẽ chặt nó, nấu lên cho mày ăn!”

 

Câu dứt, cả chú cảnh sát, chú lính cứu hỏa và chủ cửa hàng thú cưng đều trợn tròn mắt, hiểu nổi tại một cha như .

 

Họ lo lắng con mèo trắng. Cậu bé còn quá nhỏ, đang sống sự nuôi dưỡng của cha . Nếu cha đồng ý cho nuôi mèo… tình hình sẽ nguy hiểm.

 

Chủ cửa hàng thú cưng thậm chí hối hận vì mang Đoàn Đoàn tới đây.

 

nghĩ đến việc thể gặp nguy hiểm, cô . Chỉ là, con mèo trắng, lòng cô vẫn đau nhói.

 

Ai ngờ bé bình tĩnh lên, cha một , mà đưa con mèo cho chủ cửa hàng thú cưng.

 

“Em… nhờ chị, nhờ chị… nhờ chị giúp nó tìm một chủ !”

 

Chủ cửa hàng thú cưng ngạc nhiên, nghẹn lời hỏi: “Em mang nó về ?”

 

Trên khuôn mặt bé hiện lên một nụ buồn bã: “Em phù hợp. Em thể chăm sóc cho nó. Em chỉ hy vọng Đoàn Đoàn sống … Sau …”

 

Những lời còn , tiếp.

 

Cậu còn tương lai . Cậu thể tiếp tục sống tiếp .

 

Vừa nãy, thật sự định nhảy xuống, nếu Đoàn Đoàn xuất hiện đúng lúc.

 

Chủ cửa hàng thú cưng sâu đôi mắt bé, sang đàn ông trung niên đầy tức giận.

 

Cô khẽ thở dài, lòng nặng trĩu.

 

“Chị thể nuôi nó . Mỗi khoản chi tiêu của nó, chị đều sẽ ghi . Khi nào em thật sự khả năng, chị sẽ đợi em đến đón nó.”

 

Khuôn mặt vốn lạnh lùng của bé lập tức hồng hào trở .

 

Nhìn chủ cửa hàng thú cưng, hỏi: “Thật sự thể ?”

 

Chưa kịp để cô trả lời, đàn ông trung niên chế giễu:

 

“Chỉ là một con vật nhỏ, các như sinh ly tử biệt . Mau về nhà thôi. Về nhà xem tao dạy dỗ mày thế nào.”

Loading...