Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 693: Niệm Niệm, anh yêu em
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:47:23
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Thời Niệm ông ngoại và Lê Bạc Đình đều đang lo lắng cho , cô gật đầu. “Vâng, cháu sẽ với khi quyết định.”
Nhìn thấy khuôn mặt của cháu gái gầy hẳn , Kiều Đông Hải đau lòng nắm lấy bàn tay lạnh của cô. “Niệm Niệm, chuyện đều ông ngoại ở đây, nếu cháu buồn thể với ông ngoại, đừng giữ trong lòng một .”
Nghe , Kiều Thời Niệm dựa đầu lòng ông ngoại, rốt cuộc nhịn mà nghẹn ngào thổn thức.
Hôm , Kiều Thời Niệm trở công ty Nhất Minh.
Mọi trong công ty đương nhiên chuyện cô gặp tai nạn.
Gặp cô, đều đến hỏi thăm tình hình.
Kiều Thời Niệm cảm ơn và mỉm rằng .
Ban ngày, Kiều Thời Niệm xử lý một tài liệu khẩn cấp, còn bảo trợ lý đến công ty tuyển dụng tìm một giám đốc điều hành chuyên nghiệp đáng tin cậy.
Cô cảm thấy đề nghị của ông ngoại , ngoài ngắm thế giới cũng coi như mở mang tầm mắt, việc của Nhất Minh tạm thời giao cho đội ngũ quản lý.
Chiều tối, Kiều Thời Niệm trở về Minh Nguyệt Uyển.
Đang mỉm với bác Vương rằng thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Bác Vương mở cửa, là nhân viên giúp việc theo giờ mà Hoắc Dụng Từ thuê.
Rốt cuộc là đối diện cửa, bác Vương thường xuyên gặp cô , qua vài thì quen.
Bác Vương hỏi đối phương việc gì, nhân viên giúp việc , Hoắc Dụng Từ bảo cô mỗi ngày mua cá tôm rau tươi, nhưng Hoắc Dụng Từ lâu về, điện thoại của trợ lý gọi , cần tiếp tục mua rau .
Vừa thấy Kiều Thời Niệm về, nên nhờ Kiều Thời Niệm hỏi giúp.
Lần Kiều Thời Niệm đến nhà Hoắc Dụng Từ, xác thực trong tủ lạnh thấy ít rau.
Lúc đó là giúp việc và Hoắc lão thái phu nhân chuẩn , cũng rõ. Hiện tại nhân viên giúp việc là Hoắc Dụng Từ bảo cô chuẩn .
“Hoắc Dụng Từ mua nhiều rau như để gì?” Kiều Thời Niệm hỏi.
Hoắc Dụng Từ công việc bận, ít khi thời gian ăn cơm ở nhà.
Nhân viên giúp việc trả lời, là Hoắc Dụng Từ đang học nấu ăn, khác , nên một ở nhà khổ luyện nghề nấu nướng.
Kiều Thời Niệm mơ hồ đoán điều gì đó. “Tại học nấu ăn?”
“Hoắc thiếu gia là nấu cơm cho cô ăn.” Bác Vương tiếp lời: “ cũng là thỉnh thoảng phát hiện thiếu gia lén luyện nấu ăn, nhưng thiên phú nấu nướng của thiếu gia cao, nhiều đều cháy khét.”
Nghe , Kiều Thời Niệm nhớ đến ở hành lang gặp Hoắc Dụng Từ xách túi rác, bên trong mùi đồ ăn cháy. Còn đến nhà , trong bếp dường như cũng mùi khét, đó đều là do nấu ăn thất bại?
“Trước đây lâu, Hoắc thiếu gia hỏi một câu, cá những cách nào thể vượt qua mùi vị của cá tuyết chiên. bảo đừng với cô, đến lúc tiên cho cô nếm thử, cô thích , thiếu gia sẽ thường nấu.” Bác Vương .
Cá tuyết chiên, đó là món mà Mạc Tu Viễn từng nấu cho cô.
Lần đó trong tủ lạnh của Hoắc Dụng Từ, Kiều Thời Niệm xác thực thấy cá sơ chế, thì, Hoắc Dụng Từ là món cá ngon hơn, để vượt qua Mạc Tu Viễn?
“Cô Kiều, Hoắc thiếu gia là thật sự quan tâm đến cô, cô khỏe, là Hoắc thiếu gia nấu cho cô gừng.”
Bác Vương nhịn giúp Hoắc Dụng Từ . “Còn sợi mì trường thọ cô ăn sáng sinh nhật hôm đó, cũng là do Hoắc thiếu gia nấu. thiếu gia sợ cô chấp nhận, dặn dặn với cô…”
Nghĩ đến quả trứng chiên cháy một chút ngày sinh nhật, nước mắt Kiều Thời Niệm dấu hiệu báo nào mà rơi xuống.
Phản ứng của Kiều Thời Niệm khiến bác Vương và nhân viên giúp việc bối rối, vội hỏi cô .
Kiều Thời Niệm lắc đầu .
Bảo nhân viên giúp việc cần mua rau nữa, cũng cần đến dọn dẹp hàng ngày, một tuần hai là , chi phí cô sẽ chi trả.
Nhân viên giúp việc dù hiểu tại nhưng vẫn gật đầu.
Sau khi nhân viên giúp việc , Kiều Thời Niệm đến cửa nhà Hoắc Dụng Từ, ổ khóa cửa nhà đặt mật mã.
Kiều Thời Niệm theo phản xạ nhập ngày sinh của , ổ khóa thật sự mở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-693-niem-niem-anh-yeu-em.html.]
Bước trong nhà, bên trong là thở của Hoắc Dụng Từ.
Trong tủ lạnh vẫn đầy ắp rau, mở tủ bếp , bên trong dán ít cách các món ăn và những món đó ngoại lệ đều là món cô thích, thậm chí còn cả cách gia vị bí truyền cho lẩu.
Kiều Thời Niệm từ từ đóng cửa tủ , cô đến thư phòng của Hoắc Dụng Từ.
Trên bàn việc để một thứ, Kiều Thời Niệm cầm lên xem, đều là ảnh của cô.
Có một giống với ảnh trong album ảnh tặng nhân dịp sinh nhật của cô, một Kiều Thời Niệm từng thấy.
Không Hoắc Dụng Từ tìm ở , ảnh cô vui vẻ, ảnh cô đ.á.n.h trống, còn một tấm là cô hoa lan ngắm hoa.
Kiều Thời Niệm mơ hồ nhớ , lúc đó họ còn ly hôn, cô cùng Hoắc lão thái phu nhân chụp ảnh bên ngoài, Hoắc Dụng Từ đến.
Cô đáp lời lắm, nên cố ý chần chừ ngắm hoa, ngờ Hoắc Dụng Từ chụp .
Kiều Thời Niệm chậm rãi đặt tấm ảnh xuống nhưng phát hiện bên còn ép một trang giấy thư, đó ít thứ.
Liếc qua, là chữ của Hoắc Dụng Từ, đại khái cũng là sinh nhật cô, nhưng rõ vì nguyên nhân gì mà tặng cùng cô.
Kiều Thời Niệm cầm tờ giấy thư lên.
Phía chúc mừng sinh nhật và một lời chúc, phía nhắc đến đầu họ gặp .
[Niệm Niệm, em thể tin, đầu thấy em tự tin phóng khoáng, kỳ quái cảm giác tự ti. Anh nghĩ, rốt cuộc là như thế nào mới xứng đáng với một con gái như em?
Lần thứ hai gặp em, chủ động lên tiếng chào, nhưng bước chân tới. Sau đó vẫn nhịn theo vườn , nghĩ xem thế nào để chuyện với em một cách tự nhiên quá cố ý…
Khi cầm trâm cài tóc của em tìm em, thật căng thẳng, nhưng ngu ngốc, khi thấy những lời của Trình Uyển Hân, cảm thấy chơi đùa nhục.
Anh thậm chí dũng khí tìm em để hỏi cho rõ, sợ em gật đầu . Anh bảo vệ cái gọi là tự tôn của một cách đáng buồn như , khiến bỏ lỡ mấy năm em yêu nhất, khiến em chịu nhiều ủy khuất như .
Niệm Niệm, yêu em.
Anh thật sự sai , thể cho thêm một cơ hội để yêu em ?]
Tờ giấy thư rơi xuống, nước mắt phủ đầy khuôn mặt Kiều Thời Niệm.
Nơi trái tim dường như thứ gì đó rạch một vết, những cảm xúc chất chứa những ngày trào .
Kiều Thời Niệm đau đớn dùng sức ôm lấy trái tim , vai run rẩy thành tiếng.
…
Một tuần , công ty Nhất Minh tìm giám đốc điều hành chuyên nghiệp phù hợp.
Sau khi xử lý xong việc trong tay, Kiều Thời Niệm liên hệ với Lê Bạc Đình, bày tỏ đến đất nước nơi đây cha và từng quen .
Đối với yêu cầu của cô, Lê Bạc Đình đương nhiên là đồng ý, ông tập đoàn Lê thị ở đó chi nhánh, chỉ cần Kiều Thời Niệm , cô thể tùy lúc đảm nhiệm.
Sắp đến ngày nước ngoài, Kiều Thời Niệm vẫn đến Hoắc Viên một chuyến.
Người giúp việc trong Hoắc Viên giảm, nhưng Kiều Thời Niệm cảm thấy nơi đây một cảm giác tiêu điều.
Hoắc phu nhân là Phương Tiễn Như gầy hẳn , trong đáy mắt vẫn ẩn giấu nỗi buồn.
Kiều Thời Niệm bà , trong cổ họng như mắc kẹt hòn đá, nên lời.
“Bác gái, cháu xin .” Cuối cùng cũng cố nặn một câu, nhưng nhạt nhẽo đến .
Phương Tiễn Như lắc đầu. “Không của cháu, chỉ cần cháu sống thật , Dụng Từ sẽ vui.”
Trái tim Kiều Thời Niệm vô cùng chua xót, nghẹn giọng gật đầu. “Vâng.”
“Nghe Vũ San , cháu định nước ngoài ?” Phương Tiễn Như hỏi.