Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 673: Nhận ra sự bất thường của Hoắc Dụng Từ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:47:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Thời Niệm mơ màng , gọi khẽ: "Vũ San?"

Người bên cạnh dường như khựng , cảm giác khó chịu mặt cô cũng biến mất.

Kiều Thời Niệm giơ tay vỗ nhẹ lên vai Hoắc Vũ San, giọng ngái ngủ: "Sao chị cảm thấy em to lớn thế..."

Không thấy Hoắc Vũ San cử động, Kiều Thời Niệm chìm giấc ngủ.

Dưới ánh đèn ngủ mờ ảo, Hoắc Dụng Từ Kiều Thời Niệm đang ngủ say trong lòng , nhịn hôn lên môi cô, đó nhẹ nhàng rời khỏi phòng.

Bên ngoài phòng, Hoắc Vũ San mặc áo khoác lông thú cầm cốc nước ấm, tức giận Hoắc Dụng Từ: "Anh trai, chỉ xem chị một chút thôi , tại khóa cửa, còn ở mãi ? Em đợi lâu lắm , nước cũng nguội hết."

Sau khi Kiều Thời Niệm ngủ say, Hoắc Vũ San trong lòng vẫn cảm thấy yên, nên nhắn tin cho Hoắc Dụng Từ, kể với việc Kiều Thời Niệm rơi xuống nước hôm nay.

Hoắc Vũ San ngờ, tin nhắn gửi , đang ở nước ngoài lập tức bảo sẽ về, bảo cô bé chờ.

Quả nhiên, đầy một tiếng, trai xuất hiện ngoài phòng.

Anh trai cổ họng khó chịu nhờ cô bé rót nước nóng, kết quả khi cô bé rót nước nóng lên thì phát hiện cửa phòng trai khóa trái.

Anh trai còn nhắn tin bảo cô bé đừng gõ cửa, sẽ Thời Niệm tỉnh giấc, Vũ San đành ngoan ngoãn đợi ở ngoài cửa.

Nghe thấy lời oán trách của Hoắc Vũ San, thần sắc Hoắc Dụng Từ vẫn bình thường: "Thời Niệm gặp ác mộng, sợ Thời Niệm em sợ nên ở cùng cô một lúc."

"Vậy ?" Hoắc Vũ San nửa tin nửa ngờ: "Anh trai, đang lừa em đúng ?"

Hoắc Dụng Từ đưa tay đỡ lấy cốc nước của Hoắc Vũ San, bình tĩnh : "Thời Niệm rơi xuống nước , chắc hoảng nên mới sợ một chút."

Hoắc Vũ San nghĩ đến việc Kiều Thời Niệm rơi xuống nước, vẫn còn sợ hãi, đồng thời cũng tin lời giải thích của Hoắc Dụng Từ —

Đến giờ Vũ San vẫn còn sợ, Kiều Thời Niệm sợ cũng là chuyện bình thường.

"Anh trai, đều là do em , để chị rơi xuống hồ." Giọng Hoắc Vũ San đầy áy náy.

Hoắc Dụng Từ đưa tay xoa đầu Vũ San: "Lần , Thời Niệm cũng sẽ trách em, nhưng cẩn thận hơn, bảo vệ bản khác."

"Ừm." Hoắc Vũ San ngoan ngoãn gật đầu, đó hỏi: "Anh trai, đầu , tại đội mũ?"

Hoắc Dụng Từ nhẹ nhàng : "Không , đêm lạnh, đội mũ ấm hơn. Vũ San, còn việc gấp xử lý, . Em đừng với bà nội và Thời Niệm là về."

Hoắc Vũ San hiểu: "Bây giờ là nửa đêm , còn xử lý việc gì? Anh trai, , bà lâu gặp , bà nhớ lắm."

Hoắc Dụng Từ xoa đầu Hoắc Vũ San: "Anh việc mà, khi xong việc sẽ đến thăm bà."

"Thôi ." Hoắc Vũ San đành gật đầu đồng ý.

"Anh trai,khi nào về? Em gọi cho , sắp ." Trước khi Hoắc Dụng Từ , Hoắc Vũ San nhịn hỏi.

Hoắc Dụng Từ an ủi: "Yên tâm, nhanh thôi."

Nói xong, Hoắc Dụng Từ ngoảnh cánh cửa, rốt cuộc vẫn rời .

...

Hôm , khi Kiều Thời Niệm tỉnh dậy, Hoắc Vũ San cũng thức.

Hoắc Vũ San trông như nghỉ ngơi .

Mơ hồ nhớ đêm qua Hoắc Vũ San ngủ yên, Kiều Thời Niệm hỏi: "Vũ San, tư thế ngủ của chị , ảnh hưởng đến giấc ngủ của em ?"

Hoắc Vũ San vội lắc đầu: "Không , là em sợ chị gặp ác mộng nên dám ngủ."

"Đêm qua chị gặp ác mộng ?"

"Vâng, trai ..."

Chưa hết, Hoắc Vũ San giật bụm miệng.

Kiều Thời Niệm nắm trọng điểm: "Tối qua trai em qua đây ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-673-nhan-ra-su-bat-thuong-cua-hoac-dung-tu.html.]

"Không... ..." Hoắc Vũ San thích dối, nhưng hứa với trai thì giữ lời, cô bé đành cứng đầu : "Em nhắn tin cho trai, trong tin nhắn."

Kiều Thời Niệm sự hoảng loạn của Hoắc Vũ San.

Nghĩ đến đêm qua khi cô ngủ mơ màng, ôm cô từ phía , đó chín phần mười là Hoắc Dụng Từ.

Chỉ trách cô quá buồn ngủ, đủ sức để suy nghĩ, cứ tưởng là Hoắc Vũ San.

Giờ nghĩ , Hoắc Vũ San thể ?

Tuy nhiên, Kiều Thời Niệm cũng chính thức nhận sự bất thường của Hoắc Dụng Từ.

Từ khi quyết định giúp cô điều tra ngài C, Hoắc Dụng Từ luôn giữ liên lạc với cô.

Nếu cô gặp chút sự cố, Hoắc Dụng Từ cũng sẽ căng thẳng đến mức chịu nổi.

Lần ở ngôi làng bỏ hoang đó, họ gặp đám cháy lớn như , trải qua hiểm nguy lớn như , mà Hoắc Dụng Từ hề hỏi thăm tình hình cô, cũng nhân cơ hội than vãn với cô?

Trước đó Kiều Thời Niệm nghĩ bận.

nếu thật sự bận đến mức thời gian, Hoắc Dụng Từ thời gian về nhà họ, còn cho Hoắc Vũ San ?

"Anh trai em trông ?" Kiều Thời Niệm hỏi.

Hoắc Vũ San vô thức trả lời: "Cũng như , chỉ là đội mũ kỳ..."

Nói xong, Hoắc Vũ San bụm miệng, cô bé trai về, ngay lập tức lộ tẩy!

là tự vả mặt .

Kiều Thời Niệm trách Hoắc Vũ San giấu cô.

Đã thể về nhà họ, chứng tỏ sức khỏe Hoắc Dụng Từ vấn đề gì lớn.

Vậy dạo kỳ lạ như là vì nguyên nhân gì?

Sau khi ăn sáng với Hoắc lão thái phu nhân và Hoắc Vũ San ở lão trạch, Kiều Thời Niệm xin phép về.

Hoắc Vũ San lộ vẻ rời, nhưng cũng ảnh hưởng đến công việc của Kiều Thời Niệm, đành lưu luyến tiễn cô.

Buổi sáng bận rộn ở Nhất Minh, buổi chiều Kiều Thời Niệm nhận điện thoại của Tầm Thục Hồng.

Gần đây MQ nổi tiếng với loại nước hoa mới, doanh bán hàng cũng tăng theo.

Kiều Quốc Thịnh và Tầm Thục Hồng vui về điều , thái độ với Kiều Thời Niệm cũng đổi nhiều, thường xuyên gọi điện mời cô về nhà ăn cơm.

Bình thường Kiều Thời Niệm lấy cớ bận việc từ chối, hôm nay Tầm Thục Hồng việc cần , Kiều Thời Niệm bảo tài xế đưa cô qua.

Khi Kiều Thời Niệm đến, Kiều Quốc Thịnh đang thư thái pha trong phòng khách, Tầm Thục Hồng thì đang sắp xếp chuẩn đồ ăn.

"Đợi chút nữa Lạc Yên và Cảnh Trừng đến, cháu uống với của cháu một lúc ." Tầm Thục Hồng vui vẻ .

Kiều Thời Niệm cũng hỏi Tầm Thục Hồng gì với , mà chỉ gật đầu đồng ý.

"Niệm Niệm, dạo cháu gọi điện cho ông ngoại , ông cũng khá lâu , khi nào về ?" Kiều Quốc Thịnh hỏi.

Kiều Thời Niệm đối diện : "Ông ngoại hiếm khi hứng thư thái gặp bạn bè như , để ông ở thêm thời gian , cần vội về."

Đối với lời của Kiều Thời Niệm, Kiều Quốc Thịnh vẫn cảm thấy kỳ lạ: "Bình thường cháu quấn ông nhất , ông lâu thế, cháu cũng thúc ông về, nhớ ông ?"

Kiều Thời Niệm bình tĩnh: "Dĩ nhiên là cháu nhớ chứ. ông còn hàn huyên với bạn chiến đấu, cháu thể để ông mất hứng!"

Gần đây Kiều Thời Niệm ít liên lạc với ông ngoại, một là vì quá nhiều chuyện xảy , cô ứng phó xuể.

Hơn nữa, cô sợ nhiều sai nhiều, khiến ông ngoại lo lắng.

May mắn là hiện tại sự việc tiến triển, tin rằng bao lâu nữa, ông ngoại sẽ cần ẩn náu nữa.

Kiều Thời Niệm đang suy nghĩ, thì cửa động tĩnh.

 

Loading...