Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 659: Tiền, địa vị đều có thể cho em
Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:46:48
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đối mặt với chất vấn của Phương Tiễn Như, Tôn Hạo Văn dịu dàng : "Tiễn Như, nhanh thôi, chờ bà tất ly hôn, chúng thể rời . sẽ giúp bà đổi danh tính, khi sang nước ngoài đăng ký kết hôn, chúng sẽ là vợ chồng chính thức."
Thấy Phương Tiễn Như thần sắc lạnh nhạt, Tôn Hạo Văn : "Bên phía Vũ San cần lo lắng, chúng định xong, sẽ nhờ đưa con bé qua cùng chúng sum họp."
Những lời lẽ hoang đường buồn như , ngay cả trẻ con cũng tin, Phương Tiễn Như càng thể tin.
"Ông Tôn, ông đừng lừa nữa. Dù ông thật sự thể đưa rời thuận lợi, cũng chắc chắn sẽ cảnh sát theo sát, Vũ San thể sum họp với ?"
Phương Tiễn Như cố ý dùng giọng điệu yếu đuối để tự chê bản : "Rõ ràng ông đang lừa , ông từng dự định đưa Vũ San cùng."
"Tiễn Như, lừa bà, chúng quen hơn ba mươi năm , là thế nào, bà lẽ nào rõ?" Tôn Hạo Văn vô cùng căng thẳng.
"Phải, rõ ông là thế nào."
Phương Tiễn Như giọng chậm rãi, ánh mắt cũng tràn đầy van xin: "Tôn Hạo Văn, chúng đều là quá nửa đời , ông đừng níu kéo nữa ?"
"Ông rõ, ông đang liều mạng, ông đừng lao vực sâu nữa, dừng ."
Giọng Phương Tiễn Như yếu ớt: "Như Thời Niệm , dù vụ đầu độc là do oonh , nhưng ông chủ mưu, tự thú thể khoan hồng."
"Nếu ý với ông, năm đó chọn Hoắc Nguyên Trạch, càng đến nỗi suốt bao năm đề cập chuyện ly hôn với Hoắc Nguyên Trạch."
"Ông Tôn, ông hiểu hết chuyện, nhưng tại vẫn cố chấp? Ở tuổi chúng , còn cần thiết cố chấp với những tình cảm hư vô đó ?" Phương Tiễn Như khàn giọng hỏi.
Nhìn đôi mắt đỏ hoe của Phương Tiễn Như, cùng ánh mắt tha thiết của bà, thần sắc Tôn Hạo Văn trở nên đau khổ.
Sắc mặt ông biến đổi liên tục, cuối cùng ông như nghiến răng nghiến lợi nắm lấy vai Phương Tiễn Như: "Đã bà là thứ cố chấp, tại bà tránh mặt ? Bà chọn gả cho Hoắc Nguyên Trạch, trách bà, dù lúc đó và cách biệt quá lớn."
" tại khi tổn thương như , bà vẫn chịu ly hôn!"
Tôn Hạo Văn vô phẫn hận, tay nắm vai Phương Tiễn Như càng dùng lực hơn, Phương Tiễn Như đau đến nỗi rên lên.
"Ông mau buông bác gái !"
Kiều Thời Niệm vốn di chuyển đến gần cửa, định bước lên gạt tay Tôn Hạo Văn, nhưng vì quá vội mà ngã sấp xuống đất.
"Thời Niệm—— a!" Lời lo lắng của Phương Tiễn Như kịp thốt , Tôn Hạo Văn bỗng đẩy bà , khiến đầu bà đập mạnh tấm giường cứng!
"Bác gái!" Kiều Thời Niệm nhanh chóng bò dậy định chạy tới, nhưng Tôn Hạo Văn một cước đá ngã xuống đất!
Kiều Thời Niệm vốn đang sốt yếu ớt, lúc ngã còn trẹo chân, nhất thời đau đến toát mồ hôi lạnh, cũng sức dậy.
Phương Tiễn Như ôm đầu định xuống giường, nhưng Tôn Hạo Văn túm lấy cổ áo: "Phương Tiễn Như, bà ly hôn với Hoắc Nguyên Trạch chẳng là vì xem trọng thế lực và địa vị phu nhân chủ tịch của ? , đều thể cho bà, tiền, địa vị, đều thể!"
Phương Tiễn Như dù khó chịu, nhưng bà cũng la hét, chỉ thở gấp gáp Tôn Hạo Văn.
Thấy , Tôn Hạo Văn nhịn đưa tay vuốt ve khuôn mặt tuy còn trẻ trung nhưng vẫn đầy sức hút nữ tính của Phương Tiễn Như: "Tiễn Như, từ đầu gặp bà, yêu bà, bà tất cả những gì mơ ước ở một phụ nữ."
"Bà cùng nước ngoài với ? Chúng mới hơn năm mươi tuổi, đời mới qua một nửa thôi, chúng còn thể nhiều năm bên , Tiễn Như, bà ..." Tôn Hạo Văn cầu xin.
Phương Tiễn Như để mặc Tôn Hạo Văn kéo cổ áo lên tiếng, ánh mắt ông như một xa lạ, chứ đừng là cảm động.
Tôn Hạo Văn hổ tức giận: "Bà cần giả vờ thanh cao! Về bản chất, bà và những phụ nữ hư hỏng cũng khác gì ! Hoắc Nguyên Trạch xem bà như công cụ đổi lấy lợi ích, đưa bà lên giường của đàn ông khác, như mà bà vẫn trơ trẽn chịu ly hôn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-659-tien-dia-vi-deu-co-the-cho-em.html.]
Ánh mắt Phương Tiễn Như Tôn Hạo Văn đổi.
Chuyện năm đó là nỗi đau Phương Tiễn Như nhắc tới, Tôn Hạo Văn cũng rõ, nên bao năm nay ông từng nhắc nửa lời, Phương Tiễn Như cũng mang ơn ông .
Phương Tiễn Như ngờ Tôn Hạo Văn lúc lấy chuyện năm đó vũ khí tấn công bà .
Tôn Hạo Văn tự nhiên sự thất vọng của Phương Tiễn Như, ông hoảng hốt, nhưng vẫn dùng giọng lớn hơn : " sai! Bà là đồ tự trọng! Hoắc Nguyên Trạch xem bà là , bà vẫn tham địa vị Hoắc gia dám trả thù!"
"Đi nước ngoài tác dụng gì! Chẳng mấy năm cũng theo qua, mà bà vẫn để Hoắc Vũ San nhận cha! Bà cũng ngăn nhà bà..."
Tôn Hạo Văn hết câu, đầu opng truyền đến một cơn đau âm ỉ, mắt ông tối sầm, trực tiếp ngã xuống đất.
Kiều Thời Niệm cầm một chiếc bình sứ kiểu cũ dày nặng nguyên tại chỗ nhúc nhích, chỉ cánh tay run nhẹ và n.g.ự.c trào dâng đại diện cho sự căng thẳng gấp gáp của cô.
Phương Tiễn Như cũng Tôn Hạo Văn đất vài giây mới hồn.
Phương Tiễn Như bước vài bước tới mặt Kiều Thời Niệm, nhẹ nhàng tiếp nhận chiếc bình trong tay cô và khẽ an ủi: "Thời Niệm, đừng sợ, ."
May mắn là khi tình huống đặc biệt, Tôn Hạo Văn sẽ để vệ sĩ trong nhà.
Thêm nữa cách cửa lớn còn cách một phòng khách, nên vệ sĩ bên ngoài tạm thời chú ý tình hình bên trong.
Nghe thấy giọng Phương Tiễn Như, Kiều Thời Niệm trấn định : "Bác gái, Tôn Hạo Văn chắc điện thoại, chúng mau lấy gọi cảnh sát!"
Kiều Thời Niệm cúi xuống tìm điện thoại của Tôn Hạo Văn, Phương Tiễn Như , cũng mau chóng giúp tìm.
Rất nhanh Phương Tiễn Như tìm thấy một chiếc điện thoại trong túi Tôn Hạo Văn đưa cho Kiều Thời Niệm.
Kiều Thời Niệm tiếp nhận định báo cảnh sát, nhưng phát hiện điện thoại tín hiệu!
Rất nhanh, Kiều Thời Niệm nghĩ tới, Tôn Hạo Văn sợ định vị theo dõi, thể lắp thiết chắn sóng ở đó.
Nhìn quanh, nhất thời cô tìm vị trí thiết chắn sóng, loại trừ khả năng lắp ở ngoài nhà.
Và lúc , bên ngoài hình như phát hiện bất đang mở cửa, Kiều Thời Niệm dám trì hoãn, cô soạn một tin nhắn báo cảnh sát nhấn gửi, đó nhét điện thoại túi Tôn Hạo Văn.
Nghe trong tình trạng tín hiệu, một tin báo cảnh sát vẫn thể gửi , dù dù thành công , đây cũng là một cơ hội.
Vừa xong những việc , một vệ sĩ xông tới mặt họ!
Nhìn Tôn Hạo Văn đất, vệ sĩ khống chế tay Kiều Thời Niệm đồng thời gọi bên ngoài.
Nhân lúc bên ngoài cửa, Kiều Thời Niệm đặc biệt ngoài, phát hiện bên ngoài còn mấy gian nhà gạch, trong sân mọc nhiều cành cây dại và một cây ăn quả.
Nơi giống một gia đình nông thôn lâu ở, cũng ít qua .
Đang nghĩ, Kiều Thời Niệm cổ tay đau nhói, là vệ sĩ trói tay cô !
"Đã mang xích chân còn an phận, tay cũng đừng hòng cử động nữa!"