Tiên Sinh, Vợ Ngài Lại Muốn Ly Hôn Rồi. - Chương 624: Chuyện cũ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 12:45:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù Lê Thúy Ngôn những lời chân tình tha thiết, nhưng Lê Bạc Đình vẫn cự tuyệt. "Thúy Ngôn, cần nữa, cứ theo như lời cha , con nước ngoài sinh sống ."

Lê Thúy Ngôn vốn nghĩ đề nghị của chắc chắn thành công, bởi lẽ những chú họ bên đang nhăm nhe hành động, gây sự kiện xa như bắt cóc. Cô tự nguyện trở thành bia đỡ đạn, cách sâu sắc hiểu đại nghĩa như , Lê Bạc Đình lý do gì để đồng ý.

Lê Thúy Ngôn ngờ rằng thái độ của Lê Bạc Đình kiên quyết đến .

"Cha, tại chứ? Phải chăng khi Thời Niệm, cha còn chỗ cho con gái của cha nữa ?"

Lê Thúy Ngôn : "Con đảm bảo con sẽ tranh giành sự sủng ái của cha với Thời Niệm, con sẽ hòa thuận với cô , xem cô như nhà, con rời xa cha, con tiếp tục ở bên cạnh cha..."

Vết thương của Lê Bạc Đình vẫn còn đau, tiếng của Lê Thúy Ngôn khiến chân mày ông nhíu , ông nghiêm túc : "Thúy Ngôn, những việc con nhắm Thời Niệm đây khiến cha thể tin tưởng thêm nữa, con thể tiếp tục ở trong nước."

Nghe thấy lời của Lê Bạc Đình, thấy vẻ mặt chỗ thương lượng của ông, Lê Thúy Ngôn hoảng sợ!

Cô dùng lực nắm c.h.ặ.t t.a.y Lê Bạc Đình, "Cha, cha đang thiên vị! Con giải thích nhiều , những việc đó liên quan đến con, tại cha cứ tin con, vẫn đuổi con !"

"Con và cha tuy quan hệ huyết thống, nhưng trong lòng con, cha là thiết nhất của con, cũng là duy nhất của con! Bây giờ vì một chỉ huyết thống mà tình , cha tàn nhẫn vứt bỏ con như !" Lê Thúy Ngôn siết chặt lực nắm tay Lê Bạc Đình.

"Cô mau buông tay bác Lê !"

Lúc , bên cửa đột nhiên vang lên một giọng nam giới đầy nghiêm nghị.

Lê Thúy Ngôn về phía cửa, phát hiện Hoắc Dụng Từ tới, cùng với Hoắc Dụng Từ còn Kiều Thời Niệm.

Nhìn thấy Kiều Thời Niệm, sự hận ý trong lòng Lê Thúy Ngôn trong khoảnh khắc đạt đến đỉnh điểm!

Tại bao lâu , cô gì so bì với Kiều Thời Niệm. Tại tất cả đều bảo vệ cô , tại cứ xuất hiện, trong mắt Lê Bạc Đình còn nữa!

"Kiều Thời Niệm, cô—"

Mấy chữ ' c.h.ế.t ' vẫn Lê Thúy Ngôn kìm trong cổ họng giây phút sắp thốt , cô nghiến răng : "Lại còn mặt dày đến đây!"

"Cha vì cô mà thương nặng như , khi tỉnh dậy hai ba ngày , cô thậm chí còn đến thăm, cũng hỏi thăm ông , rốt cuộc cô đang nghĩ gì !"

"Thúy Ngôn, im miệng... khụ khụ..." Lê Bạc Đình sốt ruột ngăn cản Lê Thúy Ngôn, nhưng giật đau vết thương và ho sặc sụa.

Kiều Thời Niệm rốt cuộc nỡ, nhanh chóng bước đến bên cạnh Lê Bạc Đình, giúp ông vuốt lưng cho dễ thở.

Lê Bạc Đình thấy động tác quan tâm của Kiều Thời Niệm, ông trở nên kích động với tốc độ thể thấy bằng mắt thường, tinh thần cũng nâng cao lên vài phần.

Đối mặt với cảnh tượng cha con họ quan tâm , Lê Thúy Ngôn trong lòng uất hận g.i.ế.c , nhưng cô lúc chỉ cần sai chút gì, thì sẽ thể gỡ hình tượng.

Lê Thúy Ngôn đành đỏ mắt Lê Bạc Đình và Kiều Thời Niệm, đau lòng đến tột độ chạy ngoài.

"Niệm Niệm, bác sẽ đưa Thúy Ngôn nước ngoài, để con bé sống ở nước ngoài." Lê Bạc Đình ánh mắt chớp Kiều Thời Niệm.

Lê Bạc Đình từ miệng Hoắc Dụng Từ , Kiều Thời Niệm quan hệ cha con của họ.

cả hai đều chắc chắn về thái độ của Kiều Thời Niệm, nên Lê Bạc Đình cũng mạo hiểm tự xưng "cha", chỉ với Kiều Thời Niệm tin tức .

Kiều Thời Niệm tự nhiên sự thận trọng trong đáy mắt của Lê Bạc Đình.

Lê Thúy Ngôn đối với Lê Bạc Đình là cô con gái ngoan ngoãn do chính tay ông nuôi dưỡng, ông thể vì sự thích của cô mà "đày" Lê Thúy Ngôn nước ngoài khó .

Mấy ngày Lê Thúy Ngôn ở bờ biển để Lê Bạc Đình khó xử, còn chủ động nhảy xuống biển, đó cũng oán trách Lê Bạc Đình chọn cô .

Sâu sắc hiểu đại nghĩa như , đổi ai cũng sẽ cảm động thêm áy náy, huống chi là Lê Bạc Đình nuôi dưỡng Lê Thúy Ngôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tien-sinh-vo-ngai-lai-muon-ly-hon-roi/chuong-624-chuyen-cu.html.]

Kiều Thời Niệm cũng thận trọng đổi xưng hô tuy ko còn xa cách như nhưng cũng quá thiết vì giữa Kiều Thời Niệm và Lê Bạc Đình còn quá nhiều vướng mắc cần lý giải.

"Lê chủ tịch, bác sắp xếp thế nào cho cô Lê cần với cháu."

Kiều Thời Niệm giữ vẻ bình tĩnh, thành thật : "Cháu đến đây ngoài việc xem tình hình hồi phục sức khỏe của bác, chủ yếu nhất là hỏi chuyện giữa bác và cháu."

Sự nghi ngờ đối với Lê Thúy Ngôn căn cứ, Kiều Thời Niệm cũng định đề cập, điều cô nhất hiện tại đúng là chuyện về cô.

Nghe , ánh mắt Lê Bạc Đình tối .

"Bác Lê, Niệm Niệm, cháu còn chút công việc xử lý, sẽ ngoài hành lang , hai chuyện nhé." Hoắc Dụng Từ đúng lúc lên tiếng.

Hoắc Dụng Từ ngoài và đóng cửa cho họ.

Kiều Thời Niệm xuống ghế cách Lê Bạc Đình xa. "Nếu bác cảm thấy thoải mái, cháu cũng thể đợi bác khỏe hơn một chút chuyện."

Lê Bạc Đình lắc đầu, khuôn mặt tinh xảo kiều lệ của Kiều Thời Niệm, trong lòng tràn đầy cảm động.

"Niệm Niệm, thực mấy bác đều cảm thấy thần thái của cháu và hành động trong khoảnh khắc nào đó cảm giác quen thuộc, nhưng bác từng nghĩ tới, cháu là con gái của bác."

Mắt Lê Bạc Đình nóng lên. "Là bác ngu ngốc, rõ ràng cháu giống bác, bác cũng chỉ xem đó là lời nịnh hót..."

Nghe giọng khàn của Lê Bạc Đình, trong lòng Kiều Thời Niệm cũng chút chua xót khó tả.

Không chỉ Lê Bạc Đình, cô cũng từng nghĩ cha ruột của là ông , lời khác họ giống , tự nhiên cũng để ý.

Thực nghĩ đầu thấy Lê Bạc Đình trong lòng chút khác lạ, cảm giác thiết rõ nguyên nhân, đó chính là quan hệ huyết thống bẩm sinh.

"Bác và cháu, rốt cuộc là chuyện gì, tại chia tay?" Kiều Thời Niệm hít mũi, khẽ hỏi.

Lê Bạc Đình giấu giếm nữa, kể với Kiều Thời Niệm về đoạn chuyện cũ năm đó.

Mạnh Kim Nghiên năm đó du học nước ngoài, còn Lê Bạc Đình cũng cử nước ngoài tiếp nhận nghiệp vụ liên quan.

Lê Bạc Đình từng quên ngày hôm đó, ông họp xong buổi sáng, thấy bên biển hoa thả diều, bèn thong thả qua.

Biển hoa vô cùng xinh , ánh nắng tươi sáng, trong khí là hương thơm của hoa, diều bay lượn trung, cảm giác nhàn nhã.

Lê Bạc Đình định tìm chỗ xuống, nhưng thấy xa một cô gái trẻ đang phủ phục bãi cỏ, trong tay cầm bút vẽ, tay còn quyển sách vẽ nhưng mắt lên diều trời.

Cô gái mặc quần yếm, áo trắng đơn giản, tóc cũng buộc thành đuôi ngựa cao, cô gái mỉm lên trời, ánh nắng chiếu thẳng lên khuôn mặt trắng nõn của cô gái, tựa như một bức tranh đẽ và xinh xắn.

Lê Bạc Đình cứ lâu như , đến khi đối phương phát hiện ánh mắt của ông đầu ông, ông mới phản ứng .

Biết ông là Hoa, cô gái đến bên cạnh ông, thong dong rộng rãi đưa tay về phía ông. "Rất vui gặp , tên Mạnh Kim Nghiên, còn ?"

Cô gái sáng sủa hoạt bát, tính cách cũng , khi chuyện giọng điệu du dương động lòng , cả như mặt trời nhỏ tràn đầy sức sống, khiến thể vì cô mà dừng chân.

Lê Bạc Đình đầu tiên , động lòng là cảm giác gì.

"Rồi nữa, hai yêu ?" Kiều Thời Niệm hỏi.

 

 

Loading...