Tiên Quân, Bông Sen Trắng Đó Rất Hợp Với Ngài - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-10-02 08:50:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đoàn rầm rộ kéo đến Cổ Diên phái.

So với vẻ hưng phấn của Tống Bạch và Lạc Nhạc Khanh, Khương Thời bình tĩnh hơn nhiều. Hồi nhỏ, khi Giang Tứ Hoài đột ngột rời khỏi thôn, đều hiểu lầm vì lời vu khống đây của Tống Miên, đặc biệt là Lâm Khương Dữ luôn cảm thấy vận đen của là do Giang Tứ Hoài mang đến.

Khi bọn họ tới Cổ Diên phái, bên ngoài nhiều nghênh đón. Khương Thời cẩn thận khắp một lượt nhưng  thấy Lâm Khương Dữ . Nàng khỏi chút thất vọng, dù lâu gặp.

Giang Tứ Hoài tưởng rằng Khương Thời mất hứng vì chuyện của Mộ Miên Thanh,  tiến đến bên cạnh nàng, khẽ cúi đầu dùng âm thanh chỉ đủ hai thấy: “Khi ngươi bay lên cũng .”

Khương Thời: “...”

Nàng ngẩng đầu, suýt chút nữa vững, Khương Thời sợ hãi gương mặt thanh lãnh , thể ngờ  lời trêu chọc thốt từ miệng Giang Tứ Hoài.

A Lạc nhảy lên Khương Thời ngay lập tức nàng tóm gọn.

“Sao nào, cùng chủ nhân ngươi chưởng môn Cổ Diên phái và chưởng môn Huyền Thanh phái tâng bốc ?” Khương Thời sớm thấy A Lạc kiên nhẫn, nàng buồn con vịt .

A Lạc trợn tròn mắt, Khương Thời thế.

Nó mới đây, sẽ đợi lâu.

Khương Thời còn định gì nữa thì ánh mắt liếc về phía xa.

Tuy thấy Lâm Khương Dữ, nhưng nàng thấy Trương Văn từ xa. Hắn theo sư tôn, dáng vẻ nấy. Khương Thời đang định tiến lên chào hỏi thì chợt chú ý đến Kiều Doanh đang mặc hồng y.

Nàng trợn tròn mắt, Kiều Doanh mặc đồ hồng y thế .

Khương Thời vội vàng ngăn ánh mắt của Giang Tứ Hoài , nàng nhanh như chớp chạy về phía Kiều Doanh. Lâu ngày gặp, Kiều Doanh càng thêm xinh , Khương Thời thậm chí thể thấy rõ làn da mặt nàng, tinh tế và mỹ.

“Lâm cô nương?” Kiều Doanh cũng chú ý đến nàng, nãy còn thấy chán chường lúc vội vàng kéo tay Khương Thời hàn huyên tâm sự. Trong lời luôn xen kẽ nhắc đến Giang Tứ Hoài.

Thấy Kiều Doanh vẫn quên Giang Tứ Hoài, Khương Thời hài lòng gật gật đầu. Sư tôn Bạch Trì của Cổ Diên phái cũng hiếm thấy chuyện với Kiều Doanh, khỏi Khương Thời thêm hai .

“Sư tôn, đây chính là vị mà con từng nhắc đến với Người. Con gặp nạn ở Hướng Giác khách điếm, chính là nàng và một tiên hữu khác cứu con.” Kiều Doanh thấy ánh mắt sư tôn dừng Khương Thời liền chủ động giới thiệu.

“Quả hổ là tử Huyền Thanh phái, thật sự giáo dưỡng  .” Sư tôn Bạch Trì gật gù.

Kết quả, Kiều Doanh phản bác: “Lúc con cứu, Khương Thời còn tử Huyền Thanh phái cho nên chẳng liên quan đến sự dạy dỗ của sư tôn nào cả.”

Bạch Trì: “Ngươi đang dạy   chuyện ?”

Khương Thời lập tức hiểu ý của Kiều Doanh, dù lúc Kiều Doanh vẫn còn khăng khăng chứng minh năng lực của chính . Trương Văn  lạ gì khi Khương Thời thể nhập Huyền Thanh phái vì ngày đó chứng kiến phép thuật của nàng.

Hắn lấy lòng đến giữa họ, “Lâm cô nương lâu ngày gặp càng ngày càng thanh tú.”

Lời nịnh hót khiến Khương Thời cực kỳ vui vẻ. Nàng vỗ vỗ vai Trương Văn, “Ta thấy Cổ Diên phái các ngươi hôm nay nghênh đón nhiều tử, đào từ về ?”

Nghe thấy lời , Kiều Doanh nhịn phá lên.

Rõ ràng là khai quật tử ưu tú, thành đào góc tường . Mặt Trương Văn lúc xanh lúc trắng, tuy chối cãi nhưng đ.á.n.h Khương Thời, vẫn khom : “Lâm cô nương cứ yên tâm, lời cô dặn dò vẫn luôn ghi nhớ.”

Khương Thời: “?”

Trương Văn: “Người mà cô vẽ, bao giờ bước Cổ Diên phái chúng . Ta canh giữ nghiêm, tuyệt đối thành vấn đề.”

Khương Thời gật đầu, miễn cưỡng tin .

Vốn tưởng rằng chuyện hàn huyên sẽ kết thúc tại đây, nhưng ai ngờ Lâm chưởng môn cùng vài vị sư tôn Cổ Diên phái cứ nán ở cửa mãi. Kiều Doanh là đầu tiên thấy Giang Tứ Hoài Lâm chưởng môn, mặt nàng ửng hồng, tóc dài bay trong gió, cả xinh tràn đầy sức sống.

Kiều Doanh lập tức tìm cớ chào hỏi.

Thấy nàng như , Khương Thời nào lý do giúp. Khương Thời cùng với Kiều Doanh thưa với sư tôn Bạch Trì một tiếng về phía Giang Tứ Hoài.

“Nha đầu Kiều Doanh gần đây tiến bộ nào ?” Lâm chưởng môn cũng quen thuộc với Kiều Doanh, hề vẻ uy nghiêm của chưởng môn mà giống như một lão nhân hòa ái, chuyện cùng Kiều Doanh.

Thế nhưng, Kiều Doanh mỗi đều thể kiềm chế mà dời ánh mắt sang Giang Tứ Hoài.

Rõ ràng, ngay cả tiểu tử Tống Bạch cũng . Trước Giang sư vốn thích náo nhiệt cho nên Bách Hoa Tiết của Cổ Diên phái   từng đến một nhưng mà hết thảy đều  danh Giang Tứ Hoài, cũng khó trách   xuất hiện trở thành "miếng bánh to" trong mắt mấy vị sư tôn.

Nam tử khẽ nhíu mày, thoáng chốc đẩy đến bên cạnh Kiều Doanh,   về phía Khương Thời. Nàng nhanh chóng phát hiện ánh mắt lạnh lùng của Giang Tứ Hoài nhưng vẫn coi như thấy. Thế Khương Thời hưng phấn kéo Lạc Nhạc Khanh chạy Cổ Diên phái, đây bọn họ chuyện tào lao.

“Chậc, con heo ở trần.” Giang Tứ Hoài đột nhiên .

Kiều Doanh bên cạnh  nghi hoặc, trong đôi mắt thanh triệt ánh lên vẻ khó hiểu. Nàng theo tầm mắt Giang Tứ Hoài thì thấy bóng dáng Khương Thời và Lạc Nhạc Khanh.

Kiều Doanh rốt cuộc  nhịn mà bật theo.

Quả thật hình dung giống.

Cổ Diên phái tuy là một trong Tứ đại môn phái tiên thuật yếu nhất nhưng quan tâm đến bề ngoài. Từ cổng đến trường nhai, hoa tươi trải dài thành từng hàng. Mỗi con đường họ qua đều tiếng chim hót và hương hoa, thỉnh thoảng suối nước uốn lượn chảy qua, quả là một cảnh sắc tuyệt vời. Ánh sáng mặt trời chiếu rọi, ánh lên cảm thấy vô cùng thoải mái.

Đặc biệt là mỹ nam của Cổ Diên phái.

Hắn đình hóng gió, ngón tay lạnh lẽo, y phục tôn lên hình ưu việt cùng ngũ quan mỹ của . Hơn nữa đôi mắt , luôn một sự quen thuộc khó tả.

Quen thuộc cái quái gì!

Đây chính là Hứa Chấp Tùy mà! Trương Văn cái gì thế, mà mắt nhắm mắt mở dối!

Bước chân vui vẻ của Khương Thời chợt dừng , nàng lập tức đ.á.n.h bay A Lạc ngoài. Nàng còn rõ, chỉ cảm thấy một bóng đen nhanh chóng bay về phía .

Nam tử nhẹ nhàng bắt A Lạc, còn dùng tay véo hai cái m.ô.n.g con vịt.

A Lạc: “???”

Khương Thời vội vàng giành A Lạc, ai ngờ Hứa Chấp Tùy né tránh. Hắn buồn nhếch khóe miệng, Khương Thời: "Ngươi cũng ở đây .”

Lạc Nhạc Khanh quen Hứa Chấp Tùy, chỉ cảm thấy dung mạo của đe dọa. Thế mà ngoại trừ Giang Tứ Hoài một trai như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tien-quan-bong-sen-trang-do-rat-hop-voi-ngai/chuong-43.html.]

Xem Cổ Diên phái đúng là thâm tàng bất lộ.

A Lạc ngừng giãy giụa trong tay Hứa Chấp Tùy chỉ thiếu nước dùng miệng mổ . Khương Thời đỡ trán, nàng lùi về cách an với Hứa Chấp Tùy: “Hứa công tử tử Cổ Diên phái, khó trách thủ như .”

Hứa Chấp Tùy khẽ cong môi nhưng tay vẫn buông.

Hắn cúi xuống, định đến gần Khương Thời một kéo . Giang Tứ Hoài xuất hiện từ lúc nào, đem Khương Thời che chắn ở phía .

Hứa Chấp Tùy nhún vai, ai cũng canh giữ như .

“Yên tâm, hứng thú với cô nương nhưng mà con vịt của ngươi, sẽ mang .” Hứa Chấp Tùy bất cần nhướng mày.

Giang Tứ Hoài lạnh lùng : “Vậy ngươi cứ mang .”

A Lạc: “?????”

Con vịt hướng về chủ nhân phát tiếng kêu tan nát cõi lòng.

Khương Thời che chắn phía cũng ngẩn , dù gì A Lạc cũng là tiên sủng của , cứ thế đưa cho Hứa Chấp Tùy mang nhào nặn, cũng quá lạnh nhạt .

Ai ngờ, Giang Tứ Hoài phủi cánh hoa rơi vai nàng: “Không , A Lạc sẽ tự trở về.”

Khương Thời: “...”

Đây là lời một .

Lạc Nhạc Khanh sớm há hốc mồm, lén lút véo vai Khương Thời. Cảm thấy thái độ của Giang Tứ Hoài với Khương Thời thật sự đặc biệt. Chưa đến việc  là tử truyền của Lâm chưởng môn đáng lẽ ở ngoài đó giao tiếp với các sư tôn Cổ Diên phái, việc  thoát cũng quá nhanh .

Chỉ vì đến tìm Khương Thời ?

“Kiều Doanh .” Khương Thời nhớ điều gì đó, nàng bèn mở lời.

Giang Tứ Hoài im lặng một lát, cuối cùng: “Ai?”

Khương Thời: “Nữ tử mặc hồng y ở cửa khen  xứng đôi với ngươi đó, chính là Kiều Doanh mà  chúng từng gặp ở khách điếm Hướng Giác, ngươi quên ?”

Giang Tứ Hoài: “Ừm, quên .”

Khương Thời: “...”

A Lạc Hứa Chấp Tùy mang , vịt đây  còn sống. Nó khó khăn lắm mới chạy thoát khỏi Ma giới, quanh quẩn vẫn  bắt . Cố tình cái tên Hứa Chấp Tùy , dường như thích bộ lông của nó.

Bàn tay to rộng luôn vuốt ve lúc lúc .

Còn chủ nhân và Khương Thời, chỉ lo chuyện tình mà mặc kệ nó. A Lạc tức chết, lúc nó còn giúp bọn họ trợ công mà. Nghĩ càng tức, chuyện đầu tiên khi nó mạnh lên chính là giải trừ khế ước với chủ nhân.

“Không tồi, ngươi tới sủng vật của .” Bỗng nhiên, Hứa Chấp Tùy mở lời. Mắt hoa đào mang theo nụ , dường như thấy tiếng lòng của A Lạc.

A Lạc kinh ngạc ngẩng đầu, chúng nó là tiên sủng, chỉ chủ nhân mới thể hiểu, vì , thể thấy tâm tư nó.

Do dự một lát, A Lạc uể oải : Ngươi như khó bổn vịt, nếu ngươi  sờ vịt thì ngươi thể tự hóa vịt sờ lông .

Lời trong lòng còn dứt, A Lạc liền cảm thấy ném một cái chén.

Hứa Chấp Tùy lười nhác xoay chén, tay cầm lấy ấm bàn. Hắn cúi đầu, trong mắt thể hiện cảm xúc vui buồn nào nhưng lời thốt , âm hiểm và đáng sợ.

“Nước trong ấm là nước ấm, ngươi còn nghĩ lung tung nữa thì sẽ tưới xuống đó.”

A Lạc lập tức im bặt, sợ tới mức dám nhúc nhích.

...

Bách Hoa Tiết sẽ bắt đầu một tuần, mấy ngày Khương Thời và Giang Tứ Hoài tạm thời ở   Cổ Diên phái. Để tiện cho việc tu luyện của họ, chưởng môn Mạc Ý của Cổ Diên phái đặc cách cho bọn họ một nơi riêng để tu luyện.

Khương Thời đau khổ, đổi địa điểm vẫn tu luyện Huyền Tuyền Kiếm Pháp.

Nàng thừa dịp những khác đều đang tu luyện, lén lút hỏi thăm các tử Cổ Diên phái khác. Biết Kiều Doanh mỗi ngày giờ Tuất ( 7-9 giờ tối) đều sẽ tắm ở Lãnh Thanh Đàm. Nghe hồ nước công năng tu dưỡng tính, tu tiên ngâm trong đó một hai năm, tiên thuật dù kém cũng sẽ tiến bộ.

Lãnh Thanh Đàm mở cửa cho tử, nhưng vì Kiều Doanh luôn ở đó giờ nên các tử Cổ Diên phái đều sẽ xuất hiện.

Khương Thời thầm tính toán, đây là một cơ hội .

Thế là, nàng một mẩu giấy. Sau đó lặng lẽ nhét phía cánh cửa phòng Giang Tứ Hoài, cố sức nhét nó  bên trong.

Giang Tứ Hoài đang nghỉ ngơi trong phòng liền thấy một tờ giấy.

Hắn  tới cửa nhưng bên ngoài thấy ai. Dù , Giang Tứ Hoài cầm lấy tờ giấy. Chữ vặn vẹo khúc khuỷu giống như rắn bò.

Giang Tứ Hoài tiện tay hủy tờ giấy , hiểu gì về những chữ qua loa đó.

Khương Thời sợ Giang Tứ Hoài thấy tờ giấy cũng , thế là nàng thò tay nhét thêm. Nhét một nửa, phát hiện nhét nữa. Khương Thời ngơ ngẩn, như dẫm lên tờ giấy.

Nàng dùng sức rút ngoài, kết quả đối phương dẫm chặt.

Cánh cửa đột ngột mở , Khương Thời suýt chút nữa thì ngã may mà  Giang Tứ Hoài đỡ lấy, tuy nhiên nàng   bắt quả tang tại trận.

Nam tử y phục nghỉ ngơi, bộ đều là lụa mỏng. Khương Thời  ôm lòng, "Rầm—" kéo rách luôn cổ áo Giang Tứ Hoài.

Giang Tứ Hoài: “?”

Khương Thời: “ Buổi tối lành?”

Giang Tứ Hoài: “Nàng đang cái gì .”

Khương Thời trời hồi lâu mới đáp: “Ta thấy thời tiết đêm nay tồi,  cùng tắm?”

 

Loading...