Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thượng Tá Của Tôi - Chương 95: Thượng Tá Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:09:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoa quả tươi ở Myanmar cũng không đáng bao nhiêu tiền, sơ sơ khoảng mười mấy tấn hoa quả cứ như vậy chất đống ở giao lộ, gây trở ngại giao thông, không người hỏi han.

Âm lượng bộ đàm rất lớn, Tại Tư ngồi ở ghế phía sau cũng nghe thấy rõ ràng. Ùn tắc giao thông à, rất bình thường, trải qua giao thông ở các thành phố của Trung Quốc, cô đã sớm kiến quái bất quái [2] rồi.

[2] Kiến quái bất quái: ý chỉ gặp qua những hiện tượng quái dị nhưng không hề ngạc nhiên.

Lại nói tiếp, cô thật ra có chút tò mò…

“Anh (哥), anh nói xem, tại sao ở thành phố Taunggyi lại có nhiều xe tải của Nhật Bản như vậy?”

Tại Tư ngửa đầu, nhìn sang Chu Giác Sơn.

Cô đang tựa vào trong n.g.ự.c anh, ánh mắt sáng lấp lánh.

Thật ra không phải chỉ là Taunggyi, cô ở Yangon và Mandalay cũng đã gặp rất nhiều xe tải của Nhật Bản. Những xe này phần lớn là màu trắng, thân xe in chữ Nhật Bản bằng Hán tự. Hơn nữa kỳ quái chính là, ở trên đường phố Myanmar chẳng những xe Nhật Bản có ghế lái ở bên phải, còn có rất nhiều xe có ghế lái bên phải của quốc gia khác sản xuất và đều đi ở bên phải.

Chu Giác Sơn liếc nhìn cô một cái, cúi đầu, nhẹ nhàng nhéo gò má của Tại Tư, “Bởi vì Myanmar trước đây tuân theo “Hữu giá hữu hành [3]”, như xe của Trung Quốc cùng Hàn Quốc đều là ghế lái ở bên tay trái, ở chỗ này liền không thể nào thích ứng được. Hơn nữa em thấy xe tải của Nhật Bản, đều là xe đã qua sử dụng. Là xe bị bên trong Nhật Bản đào thải loại ra, bán giá rất thấp.”

[3] Hữu giá hữu hành: hữu giá là ghế lái bên tay phải, hữu hành là đi bên phải. Hay “Tả giá hữu hành” là ghế lái bên tay trái và đi bên phải (VD: Việt Nam, Trung Quốc…).

Người nghèo có cách của người nghèo, mua xe đã qua sử dụng của Nhật Bản thải ra, cũng là hành động bất đắc dĩ, “Hữu giá hữa hành” mặc dù vô cùng không hợp lý, nhưng cũng đã sử dụng hơn sáu mươi năm, gần đây mới sửa lại luật pháp, mới lại đưa ra “Tả giá hữu hành”. Nhưng mà do ô tô đổi mới cũng cần thời gian nhất định, cho nên hai năm gần đây, giao thông vô cùng rối loạn, cũng luôn có thể nhìn thấy cảnh tượng lái xe bên trái và lái xe bên phải đồng thời xuất hiện.

Tại Tư sáng tỏ.

Tăng thêm kiến thức…

Cô suy nghĩ một chút, bỗng nhiên xoay người, nằm úp sấp trên bả vai của Chu Giác Sơn, “Vậy… Anh đối với văn hóa lịch sử còn hiểu rất rõ, trước kia là chuyên ngành học qua những thứ này?”

Cô cười híp mắt, vẻ mặt không có ý tốt, hình như muốn hỏi thăm chút gì đó.

Chu Giác Sơn cười nhạo, khẽ bóp miệng Tại Tư, “Đây là kiến thức thông thường.”

Hừ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-95-thuong-ta-cua-toi.html.]

Tại Tư làm sao mà tin được, “Người Myanmar đều biết?”

“Trên cơ bản đều biết.”

Mê Truyện Dịch

Lần này anh theo cô đi ra ngoài, là thật sự đi theo cô chơi đùa, anh từ chối thảo luận công việc, cô cũng đừng suy nghĩ tìm kẽ hở trong lời nói của anh.

Tại Tư nản lòng, giả vờ tức giận rồi cách xa anh một chút.

Cô cúi người, cằm đè lên cửa sổ xe, mặt ngó ra ngoài cửa sổ, Chu Giác Sơn lại gần, không lên tiếng, cánh tay anh vòng qua thắt lưng của cô, nhẹ nhàng viết chữ ở trên đùi cô.

“Ngoan, thời điểm nên biết thì sẽ nói cho em biết.”

Tại Tư mím môi, quay đầu lại nhìn Chu Giác Sơn một cái, anh nhắm mắt, nhẹ nhàng hôn lên vành tai cô, tiếng hít thở của người đàn ông phun lên vị trí vô cùng nhạy cảm, cảm giác hơi ngứa khiến cho cô không nhớ nổi những thứ khác, dọc đường đi, hai người cứ ngươi đuổi ta trốn, chơi đùa, vui cười.

Rất nhanh đến thời điểm tới chỗ muốn tới, lối kiểm tra an ninh, hai người cũng không biết thu liễm, nị oai [4] cùng một chỗ, hai người như một.

[4] Nị oai: là một từ có nhiều nghĩa, trong trường hợp này là những chuyện tương đối thân mật của những cặp đôi đang yêu nhau.

Bên ngoài xe, khắp nơi đều là biểu ngữ cùng áp phích có liên quan đến tuyên truyền lễ hội múa rối, bất tri bất giác [5], người đông như kiến, bởi vì toàn bộ hoạt động của lễ hội múa rối hoàn toàn miễn phí, ngày hôm nay lại bắt kịp nghi thức khai mạc, bất tri bất giác, hiện trường đã tụ tập mấy chục nghìn người.

[5] Bất tri bất giác: không có ý thức, không cảm nhận được.

Xe dừng lại, đoàn người lần lượt xuống xe.

Dù cho hãm sâu trong biển người mênh mông, hai người này như cũ vẫn không coi người bên cạnh ra gì, anh nhìn em, em nhìn anh.

“Em thấy, hôm nay tới xem biểu diễn, hình như đa phần đều là phụ nữ.”

“Ừ, cơ hội nghề nghiệp của nam nữ ở các thành phố của Myanmar không đồng đều, buổi chiều vào khoảng thời gian này, đàn ông cũng đều đang đi làm.” Cho nên vào khoảng ba giờ chiều, phụ nữ sẽ nhiều hơn đàn ông, “Nhưng chờ đến tối liền không khác biệt lắm, múa rối đẹp mắt vẫn là rất hấp dẫn người xem, không phân biệt nam nữ, đều thích xem.”

Loading...