Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thượng Tá Của Tôi - Chương 39: Thượng Tá Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:06:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tại Tư nhíu mày, sóng mắt khẽ động.

Cô đột nhiên nâng má, nháy nháy mắt, cách Thang Văn rất gần rất gần.

Nói về 36 kế quân sự ở thời cổ đại của Trung Quốc, bác đại tinh thâm [4], mà Du Tại Tư cô chỉ nhớ rõ duy nhất một chiêu mỹ nhân kế mà thôi.

[4] Bác đại tinh thâm: dùng để miêu tả tư tưởng và học thuật uyên bác thâm thúy.

Lông mi dài của người phụ nữ xinh đẹp nhấp nháy nhấp nháy, đen nhánh, giống như hai cánh quạt nhỏ, hấp dẫn mê người.

Thang Văn mới không để ý đến Du Tại Tư. Hắn ta ôm bắp đùi, khom lưng, cắm đầu bôi thuốc.

“Cô cẩn thận, nếu như bị đoàn trưởng nhìn thấy cô cách tôi gần như vậy, để chứng minh sự trong sạch và lòng trung thành của mình, tôi nhất định sẽ đập c.h.ế.t cô đầu tiên.”

“…”

Tại Tư chỉ tiếc rèn sắt không thành thép [5], bực mình gấp lại mã trát, dậm chân rời đi.

[5] Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: miêu tả sự bất mãn đối với người được kỳ vọng không chịu đấu tranh không chịu tiến lên.

Ngu trung [6], ngu trung.

[6] Ngu trung: là từ đa nghĩa, trong trường hợp này chỉ sự mù quáng trung thành, không suy nghĩ đến hậu quả, không cần biết nguyên nhân, không so sánh lợi hại, chỉ biết nghe theo mệnh lệnh làm việc, không có suy nghĩ của mình.

“Cậu nhớ kỹ, sau này có việc gì cũng đừng có đến cầu xin tôi.”

Cô nhìn xung quanh một chút, phát hiện chính mình đang đi tới giáp ranh của thôn trại, hai bên đều trồng cây đại thụ tươi tốt, bên tường có một ít gỗ và gạch bỏ đi.

Cô đi tới, ngồi lên viên gạch phía sau gốc cây, lặng lẽ móc ra cuộn vải trắng ở sau hông, cô lại nhìn xung quanh một chút, xác nhận ở đây không có ai cũng cách phòng thương binh vừa mới đi ra đủ xa, lúc này mới vén vải trắng lên, rút ra con d.a.o quân sự lần trước Chu Giác Sơn đưa cho cô.

Ánh mặt trời chói mắt, chợt lóe lên ánh sáng trắng trên mũi dao, cô tỉ mỉ quan sát con d.a.o này — sắc bén, chắc chắn, chuôi d.a.o màu xám đen có chút vết xước, rãnh m.á.u [7] trên thân d.a.o cũng không được sạch lắm.

[7] Rãnh máu: hình ảnh ở cuối chương.

Đây không phải là con d.a.o mới, cũng không biết trước đây Chu Giác Sơn có từng dùng nó để g.i.ế.c người không.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thuong-ta-cua-toi/chuong-39-thuong-ta-cua-toi.html.]

Trong lòng cô suy nghĩ có nên đem con d.a.o này đi bán không, hoặc là dùng nó làm điều kiện trao đổi, hỏi người khác có biết chút gì về chuyện lúc trước của Chu Giác Sơn hay không.

Ánh mặt trời từ từ chiếu xuống, chiếu sáng mặt d.a.o và chuôi dao…

Tại Tư trong lúc lơ đãng nháy nháy mắt.

Kỳ quái, con d.a.o này hình như cô đã nhìn thấy ở đâu đó, thế nhưng nghĩ thế nào cũng không ra…

“Du tiểu thư, Chu trưởng quan gọi cô trở về một chuyến.”

Mê Truyện Dịch

Buổi chiều rực rỡ, trong thôn trại một mảnh yên tĩnh thanh bình, Khang tẩu đi ra đây tìm người, Tại Tư thu hồi con dao.

Cô lên tiếng trả lời, vội vàng theo Khang tẩu nhanh chóng chạy về, binh lính canh giữ ở bên ngoài sân nhanh chóng mở cửa giúp cô, cô nói cảm ơn, chạy vào trong phòng vội vã nhìn quanh một vòng. Tầng một sạch sẽ rộng rãi, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng Chu Giác Sơn.

“Có phải ở trên tầng hai không?” Khang tẩu chỉ chỉ cầu thang đi lên trên tầng.

“…” Tại Tư ngẩng đầu, dừng lại, do dự một chút, tầng hai chỉ có phòng ngủ.

Gần đây, từ khi Chu Giác Sơn quay trở về từ Kachin, thái độ của anh ta đối với cô càng ngày càng kỳ quái, trước kia anh ta ôm cô đi ngủ, nhưng gần đây anh ta trở mình nhiều lần mà không chịu ngủ.

Cô cũng không phải con giun trong bụng anh ta, cũng không biết trong đầu anh ta đang suy nghĩ cái gì. Nhưng cô có một loại trực giác, cô mơ hồ cảm thấy, liệu có phải thời điểm trước đó anh ta lắp đặt máy giám sát ở trong phòng ngủ, lúc đang theo dõi thì nhìn thấy cái gì đó hay không.

Thế nhưng không phải cái không nên nhìn thì anh ta cũng đã sớm nhìn thấy rồi hay sao… Dù sao từ lần đầu tiên lúc gặp mặt, cô cũng đã bị anh ta cởi hết quần áo, Tại Tư thẹn thùng, thầm nghĩ, người đàn ông kia ngay cả hôn cũng đã hôn qua rồi, vậy còn có cái gì chưa thấy qua…

Khang tẩu không ngừng thúc giục cô. Tại Tư gật đầu, cô nhấc váy lên, bước chân thong thả, tâm tình hơi có chút trầm trọng bước lên tầng.

Phòng trúc tầng hai, cửa phòng khép một nửa, Chu Giác Sơn quả thực đang ngồi ở bên giường chờ cô.

Gần tới chạng vạng, ánh sáng trong phòng giống như sợi vàng tinh tế chiếu vào bên chân anh ta, hai chân anh ta duỗi ra, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, bên chân để một quyển vở da bò màu nâu đỏ.

Anh ta thấy cô lên đến nơi, rút ra một điếu thuốc, ngậm lên miệng, dùng răng nhẹ nhàng cắn đầu lọc của điếu thuốc.

Tại Tư đẩy cửa phòng ra, chậm rãi đi vào.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, ai cũng không lên tiếng, bạch câu quá khích [8], trôi qua có chút vô ích.

Loading...