Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thượng Tá Của Tôi - Chương 150: Thượng Tá Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:11:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sóng mắt Tại Tư khẽ động, liếc mắt nhìn Chu Giác Sơn.

Có lẽ cô chưa bao giờ đề cập qua, sau khi mẹ cô tái giá, ba dượng chính là mở cửa hàng trang sức.

Vàng bạc ngọc thạch, những loại đồ vật này, cô nhìn thấy nhiều rồi, lễ vật giống như của Đan Thác, đúng là vẫn rất khó mua chuộc được cô.

“Đan Thác tiên sinh, chuyện trong quân khu, từ trước tới nay tôi đều không hỏi tới. Giao dịch của anh và Chu đoàn trưởng, tôi cũng không hiểu. Nếu như có chỗ nào cần phối hợp hiệp thương, trực tiếp thương lượng với Chu đoàn trưởng là được.”

Đang lúc nói chuyện, Tại Tư đậy nắp hộp quà lại, đẩy trở về.

Cô và Chu Giác Sơn trước đó đã từng lén lút nói qua chuyện này, hai người bọn họ nhất trí cho rằng, cách tốt nhất để che giấu thân phận phóng viên chiến trường của Tại Tư, đối với việc quân sự, chính sự, cô cần phải giả vờ ngây ngốc, thậm chí trước mặt người ngoài, biểu hiện càng dốt nát càng tốt.

Đan Thác nhìn nhìn Tại Tư, cười khan hai tiếng, đây là nghi ngờ đồ vật giá rẻ? Không nhìn vào trong mắt? Hắn ta sờ sờ mũi, xoa dịu lúng túng, ngược lại hỏi Chu Giác Sơn, “Vậy Chu đoàn trưởng định khi nào trở lại quân khu?”

“Ngày mai.”

“Ngày mai đi hả? Vậy anh cùng chú Triệu ngày kia sẽ đi qua.”

Chu Giác Sơn đang gắp thức ăn, đôi đũa dừng lại, liếc mắt nhìn hắn ta một cái, “Không vội, anh còn có thể chậm một chút nữa cũng được.”

Cách thời gian đàm phán đấu thầu [3] còn có bốn ngày. Sắp xếp thời gian, tránh cho xuất hiện cùng lúc, mới có thể tận lực giấu giếm quan hệ hợp tác bí mật này của anh với Đan Thác.

[3] Đấu thầu (invitation to tender): là chỉ người đấu thầu trước đó phát ra thông cáo đấu thầu hoặc đấu thầu đơn, chủng loại, số lượng và đưa ra các điều kiện giao dịch có liên quan trong quy định như thời gian, địa điểm, tên hàng hóa chuẩn bị mua vào, văn kiện, mời người dự thầu tham gia đấu thầu.

Đan Thác ngẫm lại, “Không có chuyện gì, chú ngồi máy bay, anh đi ô tô, chúng ta mỗi người một đường.”

Hắn ta không thể chậm hơn nữa, trước khi chuẩn bị đấu thầu, hắn ta thế nào cũng phải qua đó trước thời hạn để đút lót một phen. Việc buôn bán lại không thể so với cái khác, muốn kiếm tiền, mạng giao thiệp và quan hệ là trọng yếu nhất.

Ánh mắt Chu Giác Sơn có tia sáng lóe lên, giống như là nghĩ đến điều gì đó, anh duy trì bình tĩnh, ăn một miếng thức ăn, “Anh đi ô tô, là tính toán trực tiếp mang số lượng hàng lớn qua đó?”

“Không, hàng đã sớm tới rồi, lần này là anh mang theo vài xe không đi qua, nếu như Ngô bộ trưởng không hài lòng, anh sẽ kéo hàng về, chuyển đến trong tay Kim Đãng, lại chuyển đến thị trấn Muse.”

Muse là một thành phố phía bắc, nằm ở biên giới tây bắc của bang Bắc Shan, thuộc về bến cảng cấp quốc gia, lân cận với thị xã Thụy Lệ [4] tỉnh Vân Nam Trung Quốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thuong-ta-cua-toi/chuong-150-thuong-ta-cua-toi.html.]

[4] Thị xã Thụy Lệ (Ruili City): là một thị xã thuộc châu tự trị dân tộc Thái, Cảnh Pha Đức Hoành, tỉnh Vân Nam, CHND Trung Hoa. Thị xã này giáp với Myanmar, 60% dân số là các dân tộc thiểu số miền núi.

Thành phố kia, diện tích không lớn, nhưng bên trong thành phố kiến thiết hết sức phồn hoa, cả thành phố xa hoa trụy lạc, sòng bạc, nhà chứa khắp nơi, nơi đó rất nhiều người Trung Quốc, người Kokang (*) cũng rất nhiều, là lối ra thuận lợi nhất của các nguyên vật liệu như cao su, gỗ, ngọc thạch, khí thiên nhiên từ Myanmar sang Trung Quốc, cũng là một trạm trung chuyển cấp một của hàng tiêu dùng và xe gắn máy Trung Quốc tràn vào Myanmar.

Nếu như muốn buôn lậu ngọc thạch, gỗ đến Trung Quốc, nơi đó, là một chỗ nhất định phải đi qua.

Chu Giác Sơn hơi gật đầu, đang lúc suy nghĩ, gắp lên một ngụm mì, nhanh chóng nhai kỹ.

Đương nhiên, anh đã sớm biết Đan Thác chắc chắn sẽ không treo cổ trên gốc cây Nam Shan này. Chỉ có điều hợp tác với Nam Shan, nhất định là lựa chọn tối ưu, một là công xưởng ngọc thạch ở bang Nam Shan nhiều, nguyên liệu tốt, hai là dựa theo suy luận của Tại Tư và Chu Giác Sơn, nhóm thương nhân buôn lậu quân hỏa hẳn là đang ở Nam Shan, một khi lần hợp tác lâu dài này bàn bạc thành công, cũng thuận tiện cho Đan Thác bọn họ âm thầm bí mật buôn lậu quân hỏa, ít nguy hiểm hơn một phần, ít đi một phần phí vận chuyển.

Cùng Bắc Shan hợp tác, tuy nói là lựa chọn tốt thứ hai, nhưng dù thế nào Đan Thác cũng đều không để mất, thương nhân đều rất tinh ranh, chỉ là vấn đề kiếm nhiều kiếm ít.

“Ngô Tứ Dân bên kia, tôi có thể tận lực nói giúp anh.”

“Được, Chu đoàn trưởng cũng yên tâm, chẳng qua chú cần nắm chắc, anh một phân tiền cũng không đưa thiếu cho chú.”

“Lợi nhuận tính thế nào?”

“10%.”

Mê Truyện Dịch

“Lãi suất hàng năm?”

“Không, chia theo mỗi chuyến hàng.”

“Khoảng bao nhiêu?”

“Khoảng 50.00 đô la Mỹ.”

“Đưa đô la Mỹ cho tôi?”

“Đúng, đô la Mỹ.” Tỉ giá hối đoái của đồng Kyat d.a.o động rất lớn, tiền bạc giao dịch bên ngoài cảnh nội, trên cơ bản đều dùng đô la Mỹ thanh toán.

Loading...