Thông ninh tuế nguyệt - Chương 28
Cập nhật lúc: 2024-06-05 19:53:08
Lượt xem: 47
Tôi nhìn phần bình luận toàn lời chửi bới, chân tay lạnh toát. Vụng về như vậy sao vẫn có người tin chứ? Trước tiên tôi liên hệ với tác giả được cho là tôi đã đạo văn của người đó - Vạn Lan.
Nào ngờ người nọ trả lời: Chẳng phải cô sao chép của tôi ứ? Tôi đã định đang dàn ý bản thảo cách đây ba tháng rồi, không ngờ cô lại giành trước. Cô là nhà văn nối tiếng, tôi không thể làm gì được, nó làm tôi suy sụp một thời gian dài. Đạo văn là điều đáng xấu hổ, phiền cô mau chóng làm rõ, nếu không tôi sẽ gửi đơn kiện của luật sư cho cô.
Cái quái gì vậy?! Tôi đập mạnh vào con gấu bông đàn hồi bên cạnh bàn máy tính. Lúc này chủ biên điện thoại đền,
"Lập Hạ, trước khi có chứng cứ xác thực, em trước hết đừng đứng ra trả lời gì cả. Chị tin em không đạo văn cũng không nhờ người viết thay, lần này chắc hẳn có người cố ý muốn lợi dụng sự nổi tiếng của em để tạo scandal, chúng ta sẽ nhanh chóng điều tra rõ ràng, đòi lại công bằng cho em, đừng làm gì dại dột nhé."
"Chị Lập Hạ! Em luôn tin tưởng chị!" Giọng của Lâm Nhiên từ đầu dây bên kia truyền tới.
Trong lòng tôi thật ấm áp. Chủ biên dặn dò vài câu rồi cúp điện thoại.
Tôi tiếp tục xem xét bài viết đó, họ tên, vị trí ID đều không thấy được, bài viết mạch lạc, rõ ràng, xem ra là thật sự muốn chơi tôi đây mà. Lập Hạ tôi chưa có sóng to gió lớn nào chưa từng gặp qua, viết tiểu thuyết có khen thì cũng có chê, trước đây tôi cũng từng là tác giả bị măng mỏ, làm sao bị chút chuyện nhỏ xíu này đánh bại được!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thong-ninh-tue-nguyet/chuong-28.html.]
Tôi tắt máy tính, bắt đầu lên Zhihu tìm linh cảm, nào ngờ giới tiểu thuyết cũng đang thảo luận về đề tài này. Có mấy tài khoản tích dấu V nhất trí phân tích tính chân thực của bài viết này, đều kết luận Lập Hạ đạo văn. Phần bình luận có đủ kiếu các câu trả lời.
"Nếu Lập Hạ không sao chép thì tôi sẽ trồng cây chuối mà ăn phân."
"Từ lâu đã thấy cô ta không ổn, nhiều năm viết không ra thứ gì, giờ viêt một cái thì nổi tiếng luôn?"
"Hóa ra là đạo văn à? Chẳng có gì lạ hết."
"Cô ta thường xuyên không lên phần mới, có phải không thương lượng được tiền lương với người viết thay không đấy?"
Cho dù tôi cố gắng không để ý đến nhưng lúc bọn họ nói mấy điều này tôi vẫn thấy rất khó chịu. Tiểu thuyết này chứa đựng toàn bộ tình cảm giữa tôi và Cận Yến Từ, Phó Tinh Thần và Khương Vãn Ngư không chỉ là hình ảnh thu nhỏ của chúng tôi mà còn là cả thời thanh xuân của tôi nữa.
Sóng mũi hơi cay cay, tôi ngấng đầu lên để nước mắt không chảy xuống. Tôi nghe nói lúc sắp khóc thì ngửa mặt chín mươi độ lên nhìn trời thì nước mắt sẽ không chảy ra, không biết tôi ngửa mặt lên nhìn trần nhà có được không nhỉ, tôi mua vui trong sự đau khổ, cười tự giễu một cái.