Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 66.

Cập nhật lúc: 2025-08-14 12:16:39
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô điên ! Cô cái quái gì ?!” La Tây quát to, giận dữ.

Giản Dao sợ đến mức sắc mặt tái nhợt, mở miệng giải thích nhưng cổ họng như ai đó bóp chặt, một câu cũng .

La Tây xông đến, mạnh tay đẩy cô một cái, cô va bồn rửa mặt suýt ngã, chống hai tay lên mép bồn mới giữ thăng bằng.

“Anh La Tây… Niên… cứu em…”

Tiếng cầu cứu thều thào của Giản Thi vang lên, như d.a.o cắt tai.

Giản Dao liếc qua bằng khóe mắt, thấy La Tây bế bổng Giản Thi chạy ngoài.

Cô ngẩng đầu lên, qua tấm gương mặt, bắt gặp khuôn mặt kinh ngạc đến ngây dại của Phó Thịnh Niên. Anh đang cô, cô chằm chằm.

“Không em… hãy em …”

đàn ông chỉ đầu rời .

Khi Giản Dao hồn , cô vội nhặt điện thoại, xách túi chạy ngoài, thì thấy xe cứu thương tới.

Phó Thịnh Niên và La Tây lên xe theo Giản Thi.

Tả Nhất và Kiều Thắng Nam vẫn rõ đầu đuôi, còn đang chờ ngoài cửa.

Giản Dao theo đến bệnh viện.

Giản Thi đẩy phòng cấp cứu, còn Phó Thịnh Niên và La Tây đợi ngoài hành lang.

Vừa thấy cô tới, La Tây sải bước lao đến, giơ tay định tát, nhưng cánh tay Phó Thịnh Niên giữ trong nháy mắt.

Anh vung tay, lạnh giọng : “Cậu thử động xem.”

La Tây ‘hừ’ một tiếng, khẩy, nghiến răng :

“Cậu thấy cô ? Cô g.i.ế.c Thi Thi!”

“Chưa rõ ràng thì đừng vội kết luận.” Giọng Phó Thịnh Niên trầm thấp, ánh mắt sâu thẳm.

Nghe giúp , mắt Giản Dao cay xè, gần như rơi nước mắt.

Cô bước tới, nắm lấy tay , nhưng lùi hai bước, né tránh cô.

“Em thực sự gì cả. Là nó… tự đ.â.m …”

La Tây phá lên:

“Cô tưởng Thi Thi là con ngốc chắc? Tự cầm d.a.o đ.â.m ? Đến đứa trẻ ba tuổi cũng đấy là dối! Hay là cô thử tự đ.â.m một nhát , xem cô ‘thật’ đến !”

thật. Dù tin , sự thật chính là như .”Cô gắng giữ bình tĩnh.

La Tây lạnh:

“Cô con d.a.o là của cô. Chính mắt thấy cô lấy từ túi xách.”

. Dao là của . đ.â.m cô !”

Cô còn định giải thích tiếp, La Tây mất kiên nhẫn, quát lên:

“Im miệng! một chữ nào từ cô nữa. Nghe giọng cô, nôn.”

Phó Thịnh Niên xuống ghế dài bên hành lang, vẻ mặt u ám, để mặc La Tây dùng lời lẽ cay nghiệt mắng chửi cô, hề lên tiếng can ngăn. Anh như đang suy nghĩ điều gì.

Giản Dao đau đớn trong tim, mệt mỏi tựa tường, còn chút sức lực.

Nửa tiếng , bác sĩ ngoài báo:

Giản Thi qua cơn nguy hiểm.

Dao đ.â.m chỗ hiểm, nên cô nguy hiểm đến tính mạng.

Giản Dao thể thở phào.

Thứ cô lo lúc là sống c.h.ế.t của Giản Thi, mà là: Giản Thi gọi cảnh sát ? Có vu khống cô mưu sát ?

Con d.a.o găm là của cô, dấu vân tay của cô. Bằng chứng đầy đủ. Giản Thi là thương, cô ngàn lời cũng khó biện minh.

Rất nhanh, Giản Thi đưa phòng bệnh đơn.

La Tây và Phó Thịnh Niên cùng theo.

ngoài qua ô kính cửa, thấy Giản Thi tỉnh táo .

Không dám chần chừ, cô đẩy cửa bước .

“Chị… đừng g.i.ế.c em…”

Vừa thấy cô, Giản Thi run lẩy bẩy chui tọt trong chăn, ánh mắt hoảng loạn, gương mặt trắng bệch như dọa đến phát điên.

“Em… em với chị cả… xin chị đừng g.i.ế.c em…”

Giản Dao sững sờ đó, thể tin nổi màn kịch tiếp tục.

La Tây trừng mắt cô một cái thật dữ dội, đó an ủi Giản Thi:

“Không , em đừng sợ, ở đây. Anh báo cảnh sát , đồng nghiệp cũng giữ con d.a.o đó . Đợi cảnh sát đến, hung khí sẽ giao nộp, còn gây án… sẽ bắt .”

Cả Giản Dao run lẩy bẩy, mắt hoa lên từng đợt, thể lảo đảo vài cái ngã sụp xuống sàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-66.html.]

Phó Thịnh Niên vội vàng đỡ lấy cô, cô lắc đầu choáng váng, miễn cưỡng vững.

“Em thật sự gì cả… Anh tin em…”

Người khác thể tin, nhưng Phó Thịnh Niên phép tin cô, cô là vợ , lúc , cô tuyệt đối dối với nửa câu.

Phó Thịnh Niên cô, lông mày nhíu , trong mắt tràn đầy do dự và nghi hoặc.

Hạt Dẻ Rang Đường

Tim cô nhói đau, như xé toạc.

Cô hất tay , sắc mặt u ám:

“Nếu tin em, thì đừng lo cho em nữa.”

Anh im lặng vài giây, thực sự xoay rời khỏi.

Nhìn bóng dáng rời , Giản Dao thể tin , đuổi theo, thì Mạnh Mỹ Trúc và Giản Minh Sơ xông phòng bệnh.

Vừa thấy Giản Thi đang co rúm giường, sắc mặt trắng bệch, Mạnh Mỹ Trúc liền phát điên.

nhào tới, túm tóc Giản Dao, kéo cô đến mặt Giản Thi.

“Con tiện nhân ! Sao mày thể chuyện kinh khủng thế với Thi Thi! Nó là em gái ruột của mày đấy!”

“Nhìn xem! Mày nông nỗi nào ?”

“Trái tim mày chó ăn mất , đồ vô lương tâm!”

Đầu Giản Dao giật đến choáng váng, da đầu đau rát từng trận.

Cảnh tượng đối với cô… thật còn nhẹ, chỉ là nắm tóc mà thôi.

Trước mặt La Tây và Giản Minh Sơ, Mạnh Mỹ Trúc dám quá.

Giản Thi giường, mắt lóe lên tia đắc ý, khi thấy Giản Dao đầu tóc rối bù, thê thảm vô cùng.

“Đủ ?” Giản Minh Sơ tiến lên, kéo Mạnh Mỹ Trúc .

“Nơi là bệnh viện, em đừng loạn nữa.”

Mạnh Mỹ Trúc lóc:

“Trong mắt chỉ Giản Dao thôi ? Không thấy Thi Thi cho thế nào ?”

“Em gì thế?”

“Giản Dao là con ruột của , còn Thi Thi ?”

Giản Minh Sơ thở dài, thấy bà đến tội nghiệp, vội vàng ôm lấy dỗ dành.

, đứa con cũng theo.

La Tây Giản Thi xúc động quá, liền ôm cô lòng, dịu dàng vỗ về, an ủi.

Giản Dao cảnh tượng mắt, cả lạnh toát.

Mạnh Mỹ Trúc và Giản Thi, hai con … thật sự hợp tác để hãm hại cô ?

Một tự đ.â.m d.a.o , một giả vờ đau lòng đến c.h.ế.t sống .

Giản Thi… thật sự độc ác.

Chỉ để trừ khử cô, mà thể tàn nhẫn đến mức hại chính .

Giản Dao bắt đầu tỉnh táo suy nghĩ:

Lúc đó, Giản Thi rút d.a.o từ trong túi của cô, như thể d.a.o ở trong đó.

Hơn nữa… hôm nay là hiếm hoi cô và Phó Thịnh Niên cùng ăn…

Vậy mà Giản Thi xuất hiện “đúng lúc” tại nhà hàng đó.

Tất cả… giống như sắp đặt từ .

“Cốc cốc cốc.”

Tiếng gõ cửa vang lên.

Hai cảnh sát mặc đồng phục bước .

“Ai là báo án?”

La Tây lập tức dậy:

báo. Là cô .” chỉ Giản Dao, giọng đầy phẫn nộ:

“Chính cô dùng d.a.o đ.â.m ! Hung khí đang ở chỗ bác sĩ, sẽ cho mang tới ngay.”

Một cảnh sát gật đầu:

“Vậy mời cô với chúng một chuyến.”

Hai lập tức bước lên, mặt Giản Dao và còng tay cô .

Vì nhận cô là nổi tiếng, khi khỏi phòng bệnh, một cảnh sát còn giúp cô đội mũ khoác lên đầu để che mặt.

Một dẫn cô lên xe cảnh sát.

Người còn nhận con dao, ghi nhận tình hình, rời bệnh viện.

áp giải trong sự im lặng đáng sợ.

Loading...