Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 64.

Cập nhật lúc: 2025-08-14 11:59:42
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Hạ Sơ Vân Tiêu Điềm gọi một cuộc điện thoại liền hủy bộ hợp đồng đại diện thương hiệu MOLO, trong giới bắt đầu lan truyền tin đồn: nhà thiết kế của MOLO kiêu ngạo chỗ dựa vững. Hôm nay Giản Dao xem như chứng kiến tận mắt.

Tiêu Điềm quả thực ăn cứng rắn.

Đường Chiến cũng chẳng kẻ dễ đối phó.

Hết đến cứ mở miệng là cảnh cáo cô đừng gần , tránh xa . Rõ ràng trong lòng cô chỉ mỗi Phó Thịnh Niên, chẳng hề dây dưa với ai khác, thế mà rắc rối cứ liên tiếp tự tìm đến cửa.

Sắc mặt cô lạnh xuống, liếc Tiêu Điềm một cái đeo khẩu trang bỏ .

Tiêu Điềm ngờ cô tỏ thái độ như , lập tức đuổi theo, mạnh tay đè lên vai cô:

đang chuyện với cô đấy, đừng tai trái tai .”

Cô hất tay Tiêu Điềm , đầu , tiếp tục bước .

Tiêu Điềm định đuổi theo, nhưng Tả Nhất ngăn .

Về đến phòng nghỉ, Giản Dao phịch xuống ghế sofa, ngửa đầu tựa lưng ghế, nghĩ những chuyện xảy trong hai ngày qua, trong lòng đầy bực bội.

Cô nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc, thấy bên ngoài vang lên tiếng bước chân ồn ào, vẻ là nhân viên đoàn phim đến, liền mở mắt ngay ngắn .

“Chị Dao, em về !”

Tiếng của Kiều Muội vọng qua cửa.

Cô đáp “ ”, Kiều Muội lập tức đẩy cửa bước , hì hì, tưởng cô ăn trưa với Phó Thịnh Niên nên trêu chọc:

“Ăn trưa lãng mạn với Phó tổng ?”

: “Không , là gặp một bạn.”

Kiều Muội mặt tin, như ăn đòn.

“Cái của chị ?” cô liếc thấy một chiếc hộp tinh xảo đặt chiếc bàn cạnh cửa, phía gắn một tấm thiệp nhỏ in dòng chữ “Gửi Giản Dao, mở riêng”.

Kiều Muội cầm hộp lên, bước đến đưa cho cô.

Giản Dao nhận lấy, chữ tấm thiệp là chữ in, tay, cũng tên gửi.

“Chẳng lẽ là Phó tổng tặng chị bất ngờ gì ?” Kiều Muội nhướng mày, đầy ẩn ý.

đỏ mặt, sang bên, nâng niu mở chiếc hộp trắng , bên trong là một con d.a.o găm tinh xảo.

Lưỡi d.a.o ánh vàng, còn khảm cả một viên hồng ngọc.

“Đẹp quá!” Kiều Muội ghé đầu , kinh ngạc nghi hoặc: “Sao Phó tổng tặng chị món đồ ?”

Cô im lặng, rút d.a.o khỏi hộp cất túi xách của .

Cô đoán, đây là món quà Phó Thịnh Niên tặng để cô phòng .

Hôm nay chỉ sắp xếp vệ sĩ cho cô, còn gửi cả d.a.o phòng , đủ thấy quan tâm đến sự an của cô đến mức nào.

Cô cho Kiều Muội ngoài, đó cầm điện thoại nhắn cho Phó Thịnh Niên:

“Cảm ơn , em thích.”

Phó Thịnh Niên nhận tin nhắn, chằm chằm dòng chữ “em thích” mà nhướng mày, khó hiểu.

Vệ sĩ sắp xếp… mà cô thích”?

Hạt Dẻ Rang Đường

Buổi chiều tiếp tục như thường lệ.

Cảnh cuối cùng là cảnh Giản Dao rơi xuống nước.

Vai nữ chính do Giản Dao đóng cẩn thận trượt chân ngã xuống bể bơi, chuột rút ở chân suýt c.h.ế.t đuối, đó nam chính do Lâm Khả Nhiên thủ vai cứu lên.

Giản Dao vốn bơi, hồi nhỏ từng suýt c.h.ế.t đuối trong ao. May mắn là trong phim cảnh nữ chính bơi lội, đến bể bơi chỉ là để… lén nam chính.

Cô chỉ đúng một cảnh liên quan đến nước, nhưng chỉ một cảnh thôi cũng khiến cô thấp thỏm bất an.

Đạo diễn cứ liên tục hô “cut”, “NG”, khiến cô càng thêm áp lực.

“Nếu thì dùng diễn viên đóng thế .” Phó đạo diễn đề xuất.

Đạo diễn nhíu mày buồn bã.

Giản Dao giữa bể nước, mực nước ngang ngực, nhiệt độ quá thấp, lạnh lắm.

Cô lau mặt, đạo diễn áy náy :

“Không , cần dùng đóng thế ạ.”

Câu dứt, cô thấy phía đạo diễn một yên lặng.

Người đàn ông cao lớn, mặc một bộ vest đen, khoác thêm áo choàng dài màu đen vai, khuôn mặt lạnh lùng âm trầm đang chằm chằm về phía cô và Lâm Khả Nhiên đang trong hồ bơi.

Phó Thịnh Niên?

Anh thế mà đến đón cô sớm như ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-64.html.]

Giản Dao mơ hồ cảm nhận sự vui trong ánh mắt khi thấy cô mặc đồ bơi, còn cảnh mật với một đàn ông khác. đây là công việc của cô, cô thành nó.

“Mọi chuẩn , nữa!” Đạo diễn hô.

Giản Dao hít sâu một , chìm xuống nước.

Anh phim cũng tận tâm, theo xuống cùng cô. Cảnh đuối nước chân thực, bởi vì cô thực sự bơi.

Chỉ cần cố chịu thêm vài giây, đến lúc Lâm Khả Nhiên cứu thì cảnh xem như thành.

Cô giãy giụa trong nước, cố gắng nín thở, chống chọi.

Lâm Khả Nhiên nhanh chóng nhảy xuống hồ, bơi về phía cô, vòng tay qua eo cô kéo lên.

Cô ôm lấy cổ , như bấu víu lấy cọng rơm cứu mạng, thở dốc, mắt đối mắt đầy tình cảm với như yêu đương thật sự.

“Tốt lắm, kết thúc!” Đạo diễn hô.

Cô thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng cơ thể, buông tay khỏi cổ Lâm Khả Nhiên.

đúng lúc đó, Lâm Khả Nhiên bất ngờ bế cô lên, về phía bờ hồ.

Đây cảnh trong kịch bản!

sững .

“Anh thả xuống .”

Lâm Khả Nhiên mỉm , trai trẻ tuổi, gương mặt tuấn tú rạng rỡ, lên trông ngây ngô ngọt ngào, như một chú chó con dễ thương.

Cô đẩy vai : “Mau thả xuống.”

Anh tươi hơn: “Không cô sợ nước ?”

Cô nhíu mày, theo bản năng về phía Phó Thịnh Niên.

Khuôn mặt đàn ông lúc âm trầm đến đáng sợ.

Lâm Khả Nhiên bế đến bờ, đặt xuống, Kiều Muội lập tức chạy tới, dùng khăn tắm bọc chặt lấy cô.

“Chị chứ?”Lâm Khả Nhiên dùng khăn lau mặt : “Chị đúng là sợ nước thật, cảnh đúng là khó cho chị .”

Cô lắc đầu, gì, về vị trí lúc nãy Phó Thịnh Niên , còn ở đó.

Trong lòng cô thắt , đang định dậy chạy ngoài tìm thì đạo diễn gọi .

“Trước mắt đến đây , mấy cảnh sửa xong kịch bản, mấy hôm nữa tiếp.”

Nói xong, đạo diễn hô to với : “Thu dọn, nghỉ thôi!”

Giản Dao quấn khăn tắm, chạy khỏi khu hồ bơi, dọc hành lang cũng thấy bóng dáng Phó Thịnh Niên.

Kiều Muội đuổi theo, kéo tay cô: “Chị Dao, chị gì thế? Mau đồ , cẩn thận cảm lạnh.”

Kiều Muội kéo về phòng đồ, xong quần áo bước ngoài.

Thì thấy một đang chờ.

Lâm Khả Nhiên.

Anh cầm một lon cà phê nóng trong tay, đưa cho cô: “Nóng đấy, sưởi ấm chút .”

Cô nhận lấy, khẽ cảm ơn, đang định rời tìm Phó Thịnh Niên thì Lâm Khả Nhiên hỏi:

“Đạo diễn mời ăn tối, cô ?”

hẹn .”

Cô nhét lon cà phê tay Kiều Muội, lập tức bước nhanh khỏi khu hồ bơi, gọi cho Phó Thịnh Niên.

Tiếng tút vang lên khá lâu, đầu dây bên mới bắt máy, chỉ lạnh nhạt đúng một câu:

“Anh đang đợi em cổng trường.”

Nói xong liền dập máy.

Kiều Muội vội chạy theo, dúi túi xách tay cô. Cô nhiều, cắm đầu chạy về phía cổng trường.

“Chị Dao, cần để tài xế đưa về ?”

“Không cần , em nghỉ .”

Cô chạy đến mức thở hồng hộc, khỏi cổng trường thấy hai chiếc xe đậu bên lề.

Lão Lý đang cạnh chiếc Rolls-Royce, cung kính chờ đợi.

Chiếc xe còn thì Tả Nhất và Kiều Thắng Nam cạnh.

Lão Lý mở cửa .

Trong xe, Phó Thịnh Niên sẵn, cả chìm trong bầu khí âm u nặng nề.

Loading...