Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 63.

Cập nhật lúc: 2025-08-14 11:59:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điền Dã để xe cho hai vệ sĩ, còn thì tự bắt taxi rời .

Giản Dao cảm thấy việc vệ sĩ kè kè hai bên kỳ cục.

Tuy nhiên, mà Phó Thịnh Niên sắp xếp rõ ràng huấn luyện bài bản, vô cùng tận tụy.

Khi cô đang phim, hai liên tục tuần tra xung quanh, bất kỳ ai gần cô, dù chỉ là tiếp cận, đều họ chặn .

Chỉ trong một buổi sáng, Tả Nhất và Kiều Thắng Nam chặn hơn hai mươi , trong đó mười tám là fan chỉ đơn giản xin chữ ký.

Đến giờ nghỉ trưa, Giản Dao về phòng nghỉ, hai vệ sĩ hai bên như hai pho tượng, cô chỉ bóp trán thở dài.

Ngay cả trợ lý Kiều Muội cũng khí thế của hai dọa cho dám to.

“Chị Dao, chị ăn gì , em mua?”

Cô phẩy tay:

“Không cần , hai ăn . Trưa nay chị hẹn .”

Trên đường rời nhà, cô liên lạc với Lục Đồng.

Cuộc gọi tối qua cô bắt máy, nay liên lạc mới Lục Đồng chụp Mạnh Mỹ Trúc nửa đêm lén lút rời khỏi nhà họ Giản để gặp một đàn ông, hơn nữa còn hẹn ở một nơi cực kỳ hẻo lánh.

linh cảm đàn ông vấn đề, nên hẹn Lục Đồng gặp buổi trưa.

Nghe , Kiều Muội ngoan ngoãn rời khỏi phòng nghỉ để ăn.

Tả Nhất và Kiều Thắng Nam vẫn hai bên cô như hai pho tượng.

Hạt Dẻ Rang Đường

“Các ăn trưa ?”

Giản Dao trái một chút — Tả Nhất, một chút — Kiều Thắng Nam, vô cùng đau đầu.

“Bảo vệ an cho Phó phu nhân là ưu tiên hàng đầu.” hai đồng thanh như khẩu hiệu.

khổ:

các cũng ăn mới sức bảo vệ chứ.”

Hai im lặng, vẫn như tượng.

“Lệnh cho các ăn, ngay lập tức!”

Hai lập tức gật đầu rời khỏi phòng một lời.

Giản Dao nghĩ thành công “đuổi” họ , nhưng mở cửa thì phát hiện, Tả Nhất vẫn đang chờ ngay bên ngoài.

“Chúng phiên ăn, nếu phu nhân ngoài, sẽ chịu trách nhiệm lái xe.”

Giản Dao hết cách, đành gật đầu chấp nhận.

Cô lên xe trong sự hộ tống của Tả Nhất và bảo đưa tới một quán cà phê kiểu Âu.

Trước khi xuống xe, cô đội mũ, đeo khẩu trang kín mít bảo Tả Nhất ở trong xe chờ.

Tả Nhất ngoan ngoãn theo, cô xuống xe thì lái tìm chỗ đậu.

Vào trong quán, cô thẳng lên tầng hai, đến phòng riêng đặt .

Đẩy cửa , thấy Lục Đồng chờ sẵn.

“Giản tiểu thư.” Lục Đồng dậy chào.

Cô gật đầu, ý bảo cần khách sáo.

Lục Đồng , lấy từ trong túi tập ảnh rửa sẵn đưa cho cô.

Có hơn mười tấm, chụp Mạnh Mỹ Trúc rõ, nhưng đàn ông cùng thì chỉ thấy tấm lưng.

Nhìn vóc dáng, đối phương cao, ít nhất 1m80, vóc dáng rắn chắc, tóc xoăn tự nhiên dài ngang vai.

“Không ảnh chính diện ?”

Lục Đồng khẽ “ừ”, giải thích:

“Họ gặp ở một nhà máy bỏ hoang, ánh sáng kém, hơn nữa từ đầu đến cuối đàn ông hề , cũng xa, rõ họ gì.”

“Biết . Tiếp tục theo dõi Mạnh Mỹ Trúc, nếu cô gặp ai đáng nghi, báo ngay.”

“Vâng.”

Giản Dao lấy tấm ảnh bóng lưng đàn ông cho túi xách, dậy chuẩn rời .

Lục Đồng gọi với theo, gãi đầu khờ khạo:

gọi món … Giản tiểu thư, là ăn xong hãy ? cảm ơn cô, mời cô một bữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-63.html.]

Giản Dao do dự vài giây, cuối cùng vẫn xuống .

….

Bữa trưa của Phó Thịnh Niên mang thẳng tới văn phòng, đặt nhiều món, gọi cả Điền Dã đến ăn cùng.

Điền Dã đối diện, phần gò bó, dám tự tiện cầm đũa.

Phó Thịnh Niên hỏi:

“Số điện thoại đưa , tra đến ?”

Điền Dã thẳng lưng, trả lời:

“Tra , là của một sinh viên đại học. hôm nhận tin nhắn, sinh viên đó mất điện thoại, nên thể xác định chính xác gửi tin là ai.”

Phó Thịnh Niên gật đầu, đưa đũa cho .

Điền Dã cầm lấy, bưng bát cơm lên ăn lấy ăn để như hổ đói.

Phó Thịnh Niên đẩy mấy món thức ăn về phía , mất tập trung hỏi:

“Cậu sinh viên đó học trường nào?”

“Chính là trường mỹ thuật nơi phu nhân đang phim.”

Phó Thịnh Niên sững , trong lòng bỗng nhiên hiểu .

Người gửi cho ảnh Giản Dao và Đường Tiêu ôm , khả năng lớn là Giản Thi – em gái Giản Dao, hiện đang học ở trường đó.

Tối qua trong phòng bao của Đường Chiến, thấy vài tấm ảnh vứt sàn, cũng là ảnh Giản Dao và Đường Tiêu, trong đó hai tấm y hệt ảnh nhận . Khi nghĩ gửi là Đường Chiến.

hôm nay nghĩ kỹ , dù cùng địa điểm và nhân vật, nhưng góc chụp khác , rõ ràng là do hai khác chụp.

“Có cần điều tra tiếp ?” Điền Dã hỏi.

“Không cần.”

Sau bữa trưa, đường trường mỹ thuật, Giản Dao nhận cuộc gọi từ Cố Tương.

“Tớ lo cho c.h.ế.t , chứ? Sao gọi lấy một cú điện thoại cho tớ yên tâm?”

:

“Xin , để lo . Tớ cả.”

“Không , thật sự dọa tớ chết.”

“Tối qua về lúc mấy giờ?”

“Khoảng hai giờ sáng, lúc Phó Thịnh Niên đưa , Thẩm Dịch cho tớ gần, kéo tớ về câu lạc bộ, còn hát chúc mừng sinh nhật, cắt bánh sinh nhật. Tên đó đúng là nghĩ xem tớ lo lắng cho đến mức nào, gì còn tâm trạng mà sinh với nhật.”

“Thẩm Dịch ý mà, đừng trách .”

“Thì là lo cho thôi.”

“Thật sự , yên tâm.”

Cố Tương hừ nhẹ hai tiếng, định rủ cô tối ăn, nhưng Giản Dao nhớ hẹn với Phó Thịnh Niên nên đành hẹn .

Cúp máy, cô chợp mắt một lát xe.

Khi đến nơi, Tả Nhất gọi cô dậy.

Vừa xuống xe, cô thấy một bóng dáng xinh ngay cổng trường.

Tiêu Điềm vẫn là bộ váy hàng hiệu phiên bản giới hạn, ăn mặc cực kỳ sành điệu, xuất hiện thu hút ít ánh từ các nam sinh. bản tỏ khinh thường ánh mắt soi mói đó.

Giản Dao linh cảm Tiêu Điềm đến tìm , cô do dự vài giây vẫn bước tới.

Đối phương nhanh chóng nhận cô.

“Phó phu nhân, cô chứ?”

Cô tháo khẩu trang, khẽ lắc đầu:

“Tối qua cảm ơn cô.”

Tiêu Điềm hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh mấy phần:

“Phó phu nhân, cô nghĩ nhiều . cứu cô, mà là vì A Chiến xảy chuyện.”

Lời khiến Giản Dao bất ngờ.

Cô vốn nghĩ Tiêu Điềm thể trở thành bạn, ai ngờ về phía Đường Chiến.

“Dù thì tối qua cô giúp nhiều, vẫn cảm ơn.”

“Đừng lời vô ích nữa. đến đây chỉ để nhắc cô, tránh xa em nhà họ Đường . Nếu vì cô mà A Chiến gặp chuyện gì, sẽ để yên .”

Loading...