Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 62.

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:51:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa đêm trời đổ mưa nhỏ, lách tách rơi mãi đến tận sáng mới tạnh.

Khi Giản Dao tỉnh dậy, bầu trời bên ngoài vẫn còn âm u, u ám.

sang bên cạnh, thấy Phó Thịnh Niên , túi xách và điện thoại cũng rõ ở chỗ nào.

Cô chống dậy với cơ thể vẫn còn mệt mỏi, phát hiện chỉ quấn một chiếc khăn tắm, nhớ tối qua chính là Phó Thịnh Niên giúp cô tắm rửa.

Cô mỉm , quấn chặt khăn tắm phòng tắm rửa mặt.

Khóe môi sưng đỏ nghiêm trọng, nghĩ tới việc hôm nay phim chắc dùng trang điểm để che phần nào.

Dọn dẹp chỉnh tề, xong quần áo, cô xoa xoa cái bụng khó chịu xuống lầu.

Trên cầu thang, cô thấy Phó Thịnh Niên đang ghế sofa trong phòng khách, tay là kịch bản của cô. Bên cạnh là túi xách của cô đặt ngay ngắn.

Giản Dao bước nhanh xuống, thẳng tới chỗ .

Phó Thịnh Niên chăm chú kịch bản, đến mức cô đến gần mà cũng phát hiện.

Không bắt đầu từ khi nào, cô liếc nội dung, gần đến đoạn kết.

“Anh thấy bộ phim thế nào?”

Nghe thấy giọng cô, Phó Thịnh Niên ngẩng đầu, khóe môi khẽ nhếch đầy vẻ châm biếm:

“Nụ hôn quá nhiều. Phim dài hai mươi tập mà một nửa là cảnh mật, quá tệ.”

Giản Dao: “…”

Một tổng giám đốc cao cao tại thượng như , sáng sớm nghiêm túc kịch bản phim tình cảm thanh xuân vườn trường đủ khiến Giản Dao thấy khó tin. Không ngờ còn bình luận như thể đang… ghen.

Về vấn đề cảnh mật quá nhiều, thật trao đổi với Chu Hồng – biên kịch đang sửa kịch bản, dự kiến vài ngày nữa sẽ bản mới.

Phần cô đang hiện tại là mười tập đầu, hầu như cảnh tình cảm quá mức.

Phó Thịnh Niên đang xem là bản kịch cũ, nội dung còn nhiều tình tiết nguyên gốc từ tiểu thuyết, cảnh hôn là điều dễ hiểu.

cố gắng để Chu Hồng thương lượng với phía sản xuất, tuy thể xóa sạch bộ cảnh hôn, nhưng thể dùng góc máy để thế.

Nhìn Phó Thịnh Niên chau mày khó chịu, cô chợt thấy buồn .

“Người là em, kích động gì chứ?”

Phó Thịnh Niên hất mí mắt liếc cô, mặt đầy vui.

Anh ném kịch bản lên bàn , dậy bước về phía phòng ăn, buông một câu:

“Kịch bản , sửa.”

Cô khẽ mỉm , lòng dâng lên một cảm giác ngọt ngào, đúng là đang ghen với… kịch bản.

Không, chính xác hơn là cô diễn cảnh mật với khác.

Nghĩ tới tối qua sốt ruột vì cô, ôm cô tắm, cẩn thận lau sạch từng chỗ, lòng cô dịu , tâm trạng hẳn lên.

Cô cảm nhận rõ ràng, Phó Thịnh Niên bắt đầu để ý đến cô, thậm chí là… bắt đầu yêu cô.

“Thiếu phu nhân, bữa sáng chuẩn xong ạ.” Một giúp việc chạy tới thông báo.

Cô gật đầu, túi xách đặt sofa một lúc, quyết định theo Phó Thịnh Niên phòng ăn dùng bữa .

Trong phòng ăn thấy bà nội , bữa sáng cũng chỉ hai họ.

“Bà nội ?”

Quản gia Quyền mang một phần cháo từ bếp , lễ phép đáp:

“Lão phu nhân hôm nay khỏe, đang định mang bữa sáng lên phòng cho bà.”

“Bà chứ?”

“Là bệnh cũ thôi ạ, nghiêm trọng. Bác sĩ La sẽ đến thăm khám lúc mười giờ. Thiếu phu nhân cần lo lắng.”

Giản Dao yên tâm phần nào, cầm thìa lên chậm rãi ăn cháo.

Bình thường Phó Thịnh Niên đối diện với cô, hôm nay bên cạnh.

Vẻ mặt vẫn u ám, vẻ là vì chuyện kịch bản.

“Kịch bản đang sửa .” Cô lên tiếng.

Phó Thịnh Niên liếc cô, gì.

Ăn xong, theo ngoài chuẩn .

Lúc tới sân, chiếc xe bảo mẫu đến đón cô từ sớm đậu trong sân.

Anh vốn định tự đưa cô , nhưng rõ ràng sắp xếp .

Trước cổng chỉ đậu một chiếc xe, Phó Thịnh Niên thấy của lão Lý , xe cũng tới, chỉ thấy trợ lý của Giản Dao đang dựa xe bảo mẫu kiên nhẫn chờ cô.

Anh bậc thềm, Giản Dao chạy tới chào hỏi trợ lý.

, liền lộ hai chiếc răng nanh nhỏ trắng muốt, trông cực kỳ đáng yêu.

Khóe môi kìm nhếch lên:

“Tối nay cùng ăn cơm nhé.”

Giản Dao đầu với :

“Biết ~”

Cô vẫy tay với , vui vẻ bước xe bảo mẫu.

Chiếc xe rời khỏi, xe của lão Lý mới từ từ chạy tới.

“……”

Tốc độ gì đây, rùa bò hả?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-62.html.]

Sắc mặt Phó Thịnh Niên trầm xuống, chằm chằm lão Lý.

Xe dừng , lão Lý vội vàng xuống xe, thấy đang chờ liền tất tả chạy tới mở cửa .

Phó Thịnh Niên như khi lên xe ngay, mà lạnh lùng liếc ông .

Lão Lý ngẩng đầu một cái, chỉ thấy ánh mắt đó mang theo… một chút u oán?

Lòng ông bắt đầu bất an, hiểu đắc tội gì.

Hai im lặng giằng co một lúc, lão Lý đột nhiên hiểu :

Phó tổng vui vì ông đến trễ.

Thực sáng nay ông đau bụng, xe trễ hơn ngày một chút. so với giờ bình thường Phó Thịnh Niên xuất phát thì vẫn còn sớm vài phút.

Nói nghiêm khắc thì… là Phó tổng hôm nay sớm quá.

bắt sếp đợi, dù là vài phút, cũng là .

Lão Lý cúi đầu, nghiêm túc cúi nhận :

“Phó tổng, thật xin . Lần sẽ cho xe đậu sẵn chờ .”

Phó Thịnh Niên bước lên xe gì thêm.

Lão Lý thở phào, âm thầm lau mồ hôi lạnh trong lòng.

Không lâu , chiếc Rolls-Royce dừng tòa nhà tập đoàn Phó thị.

Phó Thịnh Niên xuống xe, hai vệ sĩ liền bước tới, hộ tống đại sảnh và thang máy chuyên dụng.

Vừa văn phòng, gọi ngay Điền Dã đến.

“Đến phòng an ninh, chọn hai thủ , điều đến bên cạnh Giản Dao.”

Điền Dã lập tức ngưng hết việc trong tay, đến phòng an ninh tuyển chọn.

Sau một tiếng đồng hồ, chọn hai trẻ, thể lực , phản ứng nhanh, dẫn họ đến văn phòng.

Phó Thịnh Niên liếc một lượt, vung tay:

“Dẫn .”

Điền Dã ngạc nhiên:

“Bây giờ đưa đến chỗ phu nhân đang phim ạ?”

“Có vấn đề?”

“Không ạ, ngay.”

Điền Dã cúi đầu, lập tức dẫn hai lên xe, chạy thẳng đến Học viện Mỹ thuật.

Lúc đó Giản Dao đang phim, thoáng thấy Điền Dã bên rìa cùng hai cao lớn mặc đồ đen, biểu cảm, ba chen trong một đám nữ sinh, chẳng khác gì… phản diện trong phim hành động.

Hạt Dẻ Rang Đường

Cảnh kết thúc, cô hiệu tạm dừng, đạo diễn lập tức hô nghỉ 5 phút.

Mọi giải tán, uống nước, ăn bánh, tám chuyện.

Cô thì về phía Điền Dã.

Vừa mặt , Điền Dã liền với hai :

“Chào hỏi.”

Hai đồng loạt cúi :

“Chào Phó phu nhân!”

Giản Dao: “…”

Điền Dã nghiêm túc giới thiệu:

“Tự giới thiệu .”

Hai bắt đầu:

là Tả Nhất.”

là Kiều Thắng Nam.”

Giản Dao: “…”

Lại giống như đang khẩu hiệu quân đội.

“Là vệ sĩ Phó tổng sắp xếp, từ nay họ sẽ phụ trách an cho phu nhân.” Điền Dã giải thích.

Giản Dao gật đầu, khẽ mỉm với hai họ:

“Sau phiền hai .”

Hai lập tức cúi chào nữa, đồng thanh hét:

“Đây là nhiệm vụ của chúng !”

Giản Dao gượng, phát hiện khá nhiều đang họ, còn giơ điện thoại chụp ảnh.

Cô vội vàng nhỏ:

“Mấy khẽ thôi.”

Hai định cúi nữa, cô vội ngăn :

“Đừng cúi, gì thì thẳng.”

Hai liếc , đồng thời thẳng, giọng nhỏ rõ ràng:

“Rõ!”

Loading...