Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 60.

Cập nhật lúc: 2025-08-04 04:06:29
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh tượng mắt khiến Giản Dao hoảng hốt, men rượu trong cũng tỉnh hơn nửa.

“Anh… gì nữa đây?”

Cô loạng choạng bò dậy định rời , nhưng hai tên áo đen ban nãy chặn , còn đẩy cô ngã nhào xuống đất.

Đường Chiến cau mày, dụi tắt điếu thuốc, ném mấy tấm ảnh xuống mặt cô.

Trong ảnh là cô và Đường Tiêu, cả cảnh chụp lén trong phòng nghỉ, và lúc cô Đường Tiêu gặp phố dẫn về nhà hôm đó.

cảnh cáo cô , tránh xa .”

Đường Chiến dậy, sải mấy bước dài đến gần, xổm mặt cô, bóp cằm cô, săm soi gương mặt một lượt.

chút nhan sắc.”

“…”

“Cô là chồng, còn dây dưa với ? Sống chán ?”

Giản Dao lạnh:

“Là của cứ quấn lấy .”

Đường Chiến nghiến răng, gân xanh trán nổi rõ:

“Con đ*, cô dám linh tinh gì đấy?!”

“Sao? Anh dây dưa còn cho ? Sự thật đấy, mặt dày đeo bám là , .”

Đường Chiến tức đến phát điên, túm lấy cô dựng dậy, bóp chặt cổ cô.

Bàn tay siết chặt, đôi mắt đỏ ngầu như phát rồ, hận thể bóp c.h.ế.t cô ngay lúc .

bóp đến nghẹt thở, cố sức bấu lấy cánh tay , dồn hết sức đạp mạnh một cú đầu gối .

Đường Chiến ngờ cô dám phản kháng, đau đến rên một tiếng, buông tay, nhưng nổi điên đ.ấ.m cô một cú.

Giản Dao đánh đến choáng váng, tai ù lên, miệng rách, đầy mùi m.á.u tanh.

Cô loạng choạng vài bước, cố tựa lưng tường vững, ánh mắt lạnh băng gã đàn ông đang phát điên , khẽ bật .

“Cô cái gì?”

vì hai em nhà các bệnh… mà bệnh nặng.”

Đường Chiến tức điên, nhào đến bóp cổ cô, đè cô ép sát tường.

lúc đó, cửa phòng đẩy .

Một phụ nữ bước .

Là Tiêu Điềm.

Thấy cô, Giản Dao định kêu cứu, nhưng cổ bóp chặt đến mức phát nổi âm thanh.

Cô cố gắng vùng vẫy, ngạt thở đến mức nước mắt trào , dùng chân đạp Đường Chiến.

Lần dễ dàng, còn lạnh mắng cô:

“Con đ* c.h.ế.t tiệt!”

Tiêu Điềm cảnh tượng mặt dọa cho sợ c.h.ế.t khiếp, vội lao đến kéo tay Đường Chiến:

“A Chiến, cái quái gì thế?!”

Đường Chiến hất cô , gắt gỏng:

“Không liên quan đến cô, cút !”

“Anh là ai ? Là của Phó Thịnh Niên đấy! Đụng , điên hả?!”

Ngay cả cha cô cũng nể mặt Phó Thịnh Niên vài phần, mà Đường Chiến dám ngang nhiên bắt của Phó Thịnh Niên đến đây, lá gan đúng là to bằng trời.

Lúc mâu thuẫn với Hạ Sơ Vân, cô từng tận mắt thấy Phó Thịnh Niên bảo vệ Giản Dao .

Bất kể lý do gì khiến Đường Chiến hành xử thế , cô đều rước họa .

“Thả cô ngay!”

Đường Chiến chẳng lọt lời, vẫn gào lên:

“Cút ngay cho !”

Tiêu Điềm cũng bốc hỏa, giơ nắm đ.ấ.m đập lên hai cái:

“Anh điên thôi! Cô loại động là động ! Mau thả cô !”

Đường Chiến lạnh mặt, buông tay một cái, Giản Dao lập tức ngã khuỵu xuống đất.

Cô ôm lấy cổ đang đau rát như sắp gãy, há miệng thở dốc từng , run rẩy ngừng.

Tiêu Điềm lập tức bước lên đỡ Giản Dao dậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-60.html.]

Lưng cô tựa tường, chân mềm nhũn nổi, từ từ trượt xuống bệt sàn.

“Cô sợ Phó Thịnh Niên đến , thế thì gọi đến đây , xem bản lĩnh đưa .”

Đường Chiến xong, ghế sofa, châm điếu thuốc, nheo mắt Giản Dao.

Một phụ nữ chồng dây dưa dứt với Đường Tiêu, chuyện nếu phanh phui, nhất định sẽ mang tai tiếng cho trai .

Đường Tiêu mà gặp dư luận tấn công dồn dập, sự nghiệp lẫn cuộc sống đều sẽ sụp đổ.

trai thích phụ nữ , cũng tuyệt đối cho phép chuyện đó xảy .

Từ nhỏ đến lớn, thương nhất chính là Đường Tiêu.

Ai dám tổn thương Đường Tiêu, dù chỉ là một chút, cũng sẽ liều mạng để xử lý kẻ đó, đánh c.h.ế.t thì cũng khiến kẻ sống nổi ở cái đất nữa.

Hắn liếc sang Tiêu Điềm, thấy cô yên như tượng, liền nhếch môi lạnh:

“Sao? Không dám gọi Phó Thịnh Niên đến , là…”

“Nếu gọi đến, nghĩ xem hậu quả sẽ thế nào ?” Tiêu Điềm giận dữ cắt ngang lời .

Hắn nhún vai, vẻ mặt dửng dưng:

cũng xem thử bản lĩnh của Phó Thịnh Niên lớn đến mức nào.”

Hắn danh Phó Thịnh Niên lâu, nhưng hôm nay mới cơ hội gặp mặt.

“Là đó nhé.”

Tiêu Điềm tức giận đẩy cửa phòng bỏ ngoài.

Cô thật sự thang máy xuống tầng một, phòng riêng của khu slow bar tìm Phó Thịnh Niên.

Khi tin Giản Dao Đường Chiến bắt , sắc mặt Phó Thịnh Niên lập tức sầm xuống.

Anh bật dậy ngoài, Điền Dã vội vàng theo .

Thẩm Dịch yên , gọi điện tập hợp , kéo theo cả đám đông lên tầng ba.

Ngay khi Đường Chiến thấy Phó Thịnh Niên, khựng trong thoáng chốc.

Không vì sợ đoàn theo phía , mà vì ánh mắt của Phó Thịnh Niên, đỏ ngầu như máu, chứa đầy sát ý, như g.i.ế.c .

Theo bản năng, nhận : cùng loại với .

Thậm chí còn mạnh hơn tưởng tượng nhiều.

Không khí trong phòng chợt trở nên nặng nề, ngột ngạt đến mức khó thở.

Phó Thịnh Niên bước phòng, ánh mắt đảo qua Giản Dao đang bệt đất,sắc mặt trắng bệch, môi rách toạc, má hằn dấu tát.

Anh sải bước tới mặt Đường Chiến, một lời, vung tay đ.ấ.m thẳng mặt .

Hạt Dẻ Rang Đường

Đường Chiến định né, nhưng Phó Thịnh Niên nhanh hơn, túm lấy cổ áo , từng cú đ.ấ.m nặng như búa giáng xuống.

Một quyền một quyền, nện như lấy mạng.

Tiêu Điềm sợ đến xót xa, vội kêu lên:

“Phó , đừng đánh nữa!”

Phó Thịnh Niên như thấy, liên tục tay cho đến khi mặt Đường Chiến đầy máu, cả mềm oặt dựa sofa.

Đường Chiến phản kháng, nhưng Phó Thịnh Niên tay quá nhanh, lực mạnh, tay túm chặt cổ áo như ghì đá, căn bản thể dậy nổi, còn gì đến đánh trả?

Lau m.á.u dính mu bàn tay bằng khăn giấy, Phó Thịnh Niên bên Giản Dao, cúi xuống bế cô lên.

Giản Dao đầu óc choáng váng, cả mềm oặt tựa lên vai , ý thức mơ hồ.

Thấy Phó Thịnh Niên sắp bế rời , Đường Chiến mặt mũi bê bết máu, đám của cũng tức giận định cản , nhưng Điền Dã và Thẩm Dịch chắn ngay mặt.

Điền Dã ngờ Phó Thịnh Niên tự động thủ.

Thường thì những chuyện như thế đều do tay, mà chỉ cần một thôi là đủ xử gọn cả phòng.

Nhìn thấy thế trận , đám áo đen dám hành động thiếu suy nghĩ.

Đường Chiến trừng mắt Phó Thịnh Niên, cơ mặt co giật, mà vẫn mặt lạnh như băng về phía cửa, chẳng thèm liếc lấy một cái.

Đường Chiến bỗng bật thành tiếng.

“Hôm nay bảo vệ . thì ? Chẳng lẽ ngày nào cũng kè kè ở bên cô chắc?”

Nghe câu đó, bước chân Phó Thịnh Niên khựng .

Anh dừng hẳn, sắc mặt u ám, thẳng về phía Đường Chiến.

Cả phòng nín thở.

Không ai dám chuyện.

Không ai dám nhúc nhích.

Áp lực từ đàn ông như nghiền nát tất cả.

Loading...