Thời Gian Không Phụ Tình Thâm - Chương 59.
Cập nhật lúc: 2025-08-04 02:05:13
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai chiếc xe nối đuôi dừng cửa câu lạc bộ Thâm Uyên.
Nhân viên trông xe vội vàng chạy đến hỗ trợ.
Phó Thịnh Niên giao chìa khóa xe cho , sang nắm lấy tay Giản Dao, dắt cô cùng câu lạc bộ.
Tâm trí Giản Dao lơ lửng.
Cô đàn ông cao lớn, vững chãi bên cạnh, bất giác nhớ gương mặt u ám của khi đến tìm cô ở phòng nghỉ trưa nay.
Lúc đó trông như đang tâm sự nặng nề, còn vài câu khiến cô hiểu gì cả.
Có lẽ là vì lo cô gặp Đường Tiêu chăng.
May mà hôm nay cô rõ ràng với Đường Tiêu .
Anh chắc cũng còn dây dưa với cô nữa.
Cô cũng nghĩ nhiều nữa, chỉ bắt đầu cùng Phó Thịnh Niên.
“Đi nhanh thế gì, chờ tụi với!”
Thẩm Dịch và Cố Tương phía , cất giọng đùa đùa gọi.
Lần , Thẩm Dịch sắp xếp một phòng riêng tại khu slow bar ở tầng một. Một mặt của căn phòng là gương một chiều, từ bên ngoài thấy gì, nhưng từ trong thể quan sát rõ sân khấu bên ngoài.
Giản Dao thấy sắp xếp như , lát nữa còn thể xem biểu diễn.
Nhân viên nhanh chóng mang đến rượu và đồ ăn nhẹ, thêm hai khay trái cây lớn, bày kín cả bàn. Sau đó là một chiếc bánh kem hai tầng.
Phòng riêng trang trí sẵn từ , bóng bay dán đầy tường, bên còn treo dòng chữ “Chúc mừng sinh nhật Cố Bảo Bảo”.
“Cố Bảo Bảo?” Cố Tương liếc mắt nghiêng đầu lườm Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch gãi đầu giả ngơ: “Không , là quản lý bộ phận và nhân viên trang trí đó chứ.”
“Bọn họ chẳng cũng do sai ?”
“…”
Thẩm Dịch nghẹn họng, lúng túng, bèn cầm ly lên đổi chủ đề:
“Nào, uống một ly chúc mừng sinh nhật Cố Tương tròn 25 tuổi!”
Mọi đều nâng ly, uống ly rượu mừng đầu tiên.
“Cô sinh nhật ngày nào?” Thẩm Dịch sang hỏi Giản Dao.
“Đêm Giáng sinh.”
Thẩm Dịch to: “Mẹ cô chọn ngày sinh cũng giỏi thật đấy, sinh đúng đêm Bình an, sinh nhật và lễ hội gộp tổ chức, tiện ghê nhỉ, Phó Thịnh Niên?”
Giản Dao liếc xéo một cái: “Cậu đúng là nhiều.”
Phó Thịnh Niên khẽ , giơ tay ôm lấy vai cô, từ từ kéo cô dựa sát lòng .
Giản Dao ôm chặt đến nỗi gần như ngã hẳn lồng n.g.ự.c .
Mặt cô đỏ bừng, nghĩ đến dáng vẻ hiện tại của chắc chẳng khác gì một con chim nhỏ nép bên .
Thẩm Dịch bật “chậc” một tiếng: “ là rắc cẩu lương ngập trời.”
Anh xuống cạnh Cố Tương, cũng định vòng tay ôm vai cô, nhưng Cố Tương trừng mắt một cái, lập tức rút tay .
Hừ!
Phụ nữ , khó chiều thật.
Mấy khác thì chỉ cần ngoắc tay một cái là tự động nhào tới.
Cố Tương thì .
Anh gửi hoa suốt một thời gian dài, Cố Tương mới chịu tha thứ chuyện từng bất lịch sự với cô và Giản Dao trong phòng riêng .
Hừ!
Khó chiều!
đời , phụ nữ nào Thẩm Dịch chinh phục mà chinh phục nổi.
…
Uống liên tục vài ly, đầu óc Giản Dao bắt đầu lơ mơ.
Cô dựa hẳn n.g.ự.c Phó Thịnh Niên, ngón tay nghịch nghịch hàng cúc áo sơ mi của .
“Chơi vui lắm hả?” Phó Thịnh Niên cúi đầu cô, trong mắt lấp lánh ý .
Cô cũng , chủ động hôn lên môi .
Phó Thịnh Niên tránh, để mặc cô hôn xong rúc lòng .
Nhìn dáng vẻ mắt say lờ đờ, hai má ửng đỏ của cô, Phó Thịnh Niên cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô, giọng dịu dàng:
“Ngoan nào, hôm nay đừng uống quá nhiều.”
Giản Dao lắc đầu:
“Hôm nay sinh nhật Cố Tương, em vui. Em uống thì cứ uống.”
“Uống say cõng em về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham/chuong-59.html.]
Nếu cô uống đến mức bất tỉnh, sẽ thấy cụt hứng, hứng thú với một cơ thể vô thức.
Giản Dao bật :
“Chẳng lẽ chê em nặng?”
“Không nặng, nhẹ lắm. Sau ăn nhiều , mập lên chút.”
Cô gật đầu mạnh mẽ, vòng tay ôm chặt lấy eo .
Được tựa trong vòng tay Phó Thịnh Niên, lắng giọng dịu dàng của , Giản Dao chợt thấy thật hạnh phúc.
Bấy lâu nay, đây chính là điều cô luôn mong .
Phó Thịnh Niên cúi đầu hôn lên cô thêm một cái. Nhìn trong lòng, ánh mắt dịu dàng hiếm thấy.
Không hiểu , thấy Giản Dao lúc thật ngoan, ngoan như một chú mèo con mềm mại, đáng yêu đến lạ.
Mặc dù nghĩ đến mấy bức ảnh cô và Đường Tiêu ôm vẫn khiến bực bội, nhưng giờ phút , cô tựa lòng với vẻ mặt hạnh phúc , nỡ buông.
“Uống rượu nè, chơi game nè, đừng ôm dính lấy mãi chứ?”
Thẩm Dịch đập bàn quát, mắt lườm bọn họ.
Giản Dao , thoát khỏi vòng tay Phó Thịnh Niên, chạy qua chơi xúc xắc với .
Lúc , trong phòng bước hai , một nam một nữ.
Người nữ là Tiêu Điềm, hôm nay Giản Dao gặp ở trung tâm thương mại.
Người nam là Điền Dã.
Hai rõ ràng quen , chỉ là tình cờ cùng đến.
Điền Dã bước thẳng đến cạnh Phó Thịnh Niên, thẳng đơ, vẻ mặt cứng ngắc.
Phó Thịnh Niên đưa cho một ly rượu, hai tay nhận lấy, dứt khoát uống cạn.
Phó Thịnh Niên bật , vỗ nhẹ vai :
“Thả lỏng chút, vui lên nào.”
Điền Dã gật đầu, nhưng vẫn cứng ngắc. Cuối cùng là Thẩm Dịch kéo qua nhập hội xúc xắc.
Luật chơi đơn giản, đoán lớn nhỏ, đoán sai thì uống.
Giản Dao vận khí , liên tục thua, liên tục uống, càng uống đầu óc càng mòng mòng.
Hạt Dẻ Rang Đường
Tiêu Điềm là khách quen của Thâm Uyên, là hội viên VIP, với Thẩm Dịch.
Nghe đến, cô ghé qua chào hỏi, ngờ gặp Giản Dao ở đây.
Hai khá hợp gu, uống thêm vài ly, trò chuyện rôm rả.
Cho đến khi điện thoại của Tiêu Điềm reo lên, cuộc trò chuyện mới tạm ngừng.
Cô dậy ngoài điện thoại.
Giản Dao đang định chơi tiếp với Thẩm Dịch và Cố Tương, thì Phó Thịnh Niên kéo .
“Đừng uống nữa, em thua.”
Cô nhéo nhéo gò má căng thẳng của , mắt ngấn nước lấp lánh:
“Không , hôm nay vui mà.”
Ánh mắt cô lướt qua, thấy màn hình điện thoại đang sáng, là Lục Đồng gọi đến.
Tim cô chợt thắt , còn tâm trạng chơi bời.
Cô gạt tay Phó Thịnh Niên , vớ lấy điện thoại loạng choạng rời khỏi phòng.
Tiếng nhạc DJ dồn dập chát chúa, sàn nhảy bên ngoài hỗn loạn như ma quỷ tụ hội.
Giản Dao lảo đảo cầm điện thoại nhà vệ sinh, bắt máy.
Vừa “Alo” một tiếng, chiếc điện thoại giật khỏi tay.
Cô tưởng Phó Thịnh Niên theo, đầu mới phát hiện phía là hai đàn ông cao lớn mặc đồ đen.
Điện thoại một trong đó cướp lấy, còn thẳng tay ngắt cuộc gọi.
“Các gì ?”
Không rằng, hai tên mỗi bên giữ một tay cô, lôi thẳng.
Cô kéo thang máy, đưa lên tầng ba.
“Các là ai?”
“Thả ngay!”
Hai vẫn gì, cứ thế kéo cô một phòng VIP thô bạo ném cô xuống đất, còn đẩy mạnh một cái.
Phòng yên tĩnh.
Không giống với khu slow bar ồn ào tầng một, khiến đầu nổ tung.
Giản Dao sàn lắc lắc cái đầu choáng váng, ngẩng lên thì thấy Đường Chiến đang ghế sofa.
Người đàn ông mặt lạnh như băng, ngậm điếu thuốc, cao xuống, ánh mắt đầy khinh miệt.
Bên cạnh còn mấy tên đàn ông mặc vest đen, tên nào tên nấy đều to lớn vạm vỡ.