Thoát Khỏi Cực Phẩm! Ta Dắt Nương Ăn No Mặc Ấm Sống Điền Viên Phát Tài - Chương 91: Ỷ thế hiếp người? ---
Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:40:28
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Văn Tri Tuệ kéo hai cô nữ nhi, vội vàng trở xe ngựa.
Tiểu Phúc Tử : “Phu nhân lên xe, chúng trở về tìm thiếu gia.”
Văn Tri Tuệ gật đầu, : “Làm phiền truyền tin cho Tri phủ, danh hiệu của con rể là Giác Ngộ!”
Tiểu Phúc Tử gật đầu: “Xin cứ yên tâm.”
Xe ngựa chầm chậm theo đội ngũ của quan phủ.
Lưu Thái mấy đầu , nếu bọn họ quen Tri phủ là thật.
Thì nhà họ Tô chắc chắn sẽ giúp truyền tin.
Mà nhà họ Tô ăn buôn bán, ít thương đội, chỉ sợ thể ngăn cản .
Cho nên cái tồn tại quan trọng.
Văn Tri Tuệ vì lo lắng và sợ hãi, cả run rẩy ngừng.
Nhà họ Trương và Huyện lệnh, đối với nàng mà đều là những cao thể với tới.
Đối đầu với những như , trong lòng nàng chỉ sợ hãi.
Sau khi đến trấn, xe ngựa của quan phủ và xe ngựa của nhà họ Tô chia hai ngả.
Tiểu Phúc Tử trực tiếp đ.á.n.h xe đến nhà họ Tô.
Bây giờ là buổi chiều, Tô Lê chắc chắn trở về nhà họ Tô.
Quả nhiên trùng hợp, khi xe ngựa dừng cửa Tô Trạch, Tô Lê cũng lúc bước xuống từ xe ngựa.
Tiểu Phúc Tử nhảy xuống xe ngựa, : “Thiếu gia, xảy chuyện .”
Ba Nương con Văn Tri Tuệ theo sát phía bước xuống.
Tô Lê nheo mắt, : “Là nhà họ Trương tay?”
“Đây là Nương và của Lâm cô nương, chuyện thì dài lắm.”
Tiểu Phúc Tử giao dây cương cho hạ nhân của Tô Trạch.
Tô Lê xung quanh, : “Vào nhà .”
Ngôi đại trạch cổ kính đại khí, sự xa hoa ẩn giấu trong vẻ ngoài khiêm tốn, Văn Tri Tuệ từng đến nơi , chỉ thấy khắp nơi là kiến trúc bằng gỗ điêu khắc tinh xảo, cảnh sắc trong sân vô cùng tinh tế.
Nàng dắt tay hai cô nữ nhi, bước cửa thấy choáng váng.
Gà Mái Leo Núi
Tô Lê dẫn đến tiền sảnh xuống, dâng bánh.
Tiểu Phúc Tử cung kính cúi đầu một bên, kể chuyện xảy từ đầu đến cuối một cách chi tiết.
Tô Lê lập tức hiểu , tại Lâm Khinh Hàn nhà họ Tô sắp xếp xe ngựa đưa nàng trở về.
Văn Tri Tuệ đỏ mắt : “Làm phiền thiếu gia, giúp nữ nhi và con rể , truyền tin cầu cứu đến Tri phủ đại nhân.”
Nàng Lâm Khinh Hàn ăn gì với nhà họ Tô.
Cũng sự câu kết giữa nhà họ Trương và Huyện lệnh.
Càng ân oán giữa nhà họ Trương và nhà họ Tô.
Nàng chỉ là một phụ nữ nông thôn bình thường, nhận thức thiển cận, hiểu nông cạn.
Vốn nên cuốn những ân oán giữa thương hộ và quan phủ .
Tô Lê : “Phu nhân cứ yên tâm, Tô mỗ tự sẽ tận lực.”
Hắn tiếp lời, phân phó: “Dẫn phu nhân và hai vị tiểu thư đến khách phòng nghỉ ngơi.”
Văn Tri Tuệ từ chối: “Chúng trở về xưởng nhuộm vải là .”
Tô Lê gật đầu đồng ý, cũng sợ các nàng tự nhiên, liền để Tiểu Phúc Tử đưa các nàng về.
Trước khi , Văn Tri Tuệ còn : “Con rể tên là Giác Ngộ, là một tăng nhân tục gia vân du, mặc tăng bào.”
Tô Lê gật đầu ghi nhớ.
Sau khi các nàng , lập tức sắp xếp truyền tin cho Tri phủ.
Đi ngựa nhanh khứ hồi cũng mất ba ngày.
Lúc , Tô Cẩm Tú từ hậu đường , : “Đại ca, cần giúp gì ?”
Tô Lê lắc đầu : “Tô Xương vẫn còn đường, nhà họ Tô bây giờ cần ẩn , tuy chút giao tình với Huyện lệnh huyện Thông Châu, nhưng dù và Trương Trung Bạch cũng đồng cấp, nắm chắc tuyệt đối thì chỉ vô ích mà thôi.”
Bọn họ lật đổ nhà họ Trương, thì thông qua Trương Huyện lệnh, tố cáo quan viên triều đình, thì cần chứng cứ xác thực.
Đến lúc đó, thể mượn tay Huyện lệnh huyện Thông Châu để tố cáo lên .
Mà Huyện lệnh huyện Thông Châu là Mộ Bạch hiềm khích với Trương Trung Bạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thoat-khoi-cuc-pham-ta-dat-nuong-an-no-mac-am-song-dien-vien-phat-tai/chuong-91-y-the-hiep-nguoi.html.]
Tô Cẩm Tú thở dài, : “Hy vọng truyền tin đến Tri phủ thể cứu bọn họ.”
Chỉ là mối quan hệ giữa Giác Ngộ và Tri phủ thế nào.
“Lâm cô nương thường, hết cứ án binh bất động, tĩnh quan kỳ biến .”
Phủ nha.
Lâm Khinh Hàn và Thẩm Mặc Khanh nhốt hai phòng giam riêng biệt.
Phòng giam chật hẹp, ẩm thấp, còn bốc lên mùi hôi khó ngửi.
May mà Lâm Khinh Hàn và Thẩm Mặc Khanh cách quá xa.
Lâm Khinh Hàn : “Xin , là liên lụy đến .”
Thẩm Mặc Khanh bất đắc dĩ : “Nàng tranh luận với nhiều như gì, nàng vốn sẽ bắt đây.”
Lâm Khinh Hàn : “Vạn nhất bọn chúng mất hết lý trí g.i.ế.c thì ? Ít nhất còn lá bài tẩy để giữ mạng .”
Nàng là gian, nàng thể đ.á.n.h cược .
Thẩm Mặc Khanh là duy nhất nàng gặp ở dị giới đến từ cùng một nơi.
Và hai từ thể quen .
Biết khi bọn họ khôi phục ký ức thể trở về hiện đại thì ?
Đại lao thể nhốt nàng, nếu Huyện lệnh thực sự xuống tay độc ác, đến lúc đó nàng thể đưa Thẩm Mặc Khanh gian để trốn.
Thẩm Mặc Khanh dựa tường, rơi trầm tư.
Mấy tiếp xúc đây với Lâm Khinh Hàn, đều những đoạn ký ức chợt lóe lên.
bây giờ nữa, nhưng hiện tại nhớ rõ ràng, tên nàng ở hiện đại là Chúc An.
Cặp tình nhân đang yêu tay trong tay dạo trong khuôn viên trường chính là bọn họ.
Lưu Thái lúc cũng đang bẩm báo với Trương Trung Bạch về những chuyện xảy ở Lão Hòe Thôn.
Trương Trung Bạch mới , chuyện liên quan đến nhà họ Tô.
Ý của Trương Hiển Phú và Tần thị là trừng phạt Lâm Khinh Hàn và Thẩm Mặc Khanh.
Nếu chỉ là hai đáng kể gì, đối với đương nhiên chỉ là chuyện nhỏ giơ tay.
bây giờ Thẩm Mặc Khanh bắt quen Tri phủ.
Hắn tự trách hai phu thê Trương Hiển Phú rõ tình hình.
Lưu Thái hỏi: “Đại nhân, bây giờ ?”
Trương Trung Bạch là tham tài, nhưng cẩn trọng, và cũng là hồ đồ.
Cho dù bắt Lâm Khinh Hàn và Thẩm Mặc Khanh, thì cũng chỉ là để nhà họ Trương hả giận, hề ý định g.i.ế.c hại mạng.
Ngay cả nhà họ Tô năm xưa, tuy thiên vị nhà họ Trương, nhưng cũng đuổi cùng g.i.ế.c tận nhà họ Tô.
Hắn trầm ngâm một lát : “Trước hết phái điều tra tên là Giác Ngộ , hễ bên Tri phủ tin tức gì thì lập tức bẩm báo, ngoài , hôn sự của hai nhà tạm thời hoãn .”
Cặp phu thê Trương Hiển Phú càng ngày càng ngang ngược.
Chỉ sợ sớm muộn gì cũng liên lụy đến .
Hắn há , tại Trương Hiển Phú vội vàng gả nữ nhi cho nhi tử .
Không dựa quyền thế Huyện lệnh của để tác oai tác phúc .
Cái gì mà gia đình nhân đức, là lời nhảm nhí.
Vốn dĩ hôn sự thể là gấm thêm hoa, nhưng từ khi chuyện minh hôn xảy , càng ngày càng phản cảm với mối hôn sự .
Mới định hôn sự rước lấy nhiều phiền phức như .
Vốn dĩ an phận thủ thường là , nhưng bây giờ vì thù oán riêng của Trương Hiển Phú, còn liên lụy đến Tri phủ.
Từ đó thể thấy, nhà họ Trương quả thực nhỏ mọn, kiến thức nông cạn, vì năm mươi lượng bạc mà hết đến khác gây chuyện.
Chuyện ở tiệm may ảnh hưởng đến danh tiếng của .
Càng đáng giận hơn, sinh một đứa nhi tử ngu ngốc.
Bây giờ bắt Thẩm Mặc Khanh và Lâm Khinh Hàn, ảnh hưởng chỉ sợ còn tệ hơn.
Hắn suy nghĩ , hạ lệnh: “Thả , thả ngay bây giờ.”
Hắn thể đ.á.n.h cược .
Lưu Thái chấn động, vội vàng xuống sắp xếp.