Thoát Khỏi Cực Phẩm! Ta Dắt Nương Ăn No Mặc Ấm Sống Điền Viên Phát Tài - Chương 82: Tô gia
Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:29:59
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Khinh Lộ liền phụ họa : “Ma ma, nhi tử bà bắt nạt tất cả trẻ con, nên các cô bé đều gửi hết , còn tụt quần , mới c.ắ.n .”
Văn Tri Tuệ sắc mặt đại biến, trừng mắt trách cứ Lâm Khinh Lộ, chuyện , chẳng sẽ bại hoại danh tiếng của Lâm Khinh Tuyết .
Lâm Khinh Lộ cho rằng gì quan trọng. là sai, đúng là đúng, nàng thể lời đồn đáng sợ, lòng đáng sợ.
Tào Kim Hoa tức giận c.h.ử.i mắng: “Rõ ràng là nữ nhi ngươi hổ, câu dẫn nhi tử , chuyện còn dám toẹt , quả nhiên là giáo dưỡng!”
Gà Mái Leo Núi
Văn Tri Tuệ mặt mày xanh mét xông lên đá bà .
“Ngươi câm miệng cho ! Câm miệng!”
Tào Kim Hoa đá hai cái, liền nhào tới đ.á.n.h nàng.
Lục ma ma sắc mặt khó coi gầm lên: “Tất cả dừng tay cho !”
Bốn phía yên lặng.
Lục ma ma lạnh lùng quét mắt qua hai , đến mặt Lâm Khinh Lộ, lạnh giọng : “Tuổi còn nhỏ mà miệng lấy một lời thật, còn dám bậy, cẩn thận đ.á.n.h nát miệng ngươi!”
Lâm Khinh Lộ đầy vẻ căm phẫn, nhưng dám đối đầu với Lục ma ma, bởi vì nàng , thể chỉ bằng một câu mà nắm giữ sinh tử của ba Nương con họ.
Văn Tri Tuệ sắc mặt khó coi, chắn hai nữ nhi ở phía .
“Lục ma ma, nhất định dạy dỗ thật ba Nương con , mới đến dám gây chuyện, thật là đáng ghét!” Tào Kim Hoa vô cùng kích động, nghĩ rằng Lục ma ma chắc chắn về phía .
Theo bà , nữ nhi vốn là đồ phá gia chi tử, Lục quản sự chắc chắn sẽ bênh vực Diệu Tổ nhà bà !
Văn Tri Tuệ định gì đó, thì thấy Lục ma ma chậm rãi đến mặt Tào Kim Hoa.
Dưới ánh mắt kích động mong chờ của Tào Kim Hoa, bà giơ tay lên, giáng một bạt tai mặt Tào Kim Hoa.
Tào Kim Hoa đơ . Ba Nương con Văn Tri Tuệ cũng sững sờ, những khác dám thở mạnh.
Lục ma ma lạnh lùng liếc Chu Diệu Tổ. Chu Diệu Tổ sợ hãi cúi đầu, ngoan ngoãn như một con chim cút.
Lục ma ma giọng điệu nhàn nhạt, nhưng thể nghi ngờ: “Xưởng nhuộm là nữ nhân, nhi tử nào hơn mười tuổi, nhất luật phép sân!”
Nam nữ thập tuổi bất đồng tịch (trai gái mười tuổi cùng chiếu). Chuyện trong sân , ngoài , nghĩa là bà . vì liên quan đến danh tiết, họ đều dám , Lục ma ma cũng chỉ thể nhắm một mắt ngơ.
Mà Lục ma ma cũng , Văn Tri Tuệ hòa ly. Khi ký khế ước bán , bà hỏi sơ qua tình hình của họ, khi ký khế ước, bà cử điều tra một phen để xác nhận sự thật. Dĩ nhiên là bà nhiều hơn. Hóa , chuyện ồn ào về việc g.i.ế.c nữ nhi để minh hôn, sống , chính là nhà chồng cũ của Văn Tri Tuệ.
Nàng dũng khí mang theo ba cô nữ nhi hòa ly, điều đáng khâm phục. Bà ba Nương con họ còn nơi nào để .
Ân oán giữa Tô gia và Trương gia, Lục ma ma đương nhiên rõ, bà còn báo cáo chuyện của Văn Tri Tuệ cho tiểu thư. Hiện tại, xưởng nhuộm vải do tiểu thư Tô gia là Tô Cẩm Tú quản lý. Lão phu nhân bệnh nặng, lâu can thiệp chuyện .
“Tào Kim Hoa, ngươi sức lực lớn như , thì chuyển khỏi xưởng nhuộm, đến trang trại việc !”
Lục ma ma lệnh xong liền lưng rời .
Trái tim Văn Tri Tuệ đang treo ngược dần dần hạ xuống, ôm lấy hai nữ nhi, mắt đỏ hoe. Tào Kim Hoa suy sụp bệt xuống đất, cảm thấy trời đất như sụp đổ.
Công việc ở trang trại là việc nặng nhọc, dơ bẩn, còn ở ngoài thành, tiện lợi như ở trong thành ? Không ngờ bà tự đá ghè chân .
Tào Kim Hoa oán hận chằm chằm ba Nương con Văn Tri Tuệ. Văn Tri Tuệ ôm hai nữ nhi, hề yếu thế trừng mắt .
Chu Diệu Tổ hét lên: “Nương, con buồn ngủ , chúng về thôi!”
Tào Kim Hoa dám gì ba Nương con Văn Tri Tuệ nữa, đầu trút giận lên nhi tử.
“Đều là tại ngươi gây chuyện, cái tên tiểu tử thối nhà ngươi, xem đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi…”
Hai Nương con gà bay ch.ó sủa, cuối cùng cũng rời .
Trời cũng tối, Văn Tri Tuệ vội vàng đưa hai nữ nhi tắm rửa, khi trở về phòng thì muộn. những khác đều ngủ, đang thì thầm bàn tán điều gì đó, vài vui vẻ, vài ưu sầu, ánh mắt Văn Tri Tuệ đầy vẻ chán ghét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thoat-khoi-cuc-pham-ta-dat-nuong-an-no-mac-am-song-dien-vien-phat-tai/chuong-82-to-gia.html.]
“Ta tên là Lệ Nương, lờ mờ thấy cô họ Văn, gọi cô là Văn nương nhé.”
Người phụ nữ trông vẻ chất phác lúc đầu đến bắt chuyện với Văn Tri Tuệ. Văn Tri Tuệ mỉm gật đầu đáp .
Lệ Nương kích động : “Hiện giờ Chu Lục gia , nữ nhi của cần gửi nuôi ở nhà tiểu cô tử nữa, cũng cần thường xuyên sắc mặt khác.”
Điều nàng hơn cả là, nữ nhi của nàng cần gửi nhờ , chịu đựng ấm ức, đ.á.n.h đập nữa.
“Phải đó, nữ nhi của cũng thể mang về bên cạnh , gửi ở nhà nó, rốt cuộc vẫn yên lòng.”
Văn Tri Tuệ nở nụ ôn hòa, dịu dàng vuốt ve hai nữ nhi sắp ngủ say, : “Đều là vì con cái, lòng cha Nương thiên hạ thật đáng thương.”
“Hừ, các ngươi thì tiện lợi , còn nhi tử ?”
“ , cái con nha đầu ranh con nhỏ bé , hổ, thấy nhốt trong phòng thì hơn!”
Những đang chuyện đều im lặng.
Nụ mặt Văn Tri Tuệ dần trở nên lạnh nhạt, nàng dậy cảnh cáo: “Ăn tích đức một chút, nếu cặp Nương con chính là kết cục.”
Căn phòng chìm một trận tĩnh lặng.
Văn Tri Tuệ định ngủ, vẫn phục lên tiếng: “Quần cũng lột sạch, còn là dạy dỗ , lột quần khác!”
Văn Tri Tuệ bật dậy, bưng chậu nước rửa chân, đổ thẳng lên giường của đó, khiến đó thét lên một tràng.
“Nếu ngươi còn dám bôi nhọ danh tiếng của nữ nhi , đổ giường ngươi lúc nửa đêm sẽ còn là nước rửa chân nữa.
Có thể là đèn dầu, cũng thể là sẽ cầm đao g.i.ế.c ngươi! Kẻ nào dám ức h.i.ế.p nữ nhi , sẽ liều mạng với nó!”
Căn phòng tĩnh lặng như tờ, c.h.ế.t chóc.
Văn Tri Tuệ về giường xuống, ôm lấy nữ nhi nhắm mắt ngủ, chỉ nước mắt trượt dài má.
Nàng thể tự lập , nhất định thể.
Người rón rén dọn dẹp chăn đệm của , dám phát tiếng động.
Ngoài cửa sổ, Lục Ma Ma thấy chuyện đang xảy trong phòng, khóe miệng nhếch lên rời .
Đêm khuya, đại viện Tô gia.
Ba Tô Lê canh giữ bên giường Tô Lão phu nhân, nửa đêm nhưng phủ vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Tô Lão phu nhân bệnh nặng, khó qua khỏi đêm nay, đại phu chuẩn hạ một liều t.h.u.ố.c mạnh.
Nếu thể vượt qua, bà thể sống thêm một năm rưỡi, nếu qua khỏi, thì chuẩn hậu sự.
Tô Lão thái gia vợ chịu tội, nhưng thể trơ mắt bà rời , họ còn thấy Trương gia gặp họa mà.
Tô Lê : “Đồng Phúc Tửu Lầu của chúng hôm nay đón một vị khách quý, món ăn mới chắc chắn thể giúp công việc ăn của tửu lầu tiến thêm một bước.
Cha, đ.á.n.h cược một phen ! Nếu Nương sống sót, nhất định sẽ thấy Tô gia chúng nữa hưng thịnh!”
Tô Xương rơi lệ : “Ta nhất định sẽ thi đậu cao, giúp Nương dương mày nở mặt, giờ sắp kinh ứng thí, Nương nhất định cố gắng giữ mạng!”
Tô Cẩm Tú thút thít bên giường, nắm tay Nương, thể kìm lòng.
Tô Lão thái gia vẫn còn do dự.
Cả ba đều chờ quyết định của ông.
Cuối cùng, Tô Lão thái gia : “Vậy thì, đ.á.n.h cược một phen !”
Tô Lê lau nước mắt, : “Nương nhất định sẽ vượt qua !”