Thoát Khỏi Cực Phẩm! Ta Dắt Nương Ăn No Mặc Ấm Sống Điền Viên Phát Tài - Chương 48: Khách Ngoài.
Cập nhật lúc: 2025-11-10 10:57:30
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tin tức là do nàng mang về nhà họ Lâm.
Bây giờ đồ đạc của Tam thẩm trộm hết, đợi các nàng phát hiện chắc chắn sẽ vô cùng tức giận.
nàng đống thịt trắng ngần , giờ phút cũng thèm thuồng vô cùng.
Gà Mái Leo Núi
“ lúc dùng bữa, lát nữa chúng sẽ nấu thịt ăn!”
Lâm Đại Hoa vui mừng đến mức dường như vết thương cũng còn đau nữa, nàng : "Kim Tài, ngươi một chuyến đến nhà đại cô, gọi đại cô phụ và biểu ca ngươi đến đây, trời nóng thế , thịt ăn hết cũng sẽ hỏng, mà các ngươi cũng thể ăn hết chừng ."
Lúc nàng đang nghĩ, chuyện tiền khám bệnh như cũng thể cho phu quân một lời giải thích. Lâm Kim Tài theo bản năng về phía Lâm Kim Bảo.
Lâm Kim Bảo rõ ràng là tính tham ăn, chút vui, chia thịt cho ngoài. Hắn trực tiếp : "Cô ăn thì , còn gọi dượng và mấy ca ca đến ăn, bọn họ nhà họ Lâm chúng ."
Nụ mặt Lâm Đại Hoa cứng , nhất thời chút ngượng ngùng.
lòng nàng cũng nguội lạnh một nửa, nàng về nhà Nương đẻ bận bận , còn đánh, tiền khám bệnh ứng đến giờ vẫn lấy , nàng ăn với phu quân, kết quả bây giờ cháu trai con cái của nàng đều là ngoài.
Tuy đúng là ngoài thật, nhưng nhiều thịt như , bọn họ ăn hết cũng sẽ hỏng mất thôi.
Trong góc, Lâm Tiểu Hoa suýt bật thành tiếng.
Con gái gả như nước hắt, nhất là nên ít nhúng tay chuyện nhà Nương đẻ. Đại tỷ nàng vốn hiếu thắng, cường thế, ít khi thấy nàng chịu thiệt như .
Nàng đống đồ mặt đất trong đại sảnh, thầm nghĩ tìm cơ hội với Tam tẩu các nàng một tiếng.
Dù nữa, trộm cắp là đúng.
Hơn nữa Văn Tri Tuệ dẫn theo ba cô nữ nhi bắt đầu cuộc sống mới cũng dễ dàng gì.
Đối với chuyện nàng hòa ly, nàng thành kiến như bình thường.
Nàng từng sống trong cái nhà , đương nhiên cuộc sống của Văn Tri Tuệ sẽ khó khăn đến mức nào. Chọn hòa ly chắc chắn là bức đến đường cùng.
Hơn nữa, chuyện Lâm Khinh Hàn gả minh hôn quả thực là quá đáng.
Lâm Kim Quý thấy sắc mặt Lâm Đại Hoa , bèn : "Đại Cô ơi, nhiều thịt thế chúng cũng ăn hết, trời nóng thế quả thực sẽ hỏng, cứ để Kim Tài mang chút thịt về . đừng để dượng và biểu ca đến nhà, nhỡ ngoài chuyện chúng lên hậu sơn thì ."
Sắc mặt Lâm Đại Hoa lúc mới dịu , nàng : "Vẫn là Kim Quý hiểu chuyện. Ta dùng tiền lương thực của nhà để ứng tiền khám bệnh, đại cô phụ ngươi vốn vui . Vốn dĩ ngoài như chúng cũng nên quản chuyện trong nhà các ngươi."
Lâm Kim Bảo hiểu lời nàng , còn ồn ào : "Đại cô phụ dựa mà vui? Cô là nữ nhi nhà chúng , ứng chút tiền khám bệnh thì chứ? Lại trả!"
Sắc mặt Lâm Đại Hoa biến thành lúc xanh lúc trắng. Không trả, trả?
Ngày thường, nương nàng luôn khen Lâm Kim Bảo thông minh.
Nàng thấy, còn chẳng bằng Lâm Kim Quý.
Mà Lâm Kim Bảo bình thường cũng chỉ lấy lòng Hà Xuân Hoa mà thôi.
Lâm Kim Quý sợ Lâm Đại Hoa sẽ tức giận phủi tay lo nữa. Hiện giờ trong nhà thể quản, vội : "Đại Cô, lát nữa với nãi nãi, bảo trả tiền khám bệnh cho cô, chắc chắn quên ." Lâm Đại Hoa gì, chỉ đến một bên xuống.
Lâm Kim Quý liếc Lâm Kim Bảo, cố ý : "Nãi nãi của nhất định sẽ lời , Cô cứ yên tâm ."
Lâm Kim Bảo quả nhiên nảy sinh tâm lý cạnh tranh, : "Chỉ ngươi thôi ? Nãi nãi lời ngươi, hừ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thoat-khoi-cuc-pham-ta-dat-nuong-an-no-mac-am-song-dien-vien-phat-tai/chuong-48-khach-ngoai.html.]
Lâm Kim Quý nhếch môi, : "Bằng thì , ngươi thử xem?"
"Ta thì ."
Lâm Kim Bảo về phía phòng Hà Xuân Hoa.
Hà Xuân Hoa giường, thấy động tĩnh ngoài đại sảnh, sớm ngứa ngáy trong lòng. Lâm Lão Đại và Tống Vũ Dung càng như thế, họ gọi ngoài mấy tiếng, vẫn là Lâm Kim Thủy phòng truyền lời cho họ mấy . Biết ít thứ , bọn họ đều vui mừng khôn xiết.
Lâm Lão Nhị và Tô Vân, mới đỡ hơn một chút, thấy âm thanh bên ngoài, nhịn bò đến cửa phòng .
Trong phòng, Lâm Kim Bảo đang chuyện gì đó với Hà Xuân Hoa. Lâm Lão Nhị đại sảnh, : "Đại tỷ? Đại tỷ? Ta còn một túi bột mì trắng? Văn Tri Tuệ các nàng bạc mua bột mì, chắc chắn là lấy trộm năm mươi lượng bạc mua."
Tô Vân phụ họa: ", chắc chắn là , nương sai, ngân phiếu chính là Tam phòng trộm , là Lâm Khinh Hàn trộm."
Lâm Lão Tam hiện đang việc ngoài đồng, vẫn chuyện gì đang xảy ở đây.
Lâm Đại Hoa nghĩ cũng , mắng: "Chắc chắn là , trách Nương con Văn Tri Tuệ kiêu ngạo như thế, cái tiện nhân lớn tiện nhân nhỏ , tuyệt đối thể buông tha các nàng!"
Tô Vân hận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Nàng hại chúng chịu nhiều tội như , nhịn cơn giận !"
"Kim Quý? Kim Quý ngươi mau tìm Lý Chính, cứ là Lâm Khinh Hàn trộm năm mươi lượng ngân phiếu đó! Chúng chứng cứ! Túi bột mì trắng chính là chứng cứ, để quan phủ đ.á.n.h nàng mấy gậy!" Cảm xúc của Lâm Lão Nhị cũng vô cùng kích động, hận thể hiện tại tát Lâm Khinh Hàn mấy bạt tai.
Lâm Kim Quý : "Các ngươi bình tĩnh . Cho dù Lâm Khinh Hàn đ.á.n.h mấy gậy thì thế nào? Ngân phiếu cũng sẽ nhà họ Trương thu , đến lúc đó chúng chỉ đ.á.n.h đòn oan mà còn bạc. Chi bằng nghĩ cách lấy bạc từ tay Lâm Khinh Hàn , chuyện tuyệt đối thể để ngoài ."
", đúng đúng, ngươi lý, chúng thể đ.á.n.h vô ích mà bạc lấy ." Tô Vân và Lâm Lão Nhị vội vàng phụ họa.
Lâm Đại Hoa hỏi: "Vậy ngươi cách nào hơn ? Bảo Lâm Khinh Hàn giao bạc ?"
Lâm Kim Quý lắc đầu, cũng đang nghĩ cách.
Trong đại sảnh nhất thời trở nên yên tĩnh.
Còn lúc , trong phòng.
Hà Xuân Hoa đang thì thầm với Lâm Kim Bảo: "Ngươi ngốc , đại cô ngươi gả là ngoài, trả tiền khám bệnh cho nàng gì? Ta là nương của nàng , nuôi nàng lớn như , nàng trả tiền khám bệnh cho chẳng là chuyện nên ?"
Lâm Kim Bảo thì đang nghĩ, nếu thể khiến Hà Xuân Hoa trả tiền cho Lâm Đại Hoa, chẳng lát nữa sẽ mất mặt Lâm Kim Quý ? Hắn cau mày : "Nãi nãi, cứ trả , chuyện quá mất mặt, nếu truyền ngoài, còn mặt mũi đến học đường nữa. Người trả, sẽ học."
"Được, , trả, trả ngay đây." Hà Xuân Hoa thể gì , thở dài thườn thượt: "Ngươi nửa tháng đến học đường , nếu nộp học phí nữa, thì sách ."
Học phí một năm cần hai lượng bạc, đó là còn kể các khoản chi phí bút mực giấy nghiên khác. Bọn họ đều đóng theo nửa năm, hiện giờ nửa năm trôi qua.
Trong nhà càng ngày càng gánh vác nổi.
Nếu năm mươi lượng bạc , thì chẳng cần lo lắng gì nữa.
Lâm Kim Bảo im lặng.
Hà Xuân Hoa vô cùng tiếc nuối đưa cho hai trăm đồng tiền, : "Ngươi cầm lấy ."
Bây giờ trong tay bà chỉ còn sáu trăm lẻ mấy đồng.
Bà còn nỡ dùng thuốc, may mắn là vết thương tạm thời cảm giác gì. Bọn họ mỗi ngày đều dùng rau diếp cá tự phơi khô để ngâm nước uống, mà rau diếp cá tác dụng tiêu viêm giảm đau, thanh nhiệt.