Thoát Khỏi Cực Phẩm! Ta Dắt Nương Ăn No Mặc Ấm Sống Điền Viên Phát Tài - Chương 109: Kiện cáo Cha nương
Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:07:30
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng gầy gò, sắc mặt tái nhợt, bước chân hư phù như liễu yếu gió đưa.
Nha Thanh Đoàn bên cạnh nàng hiện tại vẫn đang giam trong nhà củi, nên nàng chỉ thể tự khó khăn bước tới.
Tuy rằng lúc t.h.u.ố.c phát tác nàng mất lý trí, nhưng nàng đều nhớ rõ chuyện, nàng cũng thấy lời lẽ xảo ngôn của Tần thị, là đảo điên trắng đen.
Nếu hôm nay nhờ Trương Lâm và Tô Lê cứu nàng, chỉ sợ nàng c.h.ế.t .
“Khiết Ngọc, Khiết Ngọc nàng chứ? Nàng cảm thấy thế nào?”
Trương Lâm thấy nàng đến, vô cùng kích động, khó khăn chống dậy, ánh mắt sáng rực nàng.
“Khiết Ngọc, Khiết Ngọc , cuối cùng con cũng tỉnh , là Nương vô dụng, Nương bảo vệ cho con, để con và Trương gia đều chịu ô nhục, hu hu hu…”
Tần thị lóc t.h.ả.m thiết, nhưng thực chất trong lời đều là cảnh cáo.
Nàng nhắc nhở Trương Khiết Ngọc rằng, nàng và Trương gia là một thể, vinh nhục cùng , tổn hại thì cùng chịu.
lúc Trương Khiết Ngọc, hề nàng lấy một cái.
Nàng mắt rưng rưng Trương Lâm, trong lòng dâng lên vô sự áy náy và cảm kích.
Ngày là nàng lòng hẹp hòi .
Trương Lâm thể phong lưu, công tử bột, nhưng là kẻ ác.
Ít nhất đối với nàng là thật lòng yêu thương bảo vệ.
Ngược , cha Nương ruột của nàng, xem nàng như công cụ.
“Đa tạ cứu .”
Nàng nhớ rõ, là Trương Lâm ôm nàng lòng bảo vệ, còn bản thì trọng thương.
Lúc , Trương Lâm đối diện với lòng cảm kích của nàng, chỉ hoảng loạn và lo lắng.
“Nàng đừng , , cam tâm tình nguyện cứu nàng.”
Trương Khiết Ngọc nghẹn ngào thành tiếng.
Gà Mái Leo Núi
Và lời của nàng gây nên sóng gió lớn.
Hóa Trương Lâm hãm hại Trương Khiết Ngọc, mà là Trương Lâm cứu Trương Khiết Ngọc.
Vậy là Tần thị đang dối!
Tần thị trừng mắt Trương Khiết Ngọc, giọng run rẩy.
“Ngươi ngươi đang gì ? Ngươi điên !”
Trương Khiết Ngọc vẫn thèm nàng .
Nàng đầu về phía Tô Lê.
Tô Lê trong đám đông, từ đầu đến cuối hề lời nào, mặc dù Tần thị vu khống.
Bên cạnh Tô Lê còn Lâm Khinh Hàn và Thẩm Mặc Khanh.
Ba đều lặng lẽ Trương Khiết Ngọc.
Lúc tình hình sáng tỏ, là Tần thị hạ t.h.u.ố.c Trương Khiết Ngọc, ý đồ quá rõ ràng.
Lâm Khinh Hàn đồng cảm với nàng , sinh trong thế giới , sinh trong gia đình .
Trương Khiết Ngọc bước đến mặt Tô Lê, khom gối hành lễ : “Đa tạ Tô công tử ân cứu mạng!”
Nếu nàng trần truồng phố, trinh tiết còn, thì nàng sẽ còn mặt mũi nào để sống đời nữa.
Sự giận dữ trong lòng Tô Lê vì Tần thị vu khống, lập tức tiêu tan vài phần.
Nếu cứu là một ơn, hiểu lễ nghĩa, thì sự bực tức và tủi đáng là gì?
Tô Lê ôn hòa, lễ độ cúi : “Chỉ là tiện tay , Trương tiểu thư cần đa lễ.”
Trương Khiết Ngọc mắt đỏ hoe, vẫn dậy.
“Ngoài , còn xin công tử, Nương vu khống sự trong sạch của công tử, lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, là của Nương .”
Tần thị lúc giận đến xanh cả mặt.
Chỉ vài câu của Trương Khiết Ngọc khiến cục diện đảo ngược.
Tô Lê vội : “Trương tiểu thư xin mời dậy, Nương nàng là Nương nàng, nàng là nàng.”
Lời của cũng là với nàng .
Ân oán hai nhà là ân oán, sẽ liên lụy đến Trương Khiết Ngọc vô tội.
Trương Khiết Ngọc rơi hai hàng nước mắt trong, chầm chậm dậy, mặt về phía Trương Trung Bạch, bước tới quỳ xuống.
“Dân nữ Trương Khiết Ngọc tham kiến Huyện lệnh đại nhân!”
“Ngươi, đứa con bất hiếu! Đồ bất hiếu! Sao ngươi c.h.ế.t ! Đi c.h.ế.t !”
Đối diện với những lời bàn tán xung quanh, Tần thị còn đường xoay chuyển, cảm xúc lập tức tan vỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thoat-khoi-cuc-pham-ta-dat-nuong-an-no-mac-am-song-dien-vien-phat-tai/chuong-109-kien-cao-cha-nuong.html.]
Nàng lao tới, giật tóc Trương Khiết Ngọc, tát nàng liên tiếp mấy cái thật mạnh, Trương Khiết Ngọc vốn yếu ớt, lúc càng chút sức phản kháng nào.
Tô Lê bên cạnh cũng đành lòng.
Sắc mặt Lâm Khinh Hàn càng trầm xuống.
Cái Tần thị , đúng là đáng c.h.ế.t!
“Ngươi dừng tay! Dừng tay! Mụ đàn bà độc ác! Không đ.á.n.h Khiết Ngọc!”
Trương Lâm kích động bò dậy, kéo theo vết thương lưng, đau đến nghiến răng nhếch mép.
Hắn chỉ đành khẩn cầu Trương Trung Bạch.
“Cha! Cha hãy cứu Khiết Ngọc !”
Sở dĩ Trương Trung Bạch ngăn cản ngay lập tức là vì thấy bộ mặt thật của Tần thị.
Hắn trừng mắt đứa nhi tử vô dụng của , vui hạ lệnh: “Người , kéo nàng !”
Tần thị như một mụ đàn bà chanh chua, vẻ mặt dữ tợn mắng chửi, mắng nàng bất hiếu, mắng nàng đáng c.h.ế.t!
Sau khi Tần thị kéo , Trương Khiết Ngọc mới giải cứu.
Nàng yếu ớt đất, tóc tai quần áo xốc xếch, thở dốc.
Tần thị lớn, trong lòng lúc tuyệt vọng đến cùng cực.
“Khiết Ngọc, Khiết Ngọc nàng chứ? Nàng cảm thấy thế nào? Đại phu, đại phu mau xem cho nàng !”
Đại phu quỳ một bên, vội bò tới vài bước, thấy Trương Khiết Ngọc mặt mũi cào rách, tóc giật đứt một nắm lớn.
“Thật độc ác, ngay cả nữ nhi ruột của cũng xuống tay tàn nhẫn như !”
“Trương tiểu thư thật đáng thương!”
“ , thật đáng thương!”
“Nàng , chỉ là một chút vết thương ngoài da.”
Đại phu kiểm tra xong .
Tần thị vẫn đang la và mắng chửi, Trương Trung Bạch hạ lệnh: “Bịt miệng nàng !”
Tần thị hai nha dịch bịt miệng, cuối cùng cũng chịu yên tĩnh.
“Rầm!”
Trương Trung Bạch đập kinh đường mộc, bốn phía cũng trở nên tĩnh lặng.
Trương Trung Bạch hỏi: “Trương Khiết Ngọc, ngươi hãy thuật bộ sự việc xảy !”
Trương Khiết Ngọc khó khăn chống dậy, kể chuyện một cách tường tận.
Lời nàng khớp với những gì Trương Lâm kể.
Tần thị chỉ thể giãy giụa, trợn mắt nàng , lắng tất cả.
“Rầm!”
Trương Trung Bạch đập kinh đường mộc nữa, : “Mọi đều tận mắt chứng kiến, cũng lắng , nhân chứng vật chứng đều đủ, Tần thị hạ t.h.u.ố.c nữ nhi ruột, còn vu khống Trương Lâm, lời dối trá, xảo ngôn như hoàng! Quả thực đáng ghét!
Bổn quan sẽ giam giữ nàng , trừng phạt một phen!”
Vừa , cầm lấy lệnh bài, định ném xuống, đúng lúc .
“Khoan , đại nhân, dân nữ còn việc bẩm báo!”
Trương Khiết Ngọc ngẩng đầu lên, ánh mắt kiên định.
Trương Trung Bạch đành giơ tay hiệu cho nha dịch đang định bắt Tần thị dừng .
Tần thị trợn tròn mắt, ý thức Trương Khiết Ngọc sắp điều gì.
Trương Khiết Ngọc chậm rãi đầu, về phía Tô Lê.
Tô Lê đối diện với nàng, hiểu , trái tim run lên.
“Ta kiện cáo cha Nương , về việc vu khống Tô gia năm xưa!”
Tô Lê sững sờ tại chỗ, ngờ Trương Khiết Ngọc tay giúp đỡ Tô gia.
Lâm Khinh Hàn vỗ vai , : “Người ắt gặp điều lành!”
Trương Trung Bạch sắc mặt đổi, nhất thời dám lên tiếng, rõ ràng là sợ việc bao che, nhận hối lộ bại lộ.
“Trương đại nhân, mau xét xử chứ!”
Lâm Khinh Hàn khoanh tay, nhẹ nhắc nhở.
Trương Trung Bạch đành cứng rắn : “Trương Khiết Ngọc, ngươi những gì? Hãy khai thật!”
Trương Khiết Ngọc khấu đầu : “Chuyện dịch bệnh gà ở Hương Mãn Lâu năm xưa, là do cha Nương vu khống Đồng Phúc Tửu Lâu, bọn họ mua chuộc mấy vốn dĩ sắp c.h.ế.t…”
Nàng khai tất cả những gì , từng chi tiết một, khớp với những lời đồn đại đây.