Thiếu Soái Điên Cuồng Chiếm Lấy Cô - Chương 8: Độc kế của biểu muội

Cập nhật lúc: 2025-11-18 08:24:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Tự Kiều tới.

Thật trớ trêu, đây là tân phòng của hai họ, nhưng hầu như chẳng thứ gì của .

Trước đây vốn ở đây. Hiện giờ vẫn sống ở sân viện cũ của , thỉnh thoảng mới vẻ ở thư phòng bên ngoài.

Nhan Tâm và kết hôn hơn mười năm, hai hầu như từng sống chung một sân viện.

"... Nghe em lên sởi, khỏi hẳn ?" Khương Tự Kiều khẽ mỉm , nhàn nhạt hỏi cô.

Hắn sinh tướng mạo , đôi mắt phượng , đồng tử đen nhánh, da trắng dáng văn nhã, là một mỹ nam tử hiếm thấy.

Hôm nay mặc một chiếc áo dài màu thiên thanh, ôn nhu đĩnh đạc.

Đáng tiếc bên trong rỗng tuếch.

Cả đời gánh vác trách nhiệm, kiếm một xu.

Dựa Nhan Tâm, bước ngoài ai cũng gọi một tiếng "Tứ gia", vẫn xem là công tử gia thế.

Nhan Tâm vì con trai, dám ly hôn, nhẫn nhịn Khương Tự Kiều hơn mười năm, thà rằng tiêu tiền nuôi cái bình hoa di động .

cuối cùng...

Cô cúi thấp tầm mắt, giấu sâu cảm xúc trong đáy mắt.

Cúi xuống nhặt cuốn y thư của , Nhan Tâm ngẩng mắt Khương Tự Kiều: "Đỡ nhiều ."

Ánh mắt Khương Tự Kiều, rơi xuống cổ tuyết của cô.

Một vết tích nhạt.

Xem , cô đúng là mới lên sởi, khỏi hẳn .

"Tuyệt đối đừng lây cho ." Hắn thầm nghĩ.

miệng : "Em khỏe , Mẹ cũng yên tâm."

Ánh mắt Nhan Tâm lạnh lẽo: "Thế còn ?"

Khương Tự Kiều sững sờ, đó tức giận vì cô hổ, dám hỏi loại vấn đề .

Sắc mặt trầm xuống: "Anh cũng yên tâm."

Nhan Tâm nhàn nhạt đáp "ừ", chút cảm xúc.

Khương Tự Kiều thấy cô bình thản như , càng thêm vui.

hỏi, nhận câu trả lời khẳng định, lẽ cô nên vui mừng hoặc e lệ, trông lạnh lùng như , giống như căn bản để tâm.

Đã để tâm, tại còn hỏi quan tâm ?

Khương Tự Kiều cảm thấy mặt cô mất mặt, sắc mặt khó coi.

"Tứ thiếu tới đây, việc gì ?" Cô hỏi.

Khương Tự Kiều: "Cha trở về, tối nay cùng ăn cơm. Mẹ bảo gọi em."

Vân Vũ

Nhan Tâm: "Biết ."

Nói xong, cô trở về phòng ngủ.

Khương Tự Kiều đó, lên xuống, vô cùng khó chịu.

Bởi vì, thái độ Nhan Tâm đối đãi với , giống như đối với hạ chân tay chạy việc.

Hắn cho cô thể diện, tự tới báo cho cô, cô phản ứng như ?

Khương Tự Kiều hổ hóa giận, vung tay áo bỏ .

Ba hầu trong sân viện, thì thầm bàn tán: "Tứ thiếu gia và Tứ thiếu phu nhân, hình như cãi ."

"Tứ thiếu gia chỉ thích tiểu thư họ Chương, xem trọng Tứ thiếu phu nhân."

"Tứ thiếu phu nhân gả tới nhà chúng , là leo cao, Tứ thiếu mới coi thường cô ."

Nhan Tâm cửa sổ, lặng lẽ những lời bàn tán của các nữ hầu ở phòng bên.

Cô vô cùng yên lặng.

Vào lúc hoàng hôn, Nhan Tâm quần áo sạch sẽ, định đến nhà ăn dùng bữa.

Nữ hầu Lê Tuyết chủ động : "Tứ thiếu phu nhân, ngài nhà ăn ở ? Để đưa ngài ."

Trong sân viện của Nhan Tâm tổng cộng ba nữ hầu, đều do chồng cô, bà Chương sắp đặt.

Hai bà , phụ trách các việc vặt như quét dọn giặt giũ; nữ hầu Lê Tuyết mười tám mười chín tuổi, chuyên chăm sóc Nhan Tâm.

Bây giờ là thời Dân quốc, trong nhà cho phép dùng hầu khế ước bán . Vì con gái xuất giá, cũng hầu theo hầu nữa.

Kiếp , khi Nhan Tâm gả tới đây, nữ hầu Lê Tuyết cũng trăm phương ngàn kế khó cô.

Bởi vì Lê Tuyết đó là hầu hạ Khương Tự Kiều, Đại phu nhân Chương thị ngầm bảo cô , sẽ cho cô của Khương Tự Kiều.

Lê Tuyết áp đảo Tứ thiếu phu nhân.

Nhan Tâm tính tình trọng chu đáo. Không kết thù với chồng, cô dùng công phu từ từ, mất hai năm trời mới xử lý Lê Tuyết.

Giờ Lê Tuyết nhảy nhót tưng bừng, Nhan Tâm còn kiên nhẫn.

"Được, phiền em ." Nhan Tâm lặng lẽ một cái.

Sắp sửa cửa, Nhan Tâm , "Đợi chút, đôi giày."

Quay phòng ngủ, Nhan Tâm lấy một cây kim bạc, giấu trong tay áo.

Rồi cô mới cùng nữ hầu Lê Tuyết cửa.

Sân viện nhà họ Khương, Nhan Tâm hơn mười năm, cô quá quen thuộc .

Nữ hầu cứ cho rằng cô từng tới Thiện Cẩn Các - nơi dùng bữa, nên dẫn cô chỗ khác.

Nhan Tâm động sắc, theo nữ hầu.

Họ tới Xa Mã Phường.

Hiện nay xe kéo thịnh hành, nhà họ Khương còn giữ hai con ngựa, một chiếc xe ngựa, thêm bảy chiếc xe kéo, thuê mấy phu xe.

Những phu xe phần lớn phủ đầy một năm. Có nghiện cờ bạc, đêm nào cũng uống rượu đ.á.n.h bài.

Những hầu họ cho chút lợi, sẽ với chủ nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thieu-soai-dien-cuong-chiem-lay-co/chuong-8-doc-ke-cua-bieu-muoi.html.]

Về là do Đại phu nhân ngoài, phu xe ngáp ngắn ngáp dài, rượu, suýt đ.â.m xe điện, mới phát hiện .

Lê Tuyết dẫn Nhan Tâm, thẳng về phía Xa Mã Phường.

"Tứ thiếu phu nhân, ngài đợi ở đây một chút, nhớ Đại phu nhân bảo mang đồ, quên lấy , lấy." Lê Tuyết vội vàng .

chỉ cái đình nghỉ mát xa, "Ngài đừng qua đó, mấy phu xe thỉnh thoảng qua đó, đừng để họ xung phạm tới ngài. Cứ đợi ở đây ."

Không xa, chính là Xa Mã Phường.

Mấy phu xe đó uống say , thường tới chỗ đình nghỉ mát tiểu.

Lúc hoàng hôn tắt, bầu trời dần tối, chỗ hẻo lánh đèn đường, tối đen như mực.

Nhan Tâm: "Được…"

Nữ hầu lạnh lùng một tiếng, định .

Tay Nhan Tâm nhanh, đ.â.m huyệt vị cổ cô , tay bịt lấy miệng và mũi cô .

Cô cao hơn nữ hầu nửa cái đầu, dễ dàng cho cô ngất .

Nhan Tâm nữ hầu đất, sắc mặt lạnh nhạt.

định , tới Thiện Cẩn Các ăn cơm, để tránh cha chồng, em chú bác, chị em dâu trách móc của cô.

Lúc , lén la lén lút tiến về phía .

Nhan Tâm giật , theo phản xạ tránh bụi cây thấp bên cạnh.

Nơi , là chỗ ở của những hầu, chủ nhà trong nhà sẽ tới đây.

Cô còn tưởng, là ngang qua, hoặc tới đây chuyện gì mờ ám.

Không ngờ, bà thô kệch , ném một thứ màu trắng trong đình nghỉ mát.

Thứ đó rơi xuống đất, âm thanh lớn.

quanh, căng thẳng, nhanh chóng rời .

Nhan Tâm c.ắ.n môi.

"Thứ ném đó, là gì?" Nhan Tâm thầm đoán.

Cô thấy bà xa, dừng tại chỗ vài giây, mơ hồ thấy Xa Mã Phường tiếng la hét, chỗ thể ở lâu.

Nhan Tâm nhanh chóng tới đình nghỉ mát, tìm thứ mà bà ném.

Nhìn thấy, cô sửng sốt biến sắc.

Cô vội vàng ôm lấy, nhanh chóng rời .

Thiện Cẩn Các của nhà họ Khương, lúc đầy .

Đại lão gia Khương Tri Hằng hôm nay về nhà, ai nấy đều vui mừng.

"Tiểu Tứ, vợ của con ?" Đại lão gia một vòng, vẫn thấy tân tức phụ, kinh ngạc.

Lúc Khương Tự Kiều kết hôn, Đại lão gia đang ở ngoại địa.

Đáng lý con trai kết hôn, cha nên trở về.

Đại lão gia về. Một là vì thời Dân quốc, nhiều quy củ sụp đổ; hai là Khương Tự Kiều là con thứ, trong nhà coi trọng hôn nhân của .

Thứ ba là gia cảnh nhà đẻ của Nhan Tâm sa sút, nhà họ Khương từ xuống xem cô gì.

"Sắp tới ." Khương Tự Kiều nhíu mày, "Con bảo cô tới sớm."

Chương Thanh Nhã bên cạnh, dịu dàng: "Tứ tẩu khi nào lạc đường ?"

"Không , cô từng tới đây." Khương Tự Kiều .

Đáng lý từng tới chứ?

Hắn ấn tượng gì.

Đại lão gia Khương Tri Hằng lấy đồng hồ quả quýt , xem giờ: "Cho tìm , vẫn tới?"

Lại hỏi, "Mẹ ?"

Lão phu nhân cũng tới.

Đại phu nhân tươi , sai hầu lập tức mời.

Rất nhanh, hầu từ chỗ Nhan Tâm trở về, báo với lão gia phu nhân: "Bà trong sân viện của Tứ thiếu phu nhân , cô cùng Lê Tuyết cửa từ sớm."

Đại phu nhân kinh ngạc: "Đây là dạo chỗ nào? Thật là nghịch ngợm."

Đại lão gia Khương Tri Hằng lộ vẻ vui: "Sắp ăn cơm , còn dạo gì nữa?"

Trách Nhan Tâm quy củ.

Đại phu nhân : "Trẻ con mà, ham chơi. Nhà chúng nhiều thứ , cô thấy, lẽ dạo quên mất."

Lại gọi hầu, "Đi tìm nữa."

Người hầu lời.

Một bên khác, nữ hầu phái mời lão phu nhân, khi trở về sắc mặt khó coi.

"Hoan Nhi của lão phu nhân thấy , lão phu nhân đang nổi cơn thịnh nộ."

Đại lão gia , liền "ối chà" một tiếng: "Thế thì hỏng ."

Hoan Nhi là sinh mệnh của lão phu nhân.

Hắn vội vàng dậy, tới chính viện của lão phu nhân, ăn cơm cũng kịp nữa.

Những khác cũng theo , cả đoàn rời khỏi nhà ăn.

Chỉ còn Chương Thanh Nhã đó.

nâng chén uống một ngụm, lộ nụ nhàn nhạt.

Trên cổ cô cào một vết, để vết m.á.u rõ ràng, ngày nào mới khỏi.

Con súc vật cào cô , cùng con tiện nhân ôm mèo, đều nên c.h.ế.t.

 

Loading...