Thiếu Niên Miêu Cương Là Hắc Liên Hoa - Chương 31.2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:10:22
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Tuế An cố gắng dùng tư duy của Yến Vô Hành để ngôi mộ thất , nỗ lực nhớ thói quen hành sự của miêu tả trong sách, cố gắng phỏng đoán sẽ thiết kế cơ quan thoát hiểm của lăng mộ như thế nào.

Kỳ Bất Nghiên khi cất kỹ Âm Thi Cổ mẫu cổ cũng bắt đầu tìm kiếm cơ quan trong chủ mộ thất, bản đồ da dê cũng đ.á.n.h dấu nơi .

Quan tài gỗ Thiết Âm bỗng nhiên động tĩnh rõ ràng.

.

Hạ Tuế An tránh những mảnh đá vụn rơi từ đầu xuống, ngước mắt lên.

Từ trong quan tài chui đầu tiên là Tô Ương, tiếp theo là Thẩm Kiến Hạc, Chung Không, Chung Huyễn. Bọn họ thấy Hạ Tuế An và Kỳ Bất Nghiên thì sững sờ.

Thẩm Kiến Hạc bước nhanh tới : "Hạ tiểu cô nương! Kỳ tiểu công tử!"

Hạ Tuế An: "Tiền bối..."

Hắn một viên đá vụn rơi trúng vai, đau đến nhe răng trợn mắt, nhưng quên hỏi nàng: "Đây là chủ mộ thất?" Liếc cái xác đất, "Đây là Yến Vương Yến Vô Hành?"

" , tiền bối."

Thẩm Kiến Hạc thấy phía đối diện quan tài cũng một cái xác: "Cái là Yến Vương Yến Vô Hành, cái xác là của ai?"

Hạ Tuế An thể giải thích với chỉ bằng vài ba câu, mắt bọn họ nghĩ cách rời khỏi lăng mộ Yến Vương. Nàng : "Đợi ngoài , cơ quan tự hủy của cổ mộ khởi động, sắp sập ."

Việc Thẩm Kiến Hạc cũng .

Hắn đây theo sư phụ xuống mộ cũng từng trải qua chuyện tương tự, hiểu đó là cơ quan tự hủy.

Bọn họ cũng ngờ cuối đường hầm là quan tài trong chủ mộ thất, dọc theo đường hầm một nửa thì như trời long đất lở, Thẩm Kiến Hạc lập tức đoán lăng mộ Yến Vương e là xong .

Không nữa thì bọn họ đều c.h.ế.t.

Mà lui cũng lui , chỉ thể về phía .

Tiếp đó, bọn họ liền thấy Hạ Tuế An và Kỳ Bất Nghiên đến chủ mộ thất từ sớm.

Hạ Tuế An qua vai Thẩm Kiến Hạc, thấy Tô Ương phía y phục lấm lem, sắc mặt nàng vàng như nghệ, môi nứt nẻ tím tái, mày nhíu chặt, giống như chuyện gì đó khó lòng chấp nhận.

Cánh tay nàng còn vết máu, chắc hẳn khi tách khỏi bọn họ trải qua ít chuyện. Tuy nhiên Hạ Tuế An dù tò mò đến cũng sẽ chọn lúc chạy trốn quan trọng để hỏi.

Kỳ Bất Nghiên bọn họ.

Hắn đang tìm cơ quan.

Cuối cùng, Kỳ Bất Nghiên và Hạ Tuế An đồng thời tìm thấy một cơ quan.

Gian chủ mộ thất hai cơ quan thoát hiểm, phía mỗi cái là một con đường, vẫn là quy luật thường gặp: một đường sống và một đường c.h.ế.t. Thời gian chờ , bọn họ buộc nhanh chóng đưa lựa chọn.

Hai cơ quan thoát hiểm hoa văn điêu khắc của quan tài gỗ Thiết Âm, một cái khắc hình hoa sen sống động như thật, một cái khắc hình cây dâu, lẫn trong những hoa văn phức tạp khác, thoạt khó tìm .

Là do Hạ Tuế An sờ kỹ một lượt quan tài gỗ Thiết Âm mới cảm nhận cảm giác lõm xuống nhẹ.

Nàng ấn xuống ngay.

Cũng coi như cẩn trọng.

Sự thật chứng minh Hạ Tuế An đúng, nàng tìm thấy hình hoa sen thì ngay đó, Kỳ Bất Nghiên tìm thấy hình cây dâu.

Hai hình vẽ bọn họ khoanh vùng trọng điểm vì chúng đều cảm giác lõm xuống khó phát hiện, chờ ấn xuống.

Nàng một dự cảm kỳ lạ, chỉ cần ấn một cái, cái còn sẽ thể ấn nữa.

Thẩm Kiến Hạc sán gần.

Hắn hỏi: "Hai xem ấn cái nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/chuong-31-2.html.]

Hạ Tuế An chằm chằm hai hình vẽ , rơi trầm tư, trả lời câu hỏi của .

Thẩm Kiến Hạc xoa cằm : "Ta cảm thấy ấn cái hoa sen. Ngươi , khi chúng đến chủ mộ thất còn qua nhiều nơi, thê t.ử của Yến Vương tên là Hà Hoa."

Bọn họ trải qua khá nhiều chuyện... chỉ là nên , lặng lẽ Tô Ương, thu hồi ánh mắt để dấu vết.

Thôi bỏ .

Là chuyện nhà của quận chúa , nhất đừng xen , kẻo rước họa .

"Ngươi nàng tên là Hà Hoa?" Hạ Tuế An thật sự chuyện .

Tô Ương: "Quả thực là như ."

Hạ Tuế An vẫn ấn.

Thẩm Kiến Hạc trầm ngâm: "Hà Hoa chẳng là hoa sen ? Yến Vương chắc hẳn yêu thê t.ử của , bình thường thiết lập cơ quan đều sẽ liên quan đến hoặc vật yêu thích, bảo vệ."

Tuyền Lê

Trong đầu nàng hiện lên một câu thơ "Sơn hữu phù tô, thấp hữu hà hoa" (Trên núi cây phù tô, vùng đất trũng hoa sen).

Ở đây, Hà Hoa đúng là chỉ nàng Hà Hoa, mà Phù Tô chỉ cây dâu. Trong sách nhắc tới thê t.ử của Yến Vô Hành thích hoa sen, mà thích Phù Tô trong câu thơ đó — tức là cây dâu.

Từ xưa đến nay, thích một sẽ kìm lòng mà yêu ai yêu cả đường lối về, yêu những gì nàng yêu.

Hạ Tuế An chọn hình cây dâu.

Bởi vì thê t.ử của Yến Vô Hành thích cây dâu.

Đá vụn trong cổ mộ rơi ngừng, xà nhà từng cây một đổ xuống, Thẩm Kiến Hạc gạt bụi đất mặt, vội vàng hỏi nữa: "Cơ quan do hai tìm thấy, hai xem chọn cái nào."

Hạ Tuế An: "Cây dâu."

Kỳ Bất Nghiên: "Cây dâu."

Khoảnh khắc câu đó, bọn họ hẹn mà cùng đặt tay lên hình cây dâu quan tài gỗ Thiết Âm, đầu ngón tay chạm , chồng lên .

Thiếu niên dường như bất kể ở thời gian, địa điểm nào cũng đều thể thản nhiên, hoặc thể là vô cảm, lúc lo lắng c.h.ế.t , chỉ nhịn mà ngắm nghía bàn tay của Hạ Tuế An.

Thật nhỏ.

Nhỏ hơn tay của nhiều quá.

Chung Không sốt ruột: "Các là cây dâu thì là cây dâu ? Chúng với các , thê t.ử của Yến Vương tên là Hà Hoa, các cứ khăng khăng chọn cái khác thế?"

Hạ Tuế An nhanh một câu: "Chuyện dài dòng ngắn gọn, từng một cuốn sách nhắc tới thê t.ử của Yến Vô Hành thích cây dâu."

"Sách gì?"

Nàng : "Sau hãy ."

Chung Không ngăn cản Hạ Tuế An ấn cây dâu, Tô Ương ngược ngăn : "Ta tin tưởng nàng , ai mang tính mạng của đùa giỡn cả."

Đợi khi ấn xuống hình cây dâu gỗ Thiết Âm, một tảng đá lớn từ đầu bọn họ rơi xuống, nện "Rầm" một tiếng, lăng mộ Yến Vương sụp đổ.

Lúc , trấn Phong Linh rung chuyển một trận.

Bá tánh trấn Phong Linh tưởng là động đất, tranh chạy ngoài, thấy hồi lâu còn dư chấn mới dám trở về nhà của .

Trong thư trai Tĩnh Tư, Hà Hoa đang gục xuống bàn cửa sổ ngủ cũng tỉnh giấc, nàng giống những khác lao khỏi nhà, chỉ từ tầng hai thò đầu ngoài, gió đêm thổi qua mặt.

Hà Hoa đóng cửa sổ .

Nàng mơ một giấc mơ kỳ lạ.

Trong mơ, Hà Hoa một phu quân, đối xử với nàng cực , khi câm là điềm , gạt bỏ lời bàn tán để cưới nàng thê tử.

 

Loading...