Thiếu Niên Miêu Cương Là Hắc Liên Hoa - Chương 30.2
Cập nhật lúc: 2025-12-11 11:19:49
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Tuế An chạy nhanh từng thấy, ngay khoảnh khắc chỉ còn cách cuối cầu vài bước chân, cầu treo đứt, cả nàng rơi xuống, gió rít gào bên tai.
Cảm giác ngạt thở cận kề cái c.h.ế.t truyền đến não bộ Hạ Tuế An, ý chí cầu sinh mãnh liệt thôi thúc nàng đưa tay nắm lấy sợi dây mây rủ xuống, ngừng rơi.
Sau khi Hạ Tuế An nắm dây mây, tơ thiên tằm do Kỳ Bất Nghiên phóng mới quấn lấy eo nàng.
Đợi Hạ Tuế An lên , chân mềm nhũn.
Nàng rạp xuống đất dậy nổi.
Kỳ Bất Nghiên lau vết bẩn mặt nàng, như thể chịu con cổ trùng dốc lòng nuôi nấng lấm lem: "Ngươi suýt c.h.ế.t , nhưng ngươi dựa chính mà sống sót, vui."
Hạ Tuế An ngẩng đầu Kỳ Bất Nghiên, đuôi mắt thiếu niên cong lên một vòng cung đẽ, dường như sẽ vì sự sống c.h.ế.t của bất kỳ ai mà rung động mảy may.
vui vì nàng sống sót.
Nghe vẻ thật lòng.
Kỳ Bất Nghiên dường như vui vẻ: "Ngươi nhớ kỹ, đừng c.h.ế.t trong tay bất kỳ ai. Có g.i.ế.c ngươi, ngươi g.i.ế.c đối phương . Có ngươi thương, ngươi vẫn thể g.i.ế.c đối phương."
Hắn xuống đáy vực đen ngòm cầu treo: "Con rối cũng thế."
Hạ Tuế An gì.
Vừa thoát c.h.ế.t trong gang tấc, đầu óc trống rỗng.
Kỳ Bất Nghiên rời khỏi Hạ Tuế An, cho nàng thời gian nghỉ ngơi, đến cánh cửa lớn màu đỏ đen, vuốt ve những hoa văn chạm trổ sống động như thật cửa.
Thông thường, mở cửa thì phá giải cơ quan thiết lập từ trăm năm . Lạ là cánh cửa bất kỳ cơ quan nào, thì đóng, nhưng khóa.
Hắn dùng tay đẩy, cửa mở .
Tiếng cửa nặng nề như ai đó vén lên một lớp màn của lịch sử quá khứ, Hạ Tuế An đang nghỉ ngơi thấy tiếng mở cửa, khỏi sững sờ.
Giải xong cơ quan á?
Nhanh thật.
Nàng cũng sức, dậy, cùng Kỳ Bất Nghiên bước , đập mắt đầu tiên là một cỗ quan tài. Cỗ quan tài khác với những cỗ họ gặp dọc đường, là quan tài gỗ Thiết Âm.
Gỗ Thiết Âm hiếm.
Nghe ngàn năm lẽ mới một cây gỗ Thiết Âm, quan tài bằng loại gỗ thể giữ cho xác c.h.ế.t phân hủy, khó tìm.
Trong quan tài gỗ Thiết Âm một , nắp quan tài đóng, như thể ai đó kéo lâu đó nhưng đóng , nên Hạ Tuế An thể dễ dàng thấy bên trong.
Thi thể của quả thực còn nguyên vẹn.
Không giống c.h.ế.t, mà giống đang ngủ hơn.
Tuyền Lê
Ánh mắt Hạ Tuế An dừng khuôn mặt thanh niên, ngũ quan đoan chính, sống mũi cao, lông mày xếch ngược tóc mai, toát lên vẻ dũng cương trực, hai tay đặt ngay ngắn bụng, thẳng tắp.
Dung mạo và vóc dáng xuất chúng lập tức khiến Hạ Tuế An liên tưởng đến thanh niên trong bức tranh tường, chính là Yến Vương Yến Vô Hành của trăm năm ?
"Hắn là Yến Vương Yến Vô Hành?"
Hạ Tuế An nghiêng đầu hỏi.
Kỳ Bất Nghiên lật nốt phần nắp quan tài còn đang đậy hờ : "Chắc là ."
"Đã là Yến Vương Yến Vô Hành, gian là chủ mộ thất của lăng mộ Yến Vương?" Hạ Tuế An khựng , " tại đến đây cảm ứng thở của Âm Thi mẫu cổ?"
Hắn liếc t.h.i t.h.ể trong quan tài, như đang suy nghĩ điều gì: "Ngươi hiện tại cảm ứng thở của Âm Thi mẫu cổ?"
Nàng lo phán đoán sai, nín thở mượn t.ử cổ trong cơ thể để cảm ứng kỹ càng.
Một lát .
Hạ Tuế An vẫn câu trả lời như cũ.
Kỳ Bất Nghiên quanh chủ mộ thất một lượt, khí lạnh lẽo tĩnh mịch, chút mùi xác c.h.ế.t nào, thậm chí còn thoang thoảng mùi thơm nhàn nhạt, tường đá vân loang lổ, dây leo leo bám phía , tràn đầy sức sống.
So với những mộ thất khác bày biện ít tượng đá, đồ trang trí bằng vàng, chủ mộ thất tuy lớn nhưng đồ đạc gì, gian rộng lớn như chỉ đặt một cỗ quan tài gỗ Thiết Âm.
Ngoại trừ dây leo tường đá, chủ mộ thất trông quạnh quẽ, mang cảm giác thê lương.
Yến Vô Hành trong quan tài như đang ngủ say giấc ngủ ngàn thu.
Hạ Tuế An chợt nhớ đến một bức tranh trong phòng Hà Hoa, lúc đó Hà Hoa bảo nàng tìm cuốn sách cất trong tủ bên trái.
Hạ Tuế An vô tình rơi cuộn tranh bên cạnh, bức tranh mở , nàng vô tình thấy trong tranh cũng mặc bộ hoa phục như thế , chỉ là vẽ ngũ quan.
Chẳng lẽ đó là Yến Vô Hành?
Trông giống.
Là vì Hà Hoa từng gặp Yến Vô Hành, dung mạo , nên vẽ ngũ quan?
Không đúng, nếu Hà Hoa từng gặp Yến Vô Hành, tại thanh niên trong tranh nàng vẽ mặc y phục y hệt Yến Vô Hành đang trong quan tài gỗ Thiết Âm lúc , quá kỳ lạ.
Suy nghĩ của Hạ Tuế An rối loạn.
Giả sử Hà Hoa thực từng gặp Yến Vô Hành.
Yến Vô Hành là trăm năm , Hà Hoa hiện tại trông mới hơn hai mươi tuổi, thể từng gặp ? Dù giải thích theo khía cạnh nào cũng vẻ hợp lý, chỗ mâu thuẫn.
Hạ Tuế An suy nghĩ của cho Kỳ Bất Nghiên, trầm ngâm một lát, nhiều, đưa tay định chạm Yến Vô Hành trong quan tài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/chuong-30-2.html.]
"Ngươi định gì?"
Nàng hiểu.
Thi thể Yến Vô Hành quả thực bảo quản , tạo cảm giác như khoảnh khắc tiếp theo sẽ mở mắt sống , nhưng chung quy chỉ là một cái xác mà thôi, , sống .
Kỳ Bất Nghiên nụ vẫn đổi, giọng lớn nhỏ nhưng đủ truyền khắp chủ mộ thất: "Ta ... hủy xác ."
Hạ Tuế An kinh ngạc: "Hả?"
Hắn đang định tay.
Có xuất hiện, là một nữ t.ử mặc váy đỏ, phần lớn tóc đen xõa xuống, phần tóc búi lên cài trang sức màu sắc rực rỡ phô trương, ánh mắt long lanh câu hồn đoạt phách.
Từng cái nhíu mày nụ của nàng đều toát lên vẻ quyến rũ tận xương tủy, chậm rãi bước tới, váy lụa đỏ trong ngôi mộ cổ tông màu tối, lạnh lẽo tịch mịch trở nên đặc biệt nổi bật, áo choàng trượt xuống vai, lộ mảng da thịt nhỏ.
"Dừng tay."
Nữ t.ử bọn họ, bình tĩnh.
Hạ Tuế An cũng nàng : "Ngươi là?"
Người xuất hiện, t.ử cổ trong cơ thể Hạ Tuế An liền động tĩnh, Âm Thi mẫu cổ đang ở nữ t.ử , nàng thì thầm với Kỳ Bất Nghiên.
Kỳ Bất Nghiên , trong lòng hiểu rõ.
Yến Lạc Nhứ dường như sợ bọn họ sẽ tay với .
Nàng từng bước đến bên quan tài gỗ Thiết Âm: "Ta chính là luyện Âm Thi Cổ."
Hạ Tuế An phát hiện nét giống Yến Vô Hành, ánh mắt nàng chuyển về phía : "Ngươi luyện Âm Thi Cổ là để hồi sinh ?"
" , mục đích luyện Âm Thi Cổ chính là để hồi sinh Thất của ."
Yến Lạc Nhứ thản nhiên thừa nhận.
"Theo , là Yến Vương của trăm năm , ngươi gọi là Thất , là tỷ tỷ của ? Ngươi sống trăm năm ? con thể sống hàng trăm năm?" Hạ Tuế An hỏi dồn.
Chỉ thấy Yến Lạc Nhứ mỉm : "Ta đúng là sống hàng trăm năm."
Hạ Tuế An lẩm bẩm: "Sao thể?"
Trên đời yêu ma quỷ quái, cũng chẳng thần tiên gì, thể sống hàng trăm năm. Nghe thì hoang đường, nhưng nàng tự chủ tin lời đối phương .
Yến Lạc Nhứ Kỳ Bất Nghiên.
Nàng : "Ta thấy công t.ử chắc cũng là am hiểu cổ thuật nhỉ, công t.ử từng đến một loại cổ trùng tên là Trường Sinh Cổ ? Loại cổ thể khiến trường sinh bất lão, dung nhan phai."
Trường Sinh Cổ?
Hạ Tuế An đợi câu trả lời của Kỳ Bất Nghiên.
Hắn xác nhận Yến Lạc Nhứ thật: "Sách cổ ghi , đời từng xuất hiện Trường Sinh Cổ, do phương pháp luyện Trường Sinh Cổ thất truyền lâu, từng cho rằng đó chỉ là truyền thuyết mà thôi."
Yến Lạc Nhứ nhớ tới chuyện gì, như : "Đó chỉ là một truyền thuyết, nó thực sự tồn tại. Trong cơ thể Trường Sinh Cổ, cho nên sẽ già, cũng sẽ c.h.ế.t."
Các thế hệ đế vương hiếm ai trường sinh, phụ hoàng nàng cũng dốc lòng theo đuổi trường sinh bất lão.
ngờ thể trường sinh bất lão là nàng .
Nàng cũng ngờ tới.
Yến Lạc Nhứ cụp mắt Yến Vô Hành trong quan tài, cũng ngờ đưa hai con Trường Sinh Cổ duy nhất cho nàng và thê t.ử Hà Hoa của .
Sau đó, một c.h.ế.t .
là ngốc.
Hạ Tuế An đại khái thể hiểu tâm tư luyện Âm Thi Cổ để hồi sinh Yến Vô Hành của Yến Lạc Nhứ, nhưng cũng buộc một chuyện khác: "Vậy ngươi trấn Phong Linh vì Âm Thi Cổ mà c.h.ế.t ít ?"
Yến Lạc Nhứ: "Ta , nhưng thế thì , chỉ sống , những cái khác đối với đều quan trọng."
"Bọn họ c.h.ế.t thì cứ c.h.ế.t thôi!"
Âm Thi Cổ khó luyện.
Nàng cách thể c.h.ế.t sống liền bắt tay luyện.
Luyện bao lâu nhỉ, nhớ rõ bao nhiêu năm nữa, chỉ nhớ trải qua hết thất bại đến thất bại khác, dân chúng trấn Phong Linh đổi hết đời đến đời khác, Yến Lạc Nhứ cuối cùng cũng luyện thành.
Không ai phép hủy hoại tâm huyết trăm năm của nàng .
Kẻ hủy hoại, g.i.ế.c tha.
Yến Lạc Nhứ vốn cũng chẳng nhiều với bọn họ, g.i.ế.c thẳng tay cho xong, nhưng những năm nàng phần lớn thời gian đều ở trong cổ mộ luyện cổ, ít gặp lạ, cảm thấy mới mẻ.
Kỳ Bất Nghiên dựa nửa quan tài.
Hắn hỏi: "Âm Thi Cổ của ngươi luyện thành , nhưng sống ?"
Nụ hảo mặt Yến Lạc Nhứ chút cứng , lấy một con sâu nhỏ đầu đỏ pha xanh, tám chân đặt miệng Yến Vô Hành, để nó bò trong.
T.ử cổ trong cơ thể Hạ Tuế An cảm ứng mẫu cổ, bò trườn yên, nàng dường như thể cảm nhận nó bò qua , bò đến đầu ngón tay.
Đầu ngón tay đau.
T.ử cổ chui .
Nàng thấy đầu ngón tay con sâu đ.â.m rách từ bên trong, Âm Thi t.ử cổ chui .