Thiếu Niên Miêu Cương Là Hắc Liên Hoa - Chương 29.1
Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:40:57
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Ương cùng mấy rạp xuống vị trí Hạ Tuế An và Kỳ Bất Nghiên rơi xuống để ngóng, bọn họ ở trong mộ thất cũ lâu, gọi vọng xuống cũng thấy ai trả lời, hai cứ như bốc khỏi thế gian .
Thẩm Kiến Hạc nhặt một hòn đá đất ném phiến đá khép kín.
Bên trong chắc chắn cơ quan gì đó, nếu thì chẳng tự nhiên mà nhốt hai sống sờ sờ trong.
Mặc cho Thẩm Kiến Hạc ném thế nào, phiến đá ngoài vài vết trầy xước thì chẳng hề nứt vỡ, cứng như kim cương.
Dùng đá ném phiến đá rõ ràng là lựa chọn sáng suốt, toát mồ hôi đầm đìa, vứt hòn đá , thở hồng hộc hỏi Tô Ương: "Các xuống mộ mang theo t.h.u.ố.c nổ ?"
Tô Ương: "Ngươi cho nổ chỗ ?"
Hắn lau mồ hôi: "Chứ còn gì nữa?"
Nàng phủ quyết: "Không , chúng nắm rõ cấu trúc cổ mộ, tùy tiện dùng t.h.u.ố.c nổ sẽ gây hậu quả khó lường."
Thẩm Kiến Hạc, từng theo sư phụ xuống ít ngôi mộ, bỗng chốc trở nên cứng rắn.
"Tuy bản đồ xây dựng cổ mộ, nhưng chỉ cần liếc qua cũng cho nổ chỗ sẽ ảnh hưởng đến nơi khác, cổ mộ lớn như , nổ một chỗ nhỏ xíu thì sập thế nào ?"
Tô Ương dường như thuyết phục.
Thẩm Kiến Hạc đưa tay hỏi nàng t.h.u.ố.c nổ.
"Chúng t.h.u.ố.c nổ." Tô Ương áy náy , "Vốn dĩ chuẩn , nhưng phụ thấy, kiếm cớ lấp l.i.ế.m qua chuyện, nhưng t.h.u.ố.c nổ vẫn tịch thu."
Đã mang t.h.u.ố.c nổ xuống mộ, còn với nhiều thế gì?
Bầu khí đông cứng , khóe miệng Thẩm Kiến Hạc giật giật: "Bị phụ ngươi thu , Quận chúa ngươi tìm một lô t.h.u.ố.c nổ khác mang ?"
Tô Ương quả thực ý định đó.
do thời gian gấp gáp nên tìm .
Thuốc nổ thứ mua là mua ngay, Đại Chu quản lý nghiêm ngặt về mặt , mua thì mối.
Chung Không quát: "Ngươi ăn với Quận chúa nhà kiểu gì đấy?"
"Dùng miệng chuyện với Quận chúa nhà các ngươi đấy." Thẩm Kiến Hạc chắc bọn họ sẽ g.i.ế.c vô tội, một tên vệ đè đầu cưỡi cổ nên nhún vai, "Chẳng lẽ ngươi dùng miệng để ?"
Tô Ương day thái dương: "Được , các ngươi đừng cãi nữa, tin Kỳ công t.ử và Hạ cô nương sẽ gặp dữ hóa lành."
Thẩm Kiến Hạc cảm thấy cũng lý.
Kỳ Bất Nghiên một một sáo xương thể tiêu diệt cả đám con rối, thực lực vượt xa bọn họ.
Biết Kỳ Bất Nghiên và Hạ Tuế An lạc đường tìm chủ mộ thất của lăng mộ Yên Vương bọn họ, vì việc họ cần bây giờ là giải mã cơ quan trong mộ thất .
Mà Tô Ương quen thuộc với cổ mộ, cũng ít khi tìm hiểu về thuật cơ quan.
Còn Chung Huyễn, Chung Không.
Bọn họ là luyện võ, cũng coi như tinh thông cơ quan, nhưng cơ quan của lăng mộ Yên Vương xây dựng từ hàng trăm năm đối với họ hề dễ dàng.
Đến nước , bọn họ buộc thừa nhận Thẩm Kiến Hạc vẫn chỗ hữu dụng.
Hắn giỏi giải mã cơ quan cổ mộ.
Thẩm Kiến Hạc vén vạt áo đến chỗ cơ quan trong mộ thất, nghiêm túc giải mã, còn vẻ cà lơ phất phơ thường ngày, trông phần đáng tin cậy hơn. Tô Ương ngược cảm thấy dáng vẻ của chút mới mẻ.
Cơ quan tường đá phức tạp đổi, các ký tự thỉnh thoảng còn di chuyển, Tô Ương hoa cả mắt, những ký tự cổ xưa, nàng xem hiểu.
Đã xem hiểu thì gì đến giải mã.
Nàngchỉ đành kiên nhẫn chờ đợi.
Thẩm Kiến Hạc vẻ thành thạo sắp xếp các ký tự, "cạch" một tiếng, cơ quan giải mã, cửa đá mở trong, bên trong bày biện khắp nơi những bức tượng điêu khắc lớn nhỏ đồng nhất.
Bọn họ bước .
Rất nhanh, họ nhận tuy kích thước các bức tượng khác , nhưng khuôn mặt đều giống hệt , là khuôn mặt của một thiếu nữ trẻ tuổi.
Nếu Hạ Tuế An ở đây, chắc chắn nàng sẽ nhận những bức tượng đều điêu khắc dựa dung mạo của Hà Hoa, khóe môi cong lên, thần thái sống động, dịu dàng điềm tĩnh, y như thật.
Thẩm Kiến Hạc cảm thán: "Trong mộ đúng là cái gì kỳ quái cũng ."
Tô Ương là Quận chúa trấn Phong Linh, nhưng quen Hà Hoa, bức tượng tạc ai. Trấn Phong Linh nhiều , nàng thể nào quen hết .
....
Trong băng thất.
Không còn lớp y phục ngăn cách, khi Hạ Tuế An dựa sát Kỳ Bất Nghiên, nhiệt cũng ngừng tăng lên.
Hai gần như một kẽ hở, Hạ Tuế An sợ vẫn đủ tác dụng nên ôm chặt hơn một chút. Cằm nàng tì lên cổ , hai tay vòng qua eo bụng , trong lòng thầm cầu nguyện hành động sẽ hiệu quả.
Thỉnh thoảng nàng ngẩng đầu mặt Kỳ Bất Nghiên xem tỉnh .
Thiếu niên vẫn giữ nguyên vẻ mặt như lúc đầu.
Hạ Tuế An đến ngẩn ngơ, thế cứ như dù ngủ say mãi mãi cũng sẽ chẳng đổi gì. Là Thiên Thủy Trại ở Miêu Cương đều như , chỉ như thế?
Ngoại trừ chiếc lắc bạc hình bướm đeo ở cổ chân Kỳ Bất Nghiên, đây cũng là một điểm yếu chí mạng.
Nếu kẻ g.i.ế.c phát hiện ...
Bọn chúng chỉ cần tìm cách đứt lắc bạc cổ chân Kỳ Bất Nghiên hoặc dụ đến nơi nhiệt độ cực thấp khiến hôn mê, đó tay thì sẽ chắc chắn thành công.
Chuyện nhất đừng để khác phát hiện, Hạ Tuế An hạ quyết tâm.
Nàng đang ôm Kỳ Bất Nghiên mặt đối mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/chuong-29-1.html.]
Lưng trần tiếp xúc trực tiếp với khí lạnh, da Hạ Tuế An nổi da gà vì lạnh. Nàng bàn tay Kỳ Bất Nghiên vẫn buông thõng bên hông, do dự một lát cầm lấy, đặt lên lưng .
Trước tính mạng con , thứ khác đều thể gác .
Dù Hạ Tuế An thấy tư thế của hai lúc , nhưng cũng đoán đây chắc chắn là tư thế mật.
Khoảng một khắc , nàng cảm nhận bàn tay đang đặt bên hông khẽ cử động cực nhẹ. Hạ Tuế An vui mừng gọi tên Kỳ Bất Nghiên, nhớ mặc y phục, vội vàng mặc .
Càng vội càng mặc chậm.
Chưa kịp mặc xong, mở mắt.
Đập mắt Kỳ Bất Nghiên là cơ thể trắng ngần như tuyết, khác với lồng n.g.ự.c bằng phẳng của , của Hạ Tuế An đường cong phập phồng, phía đường cong mới là vùng bụng phẳng lì, lẩn khuất trong váy lụa.
Hắn dậy: "Ngươi đang gì ?"
Động tác mặc y phục của Hạ Tuế An khựng .
Sau đó nàng tăng tốc độ, luống cuống tay chân, trong lúc đó dám về phía Kỳ Bất Nghiên lấy một cái, thực là đang nghĩ cách giải thích.
"Ngươi ở chỗ lạnh tỉnh , ôm lấy ngươi, dùng nhiệt của để sưởi ấm cho ngươi, như mới khả năng tỉnh ." Hạ Tuế An thắt xong dây váy cuối cùng, giải thích với .
Kỳ Bất Nghiên cũng chỉnh y phục của : "Cơ thể của ngươi hình như giống ."
Giọng điệu khác gì bình thường.
Hạ Tuế An bối rối.
Làm để giải thích cho một mười mấy năm nay gần như sống một núi hoang hiểu tại cơ thể nam nữ khác đây?
Nàng quấn dây lụa rủ n.g.ự.c ngón tay, đây là thói quen nhỏ mỗi khi Hạ Tuế An căng thẳng, nàng lảng sang chuyện khác: "Chúng mau chóng rời khỏi đây, lỡ ngươi ngủ thì ."
Hạ Tuế An đỡ Kỳ Bất Nghiên dậy.
Hắn tới bức tường băng, co ngón tay vuốt nhẹ.
Vụn băng rơi xuống đầu ngón tay Kỳ Bất Nghiên, cúi đầu ngửi, băng vốn dĩ mùi, nhưng những vụn băng thoang thoảng mùi xác c.h.ế.t.
Hạ Tuế An cũng ghé đầu ngửi, thở phả ngón tay Kỳ Bất Nghiên, vụn băng gặp nóng tan thành nước, chảy dọc theo kẽ ngón tay nhỏ xuống.
Khi ngửi thấy mùi xác c.h.ế.t, nàng chắc chắn lắm về phía Kỳ Bất Nghiên.
"Đây là... mùi gì ?"
Hắn : "Mùi xác c.h.ế.t."
Hạ Tuế An thẳng , vô thức lùi xa bức tường băng một chút: "Trong băng mùi xác c.h.ế.t? Chẳng lẽ trong băng xác c.h.ế.t?"
Kỳ Bất Nghiên: "Có lẽ ."
"Tuy nhiên tảng băng mùi , tảng băng sạch sẽ, ."
Nói xong, thấy buồn ngủ, Thiên Tằm Cổ trong cơ thể tác quái thật lợi hại. Kỳ Bất Nghiên lấy d.a.o găm , vén hộ uyển lên, mũi d.a.o nhắm cổ tay lộ , định rạch một đường.
Dao găm kịp rạch xuống nắm lấy, Kỳ Bất Nghiên ngước mắt Hạ Tuế An. Tóc mai thiếu nữ rối bời, dây lụa buộc tóc cũng nhăn, mặt còn dính bụi, nhưng đôi mắt sáng ngời.
Đôi mắt ánh lên vẻ kinh ngạc, nàng hỏi: "Ngươi dùng cách để giữ tỉnh táo?"
Kỳ Bất Nghiên: "Ta vẫn luôn như ."
Hạ Tuế An khó tin.
"Cái gì?"
Hắn bật : " , cách chẳng đơn giản và hữu hiệu nhất ?" Khi ai, thấy lạnh thì thể ngủ say, nếu , thì c.ắ.t c.ổ tay để giữ tỉnh táo, chuyện bình thường.
Lúc rơi xuống băng thất, Kỳ Bất Nghiên giải quyết xong đám con rối ở , thể lực cạn kiệt, Thiên Tằm Cổ trừng phạt, nên mới tiếp đất ngất , cơ hội c.ắ.t c.ổ tay.
Lắc bạc cổ tay Kỳ Bất Nghiên gạt sang một bên, để lộ những vết sẹo ngang dọc chằng chịt.
Hạ Tuế An sững sờ.
Hắn thấy nàng gì, tưởng nàng hiểu, mũi d.a.o định rạch xuống.
Nào ngờ Hạ Tuế An giơ tay hất văng con d.a.o găm, Kỳ Bất Nghiên ngược lộ ánh mắt khó hiểu. Nàng dang tay ôm lấy : "Ta ôm ngươi, chỉ cần ngươi cảm thấy lạnh thì sẽ ngủ nữa nhỉ?"
Kỳ Bất Nghiên ngửi mùi hương thoang thoảng Hạ Tuế An, cụp mắt : "Ngươi ôm thế , kiểu gì, rời khỏi đây?"
"Ngươi bế nổi ?"
Nàng hỏi.
"Bế nổi ngươi?" Kỳ Bất Nghiên , "Đương nhiên là ."
Hạ Tuế An lùi một bước, lấy đà chạy tới, nhảy lên, cả treo lơ lửng của , ôm chặt lấy cổ : "Ngươi thấy thế ấm ? Còn ngủ ?"
Khi Kỳ Bất Nghiên hôn mê cần nhiệt độ cao hơn mới thể đ.á.n.h thức, hiện tại đang hôn mê, lẽ cần da thịt kề cận, chỉ cần cái ôm bình thường nhiệt độ cũng đủ .
Thử một chút cũng .
Thực Hạ Tuế An còn cảm giác đang lợi dụng , nàng cần bộ, nhưng nếu tình hình cho phép thì cũng chẳng cần dùng đến hạ sách .
"Được." Hắn .
Kỳ Bất Nghiên bế nàng vài bước, hai chân Hạ Tuế An buông thõng bên hông , cần dùng sức để bám trụ. Nàng vốn dĩ chẳng còn bao nhiêu sức lực, chân trượt khỏi eo , đưa tay vớt .
Tuyền Lê
Hạ Tuế An buột miệng cảm ơn, như chọc : "Không ngươi đang giúp giữ tỉnh táo ? Tại còn cảm ơn ."
Hình như cũng đúng nhỉ.