Thiếu Niên Miêu Cương Là Hắc Liên Hoa - Chương 25

Cập nhật lúc: 2025-12-08 08:07:46
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến phòng, Hạ Tuế An ngẩn một lúc, còn ngoài ở đây, nàng mới nhận một cách chậm chạp rằng và Kỳ Bất Nghiên thực sự hôn .

Lại còn là nàng chủ động.

Chuyện nên đem thử nghiệm, nhưng Hạ Tuế An vẫn thử với Kỳ Bất Nghiên.

Nàng cảm giác tội như , chui trong chăn lăn mấy vòng, cuộn như con nhộng tằm, trằn trọc đến nửa đêm, đếm bao nhiêu con cừu, mãi đến gần sáng mới ngủ .

Đầu xuân mưa nhiều, sáng sớm hôm , Hạ Tuế An tiếng mưa đ.á.n.h thức.

Những hạt mưa to như hạt đậu gõ cửa sổ đóng, nàng dậy, nhớ hẹn với Hà Hoa cô nương ở thư trai Tĩnh Tư, đành khắc phục ý ngủ tiếp, mang cái đầu rối bù bò dậy.

Tuyền Lê

Hạ Tuế An dùng đến một khắc để nhanh chóng rửa mặt, chải đầu, mặc váy áo, soi gương qua loa ngoài.

Kỳ Bất Nghiên ở trong phòng.

Nàng đoán chắc dậy sớm xuống sảnh khách điếm, cất bước về phía cầu thang.

Thẩm Kiến Hạc ngáp dài từ trong phòng , thấy Hạ Tuế An định xuống lầu, bước vài bước đuổi theo: "Hạ tiểu cô nương, cô cũng mới dậy ?"

Hạ Tuế An .

"Hôm nay các cũng ngoài?" Thẩm Kiến Hạc xuống sảnh khách điếm bên , thấy Kỳ Bất Nghiên, "Bây giờ trấn Phong Linh loạn lắm, các ngoài thì nhất đừng ."

Hạ Tuế An: "Chúng việc."

Hắn hiểu ý, cũng hỏi nhiều, tùy ý : "Được , cẩn thận chút, thấy các gặp chuyện , nếu chẳng ai cùng xuống mộ, cũng khá thích hai đứa trẻ các ."

Người trong giang hồ phiêu bạt, gặp một hai thuận mắt cũng là duyên phận.

"Chúng sẽ cẩn thận." Hạ Tuế An tự động bỏ qua việc Thẩm Kiến Hạc dùng từ "hai đứa trẻ" để hình dung nàng và Kỳ Bất Nghiên mười mấy tuổi, bước nhỏ xuống cầu thang, thẳng đến cái bàn trong góc.

Kỳ Bất Nghiên vẫn dựa cửa sổ, thấy Hạ Tuế An tới, đường nữa, chậm rãi cầm đũa trúc dùng bữa sáng.

Chuyện tối qua, họ đều nhắc tới.

Hạ Tuế An nhắc, là cảm thấy ngượng ngùng, nhưng thấy Kỳ Bất Nghiên gì khác so với , vô tư quăng đầu.

Kỳ Bất Nghiên nhắc, là vì cảm thấy đây là chuyện đáng hổ ngại ngùng gì.

Khách điếm buổi sáng đông , sảnh lớn chỉ vài bàn khách, một bàn là khách trọ bình thường, một bàn là Thẩm Kiến Hạc cô độc một , còn một bàn là họ.

Kỳ Bất Nghiên ăn chậm, Hạ Tuế An để ý từ lâu .

Nàng cũng ăn chậm .

Nếu Hạ Tuế An ăn xong , còn trơ mắt Kỳ Bất Nghiên ăn, giống như đang giục ăn nhanh , chi bằng nàng cũng ăn chậm chút, dù cũng chẳng ai giục họ.

Không hiểu , Hạ Tuế An Kỳ Bất Nghiên hôm nay cứ thấy là lạ, đến khi gần ăn xong bữa sáng, nàng mới nhận sự kỳ lạ đến từ , hôm nay Kỳ Bất Nghiên cổ trùng xuất hiện.

Từ khi hai quen đến nay, Kỳ Bất Nghiên luôn mang cổ trùng bên .

Đã xảy chuyện gì ?

Hạ Tuế An hỏi: "Cổ trùng của ngươi ?"

Kỳ Bất Nghiên nuốt thức ăn trong miệng, ngước mắt nàng, đặt đũa trúc xuống: "Ta để chúng trong phòng hết , chúng trở nên ... mất kiểm soát, ngươi gặp chúng?"

Sao thể chứ. Hạ Tuế An tránh như tránh tà với tất cả các loài sâu bọ rắn rết thế gian, lắc đầu nguầy nguậy phủ nhận: "Không ."

Hắn , gì.

Nàng cũng ăn no : "Cổ trùng của ngươi cũng lúc mất kiểm soát ?"

Kỳ Bất Nghiên cong môi: "Cổ trùng cũng sẽ mất kiểm soát, nó chịu ảnh hưởng từ . Còn nữa là, nếu chúng gặp luyện cổ lợi hại hơn, thể sẽ đối phương sai khiến, thương, g.i.ế.c ."

Hạ Tuế An kinh ngạc đến mức khép miệng: "Trước đây từng xảy chuyện ?"

Hắn dậy: "Cái thì ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/chuong-25.html.]

"Trên đời luyện cổ lợi hại hơn ngươi?" Nàng khó mà tưởng tượng nổi luyện cổ còn lợi hại hơn Kỳ Bất Nghiên sẽ trông như thế nào.

Kỳ Bất Nghiên mở ô, đường lớn, những hạt mưa rơi dọc theo mặt ô, giơ tay hứng ít nước mưa, đốt ngón tay đều ướt đẫm: "Đương nhiên là , đây từng gặp một ."

Thư trai Tĩnh Tư hôm nay vẫn mở cửa ăn, Hà Hoa cho nam nữ công trong thư trai về nghỉ một ngày, còn thì sáng sớm cửa đợi bọn Hạ Tuế An đến.

Buổi sáng đầu xuân vẫn còn se lạnh.

Hạ Tuế An đến thư trai để ý thấy khuôn mặt trắng bệch vì gió lạnh của Hà Hoa, cũng nàng đợi ở cửa bao lâu .

Hôm qua Hà Hoa với họ sẽ đợi ở bên ngoài, nàng cũng cần thiết đợi, đợi họ đến tự nhiên sẽ gõ cửa, nhưng Hà Hoa vẫn như , trong xương cốt sự bướng bỉnh của riêng .

Thư trai đèn đuốc sáng trưng, chiếu sáng sắc trời u ám vì mưa.

Mái hiên tí tách nhỏ nước.

Mấy lượt một gian phòng, Hà Hoa lấy mấy cuốn sách đưa cho Hạ Tuế An và Kỳ Bất Nghiên, bộ đều do nàng đích .

Hạ Tuế An lật vài trang, nội dung bên trong đều tách rời khỏi Yến Vương Yến Vô Hành. Đây là những cuốn sách Hà Hoa thức trắng đêm qua để chỉnh lý, cũng là những cuốn tuyển chọn kỹ lưỡng, coi như tặng cho họ.

Trong lịch sử ít ghi chép về vị Yến Vương , nên Hạ Tuế An kinh ngạc khi Hà Hoa những cuốn sách , nội dung trong sách giống thoại bản do nàng tưởng tượng , liên quan đến thực tế.

Hà Hoa thắc mắc của Hạ Tuế An.

Nàng cầm bút chữ.

"Những chuyện trong mấy cuốn sách đều là thật, xin các vị hãy tin ." Chữ của Hà Hoa tú lệ, vô cùng mắt, "Đợi các vị xem xong, còn gì hỏi, cứ đến đây."

Vẻ mặt Hà Hoa chân thành.

Hạ Tuế An Hà Hoa một cái, những cuốn sách trong tay.

Nàng tiếp: "Hà Hoa cô nương, thể hỏi cô một chút, ngươi và vị Yến Vương trong lịch sử quan hệ gì ?"

Trên giấy trắng hiện lên vài chữ.

Không quan hệ.

Tâm trạng Hạ Tuế An phức tạp, gấp sách : "Vậy tại ngươi hiểu rõ như ? Hắn là trăm năm mà."

Hà Hoa vuốt ve những cuốn sách mà cô coi như báu vật, lên giấy: "Đợi các vị xem xong những cuốn sách , nếu vẫn tìm hiểu về ngài . Ta sẽ cho các vị , tại hiểu rõ ngài như ."

"Cảm ơn cô, Hà Hoa cô nương." Hạ Tuế An từ tận đáy lòng.

Hà Hoa mỉm ôn hòa.

Nàng câm do t.a.i n.ạ.n năm mười mấy tuổi, , thể khiến khác lắng , thường chỉ thể dùng bút mực những lời .

Hạ Tuế An lẽ nhiều, cổ họng khô khốc nghiêm trọng. Nàng ngượng ngùng xoắn dải lụa rủ , chuyển chủ đề: "Ta khát , ở đây nước ?"

Hà Hoa rót nước cho nàng.

Sau khi nhận sách, Hạ Tuế An lập tức rời khỏi thư trai Tĩnh Tư, ở hơn một canh giờ, hỏi Hà Hoa khá nhiều câu hỏi.

Có những câu hỏi, chỉ dựa sách thì thể sẽ tìm thấy hoặc bỏ sót, chỉ hỏi trực tiếp mới hỏi rõ ràng và nhớ kỹ . Hạ Tuế An còn lấy một cuốn sổ nhỏ ghi chép .

Ánh mắt Hà Hoa Hạ Tuế An càng thêm dịu dàng bao dung.

Những năm qua, nàng quá cô đơn.

Bởi vì ít thủ ngữ, cũng ít kiên nhẫn xem nàng chữ trả lời từng câu hỏi, nên hôm nay Hà Hoa vui.

Kỳ Bất Nghiên bên cạnh Hạ Tuế An chăm chú ghi chép những câu hỏi của chính nàng.

Một lúc , bỗng nhiên đưa tay chỉ chữ nàng : "Đây là chữ gì, trông giống chữ Trung Nguyên, nhưng thiếu nét?"

Chữ giản thể.

Trong đầu Hạ Tuế An lóe lên ba chữ .

Loading...