Chương 6
“Mẹ!!!”
Kỉ Viễn Hoài vội can:
“Đây là quyết định của tụi con! Sao đổ hết lên đầu Bạch Vãn ?!”
“Im miệng !!”
Mẹ Kỉ Viễn Hoài quát:
“Con chúng lỗ bao nhiêu ?! Hàng chục triệu đó! Sau quần áo con thể mua, học cũng theo nổi! Vì một con gái mà con mất hết tương lai đó hiểu ?!”
Kỉ Viễn Hoài c.h.ế.t sững: “Không... thể... đừng đùa con chứ...”
Mẹ òa , vò đầu ôm mặt, thèm nữa.
“Viễn Hoài... đừng buồn, còn em...”
Bạch Vãn cũng hoảng hốt, bỏ qua lễ nghi, lao tới kéo .
Kỉ Viễn Hoài thẳng tay đẩy : “Đừng chạm ! Anh ở một .”
Lần đầu từ chối, Bạch Vãn vô cùng ngạc nhiên.
Cô ôm mặt , cố gắng diễn hết vai:
“Xin ... em tình cảm của em hại ... Nếu Kì thiếu gia và Lâm tiểu thư căm ghét em, em sẽ rút lui... chỉ mong hai đừng trách họ...”
Cô cúi đầu, nước mắt ngấn:
“Thánh An, Viễn Hoài, Á Thành, Trì Mục... xin tạm biệt...”
Nói xong liền vội vã kéo váy chạy .
Trì Mục bỗng bật lên ôm chặt cô: “Anh cho em !”
Anh bấu chặt Bạch Vãn, trợn mắt đầy quyết tâm :
“Lâm Kiểu Kiểu, đừng nghĩ dùng chiêu là chia rẽ chúng ! sẽ cùng cô ở bên !”
“Không tiền thì ? Tình yêu sẽ chiến thắng tất cả!!”
Bình luận cũng hết hồn:
【Cứu mạng, cặp đôi ngu ngốc nhất truyện xuất hiện!!】
【Anh tự tin kiểu gì ? Còn tưởng nữ phụ là để thu hút chú ý ??】
【Hừ, chỉ vì là nam chính gốc nên ép đều ngu theo ...】
“ dựa gia đình, sẽ tự xây tương lai cho em !”
Bất chấp ba Trì quát ầm, Trì Mục vẫn thề thốt.
Bạch Vãn cảm động rưng rưng: “Ừ!!”
Hai định tay trong tay bỏ trốn thì Bạch Vãn ngoảnh Hạ Thánh An đang giằng co.
Hạ Thánh An ba Hạ níu chặt, cuối cùng mỉm cay đắng:
“Trì Mục... hãy đối với em , là ... thua ...”
【 tức rụng cả móng chân ...】
Bình luận tâm tình.
Bốn nhà chịu thua lớn, cuối cùng cũng cúi đầu.
Ngoại trừ Trì Mục, ba còn hoặc tự nguyện, hoặc ép, đều đến cầu hòa với .
chả thời gian để xử lý mấy chuyện .
Bảo an gác cổng, ngăn cho họ .
đang bận giành những hợp đồng và dự án họ tuột tay.
Chiêu của Kì Kiêu trả giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thieu-gia-phan-dien-yeu-toi-mat-roi/chuong-6.html.]
Giá trả là nhà họ Lâm trong hai tháng tới nhận hết và tất dự án, hàng hóa, phương án cắt đứt.
Đó là thách thức, là cơ hội.
Chỉ dựa gia thế thôi thì bước nhà họ Kì vẫn khó.
Kì Kiêu mạnh tay chuyển cổ phần cho của hồi môn là vì vui lòng.
nhà họ Kì công nhận thật sự thì chứng minh năng lực với đang nắm giữ thực quyền nhà học Kì, cũng chính là .
Giải quyết xong mớ chuyện cũng sẽ là cơ hội của .
Kì Kiêu hiểu , nên mới cố ý sắp xếp như .
「Bảo bối cứ yên tâm bay, lo hậu cần.」
Thì đấy, cái “hậu cần” của Kì Kiêu đôi khi thật… thiếu nghiêm túc.
Khi thức trắng để chạy đề án, mặc mỗi cái tạp dề… bước với cả khay dâu tây.
Dưới ánh đèn, cơ bắp gợi cảm đến khó rời mắt.
Anh khom dựa mép bàn, lấy quả dâu dầm kem chấm môi, ánh đầy mời gọi:
“Ăn chút đồ khuya chứ? Nạp thể lực nào~”
, ghì xuống và hôn trựctiếp bàn việc!
Làm tới bến luôn!
Sáng hôm cho dọn hành lý đưa cửa:
“Anh về nhà định , để em xong sẽ tới đón.”
“Nếu còn dám quyến rũ em lỡ việc, em sẽ cho triệt sản!”
Kì Kiêu giả vờ tủi lau nước mắt: “Dùng xong thì bỏ, đồ con gái tệ bạc!”
ngay đó kéo vali về nhà, dỗ liền.
Ông nội và huy động mối quan hệ, sửa đề án điên cuồng…
Cuối cùng hợp đồng chốt đúng hạn.
Tiền về, dự án khởi động... mới thở một .
Rồi nhận tin nhắn của Kì Kiêu:
Tuần tới ở Khu nghỉ dưỡng Vân Đỉnh, mời ăn cơm.
【Á á á Kiểu Kiểu cẩn thận! Bạch Vãn với mấy kẻ định bày trò!】
【Họ sẽ bịa chuyện mặt Kì Kiêu, chị cùng lúc ve vãn bốn thằng đàn ông! Còn vu cho chị đời tư lăng nhăng!】
【Bạch Vãn sẽ đầu độc Kì Kiêu! Bắt mấy nhân viên tấn công ở nhà vệ sinh!】
【Sống bết bát nên chịu khi khác thoải mái! Đừng để họ hại chị!!!】
Dù hai tháng qua bận đến phát điên, nhưng vẫn kịp hóng từ mấy dòng bình luận về diễn biến giữa Bạch Vãn và Trì Mục.
Đại thiếu gia khi rời khỏi nhà mới té ngửa: bên ngoài khổ lắm, tìm việc tử tế gần như .
Cả hai chỉ còn cách chen chúc trong một phòng trọ bé tẹo, sống nhờ đồng lương ít ỏi của Bạch Vãn.
Thói quen tiêu tiền như nước của khiến cả nhà Bạch Vãn choáng váng.
Nghèo mà tranh cãi thì chuyện gì cũng gây đau lòng, hai vì thế cãi như cơm bữa.
Trì Mục cho rằng Bạch Vãn hết yêu , còn xài chiêu cưỡng ép nọ , suýt nữa mất đứa con mới mang trong bụng.
Trì gia nỡ mất đứa cháu đầu, cuối cùng vẫn đành đưa họ về nhà.
lúc đó giữa hai tình cảm hao mòn hết.
Khi tình yêu mù quáng biến mất, mấy ý nghĩ liền nhảy hoạt động.
Họ bỗng nhớ còn một cái “kẻ thù chung” cần xử lý.
Thế là kéo thêm ba , tụm nghĩ một mưu đồ bẩn thỉu, họ phá hỏng buổi gặp mặt đầu tiên giữa và bà chồng tương lai.