- Không gì! Em vui vì thích nó!
Một nụ hạnh phúc hiện lên khuôn mặt xinh của Tô Vũ.
Dù thì, Bùi Thiên Lâm cũng tặng cô nhiều quà. Cô hy vọng thể đáp chứ chỉ là nhận quà từ .
Bùi Thiên Lâm đặt món quà xuống, đưa tay chạm đôi má thanh tú của Tô Vũ. Anh cúi đầu, khẽ thở dài.
- Tô Vũ…
- Hả? - Mặt Tô Vũ đỏ bừng, dám mở mắt.
Miệng Bùi Thiên Lâm ghé tai Tô Vũ.
- Tô Vũ, đừng yêu .
Tô Vũ nắm chặt tay. Cô khẽ mở mắt, bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Bùi Thiên Lâm.
Cô thể thấy rõ tình yêu trong mắt , nhưng lời thốt khiến cô bối rối.
“Chẳng lẽ vì chỉ còn sống ba năm nữa nên kéo xuống ?”
“Có lẽ quyết định là đúng đắn. Dù thì cũng chẳng sống bao lâu nữa, còn thì tương lai xán lạn.”
Cô mãn nguyện với ba năm .
Tô Vũ nén nỗi cay đắng trong lòng, nhẹ giọng .
- Chúng thể bạn , cộng sự. Anh thấy ?
Ánh mắt Bùi Thiên Lâm cứng đờ. Nghe , cảm thấy khó chịu. Trong lòng tràn ngập sự cam lòng.
- Còn nữa, cũng thể yêu em. Dù thì em cũng chỉ còn sống ba năm nữa thôi!
Nói xong, Tô Vũ vùng khỏi vòng tay , xuống.
Tô Vũ cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng khỏi cảm thấy buồn bã.
Cô khẽ nghiêng đầu, thấy khuôn mặt xinh của phản chiếu cửa kính. Trông cô như đang mỉm , nhưng bầu trời phủ đầy mây đen.
Bùi Thiên Lâm nhẹ nhàng thu hồi ánh mắt, thản nhiên đưa một tập tài liệu.
- Đây, đây chính là món quà em .
- Cảm ơn!
Tô Vũ , thấy một tập tài liệu. Cô vô thức cầm lấy, nhưng trong lòng tràn ngập sự nghi ngờ.
- Đây là mỹ phẩm WDLY em yêu cầu ? Anh đùa ? Đây là sản phẩm chăm sóc da! Đây là gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thieu-gia-bui-co-hang-ta-y-tuong-de-du-do-co-ay-ket-hon/chuong-68-dung-yeu-anh.html.]
- Đây chính là món quà em . Là mỹ phẩm WDLY. Là một thương hiệu Pháp. Chắc chắn sai sót nào.
Bùi Thiên Lâm cầm tập tài liệu lên xem xét. Không phát hiện sai sót gì, nhét tay cô và .
- Chính xác. Chắc chắn sai.
Tô Vũ nội dung tập tài liệu. Khóe miệng cô giật giật, đồng t.ử giãn . Ánh mắt cô tràn ngập vẻ khó tin.
Đây đúng là mỹ phẩm WDLY, nhưng là văn bản chuyển nhượng bộ quyền sở hữu công ty sang tên cô.
Từ chứng minh thư đến ảnh chụp, cùng các thông tin khác, tất cả đều ghi rõ ràng cô là chủ sở hữu duy nhất của WDLY Cosmetics.
- Đây... Đây là món quà nhắc đến ?
- Phải! Không em mua WDLY Cosmetics ? Anh xem qua công ty . Công ty ăn , tiềm năng cũng . Sau khi đ.á.n.h giá kỹ hơn, đáng mua.
Tô Vũ cảm thấy mềm nhũn, suýt nữa thì ngã xuống ghế. Đầu óc trống rỗng.
“Mình chỉ mua một bộ sản phẩm chăm sóc da giá tối đa vài ngàn đô, nhưng gì ? Anh mua cả công ty quà tặng .”
Tô Vũ cảm thấy cả thế giới phát điên. Tuy rõ công ty lắm, nhưng cô việc mua hết cổ phần sẽ cần một khoản tiền khổng lồ. Làm thể như ?
Cô sang Bùi Thiên Lâm đang bên cạnh. Đầu óc cô rối bời.
"Anh từ ? Bệnh của tái phát ?"
Mọi thứ mắt chắc chắn chỉ là ảo giác!
Tuy nhiên, vài phút, vẫn chẳng gì đổi. Cuối cùng cô đành bỏ cuộc.
- Ờ… Sao công ty tên em?
Bùi Thiên Lâm liếc cô .
- Chẳng em thích mỹ phẩm WDLY ? Em gu thẩm mỹ nên mới mua cho em đấy.
- Em… em mua nổi!
Trước khi Tô Vũ điều , cô cảm thấy khó . khi xong, cô cảm thấy tự mãn lạ thường.
- Anh trả tiền ! Hôm qua em mua WDLY ? Tuy vội, nhưng cũng may là thứ xong xuôi khi lên máy bay. Em cứ cất .
- … …
Tuy nhiên, Tô Vũ thêm gì nữa.
Cô : “Chẳng là thừa kế đời thứ hai giàu nhưng nghèo khổ ? Sao giàu đến thế?”
thế vẻ khiếm nhã, nên khi suy nghĩ hồi lâu, cô cũng gì thêm.