- Mấy ngày nay em thế nào ? Có quà gì ?
Tô Vũ ngay.
- Không!
Cô cảm thấy thiếu thứ gì, cũng gì cả.
- Nhất định chọn quà!
Bùi Thiên Lâm cảm thấy Tô Vũ cuối cùng cũng đến Mỹ, cô nhất định mang về một món gì đó cho chuyến thêm phần ý nghĩa.
Tô Vũ thật sự gì cả. Suy nghĩ hồi lâu, đầu óc cô trống rỗng. Cô nghĩ gì cả.
khi bắt gặp ánh mắt bá đạo của Bùi Thiên Lâm, dường như sẽ bỏ qua cho đến khi cô mua món đồ gì đó.
“Tên !”
Tô Vũ bất lực, chỉ thể tùy tiện chọn một.
- Hay là chúng mua một sản phẩm chăm sóc da hiệu WDLY nhỉ? Hình như là một thương hiệu của Pháp. Sản phẩm mới.
Mấy ngày nay cô xem quảng cáo TV . Lúc đó cô chỉ liếc vài cái nhớ ngay.
Xét theo góc độ , quảng cáo của công ty coi là thành công.
Thực Tô Vũ nhiều về sản phẩm , cũng từng dùng thử. Chỉ là ấn tượng ban đầu về quảng cáo khá nên cô nhớ .
Vì mua quà cho bản nên cô sẽ chọn cái .
- Được!
Bùi Thiên Lâm nhấc điện thoại gọi cho Từ Phi.
- Từ Phi, mua WDLY !
Từ Phi sững sờ một lúc, nhịn hỏi.
- Hả? Mua ?
Bùi Thiên Lâm thản nhiên .
- Anh mới sang Mỹ vài ngày mà hiểu tiếng Long Quốc ?
…
Tô Vũ hiểu tại Bùi Thiên Lâm nhất quyết mua quà cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thieu-gia-bui-co-hang-ta-y-tuong-de-du-do-co-ay-ket-hon/chuong-66-nhat-dinh-phai-chon-qua.html.]
Mặc dù Bùi Thiên Lâm nài nỉ, nhưng cô cũng thể nào yên tâm nhận.
Vì , cô gọi chú Cửu và hỏi.
- Chú Cửu, chú Tam thiếu gia thích ăn gì ?
Cô cũng định mua quà cho Bùi Thiên Lâm.
Tuy nhiên, nếu bỏ tiền mua thì vẻ như cô đủ tâm huyết. Vậy nên, cô định nấu chút đồ ăn cho . Như tiết kiệm tiền thể hiện tình cảm của . là một mũi tên trúng hai đích.
- Về chuyện ...
Câu hỏi khiến chú Cửu bối rối.
Trước khi Bùi Thiên Lâm gặp Tô Vũ, vị giác khi ăn.
Dù các đầu bếp hàng đầu nấu món gì ngon nữa, trong miệng cũng chỉ mùi sáp ong. Anh thể nếm vị ngon của món ăn.
Vì , thật khó để sở thích ăn uống của Bùi Thiên Lâm.
- Thiếu phu nhân, thiếu gia món nào thích ăn cả.
- Hả? Sao thể như ? Dù kén ăn đến thì cũng vài món ăn mà thích chứ, đúng ?
Chú Cửu thở dài .
- thật với cô. Tam thiếu gia lúc nhỏ thương, ảnh hưởng đến vị giác. Ăn gì cũng ngon. Cậu thể nếm gì. Trong cảnh như , cô nghĩ thích ăn gì?
Nghe , lòng Tô Vũ run lên.
“Mình ngờ đáng thương đến ! Ăn ngon là sở thích lớn nhất của vô . vì thương nên thể nếm gì. Ngay cả vị giác cơ bản nhất cũng . Chẳng là sẽ thấy ngon miệng với bất kỳ món ăn nào ? Vậy thì ăn uống thế nào?”
“Khó trách tính tình của kỳ lạ như . Nếu là , cũng sẽ dần dần trở nên vô vị, đúng ? Không đồ ăn ngon, cuộc sống của sẽ kém thú vị hơn nhiều.”
“Có lẽ vì mà lạnh lùng như !”
Người cảm thấy vui vẻ thể truyền niềm vui ?
Tô Vũ cảm thấy hiểu lý do vì Bùi Thiên Lâm nóng nảy như .
Lúc , Chú Cửu dường như chợt nghĩ điều gì đó, .
- À, đúng , vị giác của Tam thiếu gia gần đây hình như hồi phục. Lần cô đến, Tam thiếu gia còn đồ ăn quá mặn và nhạt. Về chúng mới , chỉ cần ở bên cô, vị giác của Tam thiếu gia sẽ hồi phục, khẩu vị cũng sẽ tăng lên. Tuy nhiên, đây là bí mật của Tam thiếu gia. Ngoại trừ Từ Phi và , ai khác . Dĩ nhiên, cô ngoài. ai khác thể !
Nghe , Tô Vũ gật đầu nghiêm túc. Cô hiểu tại .
Nếu phát hiện khuyết điểm của Bùi Thiên Lâm và nảy sinh ý đồ , thì việc thêm thứ gì đó đồ ăn của sẽ nguy hiểm.
Sau khi cúp máy, Tô Vũ đành từ bỏ ý định nấu ăn cho Bùi Thiên Lâm để tạo bất ngờ cho . Suy nghĩ hồi lâu, cô định mua cho một chiếc túi da. Anh thể dùng nó để đựng tài liệu và điện thoại. Món quà hẳn thể thể hiện tấm lòng của cô.