THIÊU ĐĂNG TỤC TRÚ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-12-19 17:18:48
Lượt xem: 9,327

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Xe ngựa lắc lư tiến về phía hoàng cung.

 

Trong xe, ngoài còn một vị Tôn ma ma từ trong cung tới, là lão nhân đắc lực bên cạnh Hoàng hậu.

 

Ta hít sâu một , tháo những cây trâm vàng nặng trĩu đầu xuống.

 

Lại lấy khăn tay, thấm nước sạch trong túi nước mang theo, từng chút một lau lớp phấn son dày cộp mặt.

 

Trong mắt Tôn ma ma thoáng qua một tia kinh ngạc.

 

Ta đẩy những món trang sức về phía bà.

 

Kiểu dáng tuy lòe loẹt, nhưng đều là vàng bạc thật, giá trị hề thấp.

 

“Ma ma dọc đường vất vả. Những vật ngoài với giờ thành gánh nặng. Nếu ma ma chê, xin cứ nhận lấy, coi như chút tâm ý.”

 

Cảnh tượng ở Lâm phủ, Tôn ma ma thấy hết.

 

gì, chỉ lặng lẽ quan sát.

 

Lúc bà nhận lấy trang sức, nhấc thử một cái, thu tay áo.

 

“Lâm nhị tiểu thư khách khí .”

 

Bà trầm ngâm giây lát, như tiện miệng hỏi:

 

“Lão nô lắm lời một câu, chiếc khăn tay trong tay áo tiểu thư, thêu lan thảo, đường kim đặc biệt, xuất từ phái Cố Tú* Giang Nam ?”

 

(*)Cố Tú là tên một trường phái thêu truyền thống nổi tiếng của Trung Hoa, đặc biệt thịnh hành thời Minh – Thanh, nguồn gốc từ Tô Châu, Giang Nam. Đó là phái thêu do họ Cố sáng lập, là một dòng thêu nghệ thuật cao cấp.

 

Tim khẽ chấn động.

 

Chiếc khăn là di vật ngoại tổ mẫu để cho .

 

Ngoại tổ mẫu xuất từ gia đình thêu thùa ở Giang Nam, là một tay Cố Tú danh chấn kinh thành.

 

Khi bắt đầu hiểu chuyện, bà bệnh nặng, chỉ kịp thêu cho mấy chiếc khăn, may vài bộ tiểu y.

 

Bà từng :

 

“Nhiêu nhi, ngoại tổ mẫu chẳng gì để cho con. Mấy món thêu con giữ cho kỹ, nếu gặp lúc khó khăn, đem bán… cũng thể giúp đôi chút.”

 

Về ngoại tổ mẫu qua đời, mẫu thu phần lớn di vật của bà, là giữ hộ cho .

 

Chỉ mấy chiếc khăn , vì luôn mang theo bên , nên mới giữ .

 

Kiếp , khi hành hạ trong phủ Quận vương, từng nghĩ đến việc bán những chiếc khăn lấy tiền mời đại phu.

 

Quận vương hung tàn, ngay cả chút kỷ niệm cuối cùng cũng đoạt mất, ném thẳng chậu lửa.

 

Giờ đây, Tôn ma ma đột ngột nhắc tới…

 

Ta đè xuống nghi hoặc trong lòng, nhẹ giọng đáp:

 

“Ma ma tinh mắt, đúng là những thêu phẩm từ phái Cố Tú do ngoại tổ mẫu truyền .”

 

Tôn ma ma gật đầu, thêm, nhắm mắt dưỡng thần.

 

Còn thì âm thầm ghi nhớ.

 

Cố Tú…

 

Hoàng hậu nương nương dường như yêu thích Cố Tú.

 

Kiếp , khi Ngọc Thù chọn, nàng từng cố ý tìm kiếm truyền nhân Cố Tú, thêu cho Hoàng hậu một bức bình phong “Bách Điểu Triều Phượng”, khen ngợi hết lời.

 

Xe ngựa dừng cổng cung.

 

Chúng đổi sang kiệu nhỏ, tiến về Trữ Tú cung.

 

Dọc đường, Ngọc Thù ngay ngắn, tư thái đoan nhã.

 

Còn lặng lẽ đó, trong đầu tính toán ngừng.

 

Tuyển tú một định đoạt.

 

Sơ tuyển xem gia thế dung mạo, phục tuyển khảo tài nghệ đức hạnh, chung tuyển do Hoàng hậu cùng Thái t.ử đích quyết định.

 

Kiếp , vì thất lễ điện, ngay vòng đầu loại.

 

Ngọc Thù thì từng bước vượt qua vòng tuyển chọn, cuối cùng ban hôn cho Thái tử.

 

Kiếp , sẽ từng bước một, biến con đường nàng từng — thành bậc thang danh vọng của chính .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thieu-dang-tuc-tru/chuong-2.html.]

 

Sơ tuyển tổ chức tại chính điện Trữ Tú cung.

 

Hơn ba mươi vị quý nữ xếp thành ba hàng, chờ Hoàng hậu cùng vài vị phi tần địa vị cao chọn lựa.

 

Lâm Ngọc Thù phía , dáng thẳng tắp, như một đóa hoa sen thanh khiết.

 

Đến lượt nàng, nàng hành lễ đoan trang, giọng thanh thoát:

 

“Thần nữ Lâm Ngọc Thù, bái kiến Hoàng hậu nương nương, chư vị nương nương.”

 

Hoàng hậu khẽ gật đầu:

 

“Ngẩng đầu lên nào.”

 

Ngọc Thù chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt cung kính nhưng lấy lòng.

 

“Ừm, dung mạo đoan chính, khí chất lễ độ.” Hoàng hậu mỉm sang Hiền phi bên cạnh.

 

“Là con gái của Lâm Thượng thư ?”

 

ạ.” Hiền phi mỉm đáp.

 

“Nghe nữ t.ử cầm kỳ thi họa đều tinh thông, là bậc tài nữ.”

 

“Không sai.” Hoàng hậu gật đầu.

 

“Giữ thẻ bài.”

 

Ngọc Thù tạ ơn lui xuống, lúc ngang qua , khóe môi khẽ cong lên một đường gần như thấy.

 

Tới lượt .

 

Ta bước lên định, hành lễ đúng quy củ:

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

 

“Thần nữ Lâm Ngọc Nhiêu, bái kiến Hoàng hậu nương nương, chư vị nương nương.”

 

“Ngẩng đầu lên.”

 

Ta ngẩng đầu, ánh mắt điềm tĩnh.

 

Hoàng hậu ngắm giây lát, lông mày khẽ giãn:

 

“Trang dung tuy phần quá mộc mạc, nhưng thiên tư xuất chúng, như minh châu ngọc — khiến bản cung nhớ tới một cố nhân thuở trẻ.”

 

Hoàng hậu hỏi:

 

“Ngươi cũng là nữ nhi nhà họ Lâm, thứ mấy trong nhà?”

 

“Thần nữ xếp thứ hai, trưởng tỷ là Lâm Ngọc Thù.”

 

Hoàng hậu hỏi:

 

“Hai tỷ các ngươi, một thì đầu đầy châu báu, một quá mộc mạc, chẳng lẽ phụ mẫu thiên vị, chỉ lo tô điểm cho một đứa con thôi ?”

 

Ta cung kính đáp:

 

“Mười ngón tay cũng ngắn dài, phụ mẫu thương con cũng khó đều như . Tỷ tỷ huệ chất lan tâm, chớ phụ mẫu thiên vị, đến thần nữ là cũng cam lòng nhường hết điều cho tỷ .”

 

Lời là khen.

 

Ý là chê.

 

Ta đang ngấm ngầm Ngọc Thù kiêu căng, nhường nhịn.

 

“Giữ thẻ bài .”

 

Lòng khẽ thả lỏng.

 

Sơ tuyển qua.

 

Người vượt qua sơ tuyển sẽ tạm trú một tháng trong Trữ Tú cung, học cung quy, chờ đến vòng phúc tuyển.

 

Ta và Lâm Ngọc Thù ở khác phòng, nhưng cùng trong một viện.

 

Ổn định xong chỗ ở, Ngọc Thù chủ động tới tìm .

 

“Hôm nay mặt Hoàng hậu, vì những lời đó?”

 

Nàng dịu dàng, nhưng trong mắt ý trách cứ.

 

“Chúng cùng tuyển cung, vốn nên nâng đỡ lẫn . Muội như , chẳng khiến hiểu lầm tỷ quá ngang ngược trong nhà ?”

 

 

Loading...