Mà từ lúc đó về , bên ngoài liền vẫn luôn lưu truyền một câu như , căn cứ Sáng Sớm của họ chống lưng.
Hơn nữa liền ẩn cư ở khu vực bình nguyên.
Trong lòng ông cảm khái, ngờ một cô bé nhỏ như , thực lực cư nhiên lợi hại đến thế.
Mà ông cũng lờ mờ Lỗ Nhị cùng Hướng Thành nhắc tới Hướng Du, trong lòng dần dần sinh sự kính sợ.
Vừa mấy cư nhiên còn dám trêu chọc kiêng nể, quả thực là sống nữa, đó là lời thể bậy .
“Lão Đặng đầu, ông cô là một , chẳng lẽ ông từng gặp cô …”
Một dò hỏi, nhưng lão Đặng đầu trả lời lời .
“Tóm các đừng bậy nữa, cẩn thận trại trưởng thấy, là nhất định sẽ đuổi các ngoài đấy…”
Ánh mắt lão Đặng đầu nghiêm túc, cũng hù dọa mấy chùn bước.
Họ ngậm miệng, bắt đầu vùi đầu việc, ai dám nhắc chuyện nữa.
Họ cũng sợ lão Đặng đầu vui, tố cáo lời họ với trại trưởng.
Rốt cuộc thể ở trong căn cứ Sáng Sớm, thể hơn quá nhiều so với ở bên ngoài.
Rất nhanh sự dẫn dắt của Triệu Lập Tân, hai liền tiến một khu lều lớn rau dưa, chỉ là vị trí thành lập khu lều lớn rau dưa hẻo lánh.
Hẻo lánh , càng bên trong, máy tuần tra ở chỗ , cơ bản đều là hơn ba mươi cái một tổ.
Chẳng những máy tuần tra, thậm chí còn cải tạo máy móc, họ thấy Triệu Lập Tân tới , gật đầu chào hỏi.
Tiếp đó liền tiếp tục tuần tra một cách yên tĩnh. Khoảng cách gần, Hướng Du mới phát hiện những kho hàng bằng tôn lớn giấu ở phía lều lớn rau dưa.
Những kho hàng đóng chặt cửa lớn, hơn nữa ở vị trí cách kho hàng trăm mét, còn cảm ứng khí hồng ngoại.
“Lão đại, tới đây…”
Một đàn ông trong miệng ngậm t.h.u.ố.c lá liền bóp tắt điếu t.h.u.ố.c môi ném xuống đất, tiếp đó liền về phía Triệu Lập Tân.
Hắn một bộ dáng cà lơ phất phơ, thấy Hướng Du ở phía Triệu Lập Tân , trong mắt lướt qua một tia kinh diễm.
“Vất vả , tắt cảm ứng khí của kho hàng 9, trong một chuyến…”
Triệu Lập Tân phân phó . Người đàn ông thu bộ dáng cà lơ phất phơ, lấy một cái cảm ứng khí từ trong túi, tiếp đó chỉ thấy một tiếng răng rắc lớn.
“Đi thôi…,” hai về phía kho hàng 9.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-631-thu-cai-quy-gi.html.]
Hướng Du đầu , chỉ thấy đàn ông ấn cảm ứng khí ở phía họ. Trên Hướng Du tản mát sát khí nhàn nhạt.
Người đàn ông nháy mắt liền cảnh giác, “Lão đại,…” Ánh mắt đàn ông vô danh Hướng Du.
Dường như đang chờ đợi Triệu Lập Tân phân phó.
“Đừng chọc cô ,” Triệu Lập Tân . Hướng Du thu hồi sát khí .
“Mấy tìm , thực lực cũng tệ nha…” cô khen ngợi . Vừa thử một chút, cô phát hiện mấy , cư nhiên đều là cao thủ tiêm hai mũi thần dịch.
Trừ những thấy mắt , trong bóng tối còn mấy chục . Vừa khoảnh khắc cô lộ sát khí, những trong bóng tối liền rục rịch.
“Chỉ là những giấu lắm, thở còn thu chút nữa, quá nôn nóng…” Hướng Du bình phẩm .
Sắc mặt những trong bóng tối khẽ biến.
Triệu Lập Tân chỉ lạnh lùng một câu, “Lát nữa cho họ luyện thêm.”
Mọi lập tức khổ sở lên.
Người đàn ông ở phía hai lời bình của Hướng Du, trong lòng đoán thực lực của Hướng Du, ý định so tài một trận.
Hai nhanh liền tới kho hàng 9. Người đàn ông phía tiến lên, mang theo cảm ứng khí, khi xuyên qua khu cảm ứng, liền mở cánh cửa nhỏ của kho hàng .
Hướng Du dẫn đầu bước . Triệu Lập Tân đầu với đàn ông, “Cậu vẫn còn tâm tư khác đó, đ.á.n.h cô .”
“Không thử …,” đàn ông dường như vẫn còn chút cam lòng. Hắn cư nhiên đối với tia sát ý cảm giác sự kinh sợ.
Vân Vũ
Vẫn là trải nghiệm từng .
lúc vài bên cạnh cũng tới, họ cũng cạnh tranh với Hướng Du một trận thử xem.
Triệu Lập Tân đáp họ nữa, xoay liền bước kho hàng.
Lời chuyện của hai bên ngoài kho hàng Hướng Du cũng thấy. Cô trêu chọc Triệu Lập Tân bước .
“Mấy lính của , tính tình nóng nảy quá…”
“Họ ngày thường liền canh giữ ở chỗ , cũng nhàm chán vô cùng.”
Hai bên trong kho hàng , Hướng Du cũng thấy món đồ mà thành phố B , đó là một chiếc phi thuyền thể chứa cả trăm .
Triệu Lập Tân bước trong khoang thuyền, ở bên trong ấn nút phòng ngự, chỉ thấy pháo khẩu của phi thuyền đều mở .
Một mùi hương từng thấy tràn ngập trong khí, hơn nữa còn kèm theo một tia nguy cơ.
Món đồ chơi chút thú vị. Hướng Du vòng quanh xem xét pháo khẩu, “Có thể thử một chút ,” cô hỏi.
Rất nhanh tiếng của Triệu Lập Tân liền truyền từ bên trong, “Thử cái quỷ gì, cái pháo oanh một phát ngoài, nửa cái căn cứ của liền còn .”