Họ cùng bình thường bất kỳ khác biệt nào, thậm chí lớp da phỏng sinh họ cũng khác bình thường.
Có thể thấy Triệu Lập Tân dày công nghiên cứu hai họ.
“Vốn dĩ chiếc phi thuyền dự định giao hàng đầu năm nay. Lúc thành phố A phái nhiều tới lượn lờ gần căn cứ của , bây giờ nghĩ , họ hẳn là động thủ lúc đó.”
Triệu Lập Tân vẫn còn sợ hãi.
Hai xuyên qua từng mảnh đồng ruộng, qua mấy khu vườn trái cây, những quả táo sinh trưởng . Trái cây còn phong kín bằng túi.
Vân Vũ
Được bảo vệ . Trong vườn trái cây còn mười mấy nhân viên công tác đang .
“Trại trưởng tới .”
“Chào trại trưởng ạ…”
“Chào trại trưởng ạ…”
“Trại trưởng, ngài xem xem hôm nay quả thế nào, còn hơn một tuần là thể hái …”
Một lớn tuổi mặc đồ bảo hộ hái xuống một quả táo đỏ tươi, đưa cho Triệu Lập Tân.
Từng họ dùng ánh mắt mong đợi Triệu Lập Tân, nhận câu trả lời và chỉ đạo của .
Họ còn tưởng rằng Triệu Lập Tân là tới thị sát công việc, mỗi mặt đều chút thấp thỏm.
Họ đều là nhân viên công tác phụ trách chăm sóc vườn trái cây, một bộ phận là chuyên gia trong lĩnh vực vườn trái cây .
Triệu Lập Tân mồ hôi mặt họ, giơ tay nhận lấy quả táo, rút d.a.o găm mang theo bên , chia quả táo đôi, đưa một nửa cho Hướng Du.
“Cô thấy thế nào…,” Triệu Lập Tân dò hỏi. Hướng Du nhét quả táo miệng, cô hiểu, chỉ ăn ngon thể ăn thôi.
“Ừm…, cũng tệ lắm, nếu mà mang thêm chút vị chua thì …,” Hướng Du ăn ngay thật.
“Lô quả khi chín và hái xuống, lô quả tiếp theo dùng ít dung dịch dinh dưỡng hơn chút…,” Triệu Lập Tân dặn dò mấy .
Hắn ngày thường ít khi ăn mấy thứ . Đừng vườn trái cây trồng nhiều, nhưng kỳ thật chia đều đến tay mỗi trong căn cứ.
Rất ít, ít. Thông thường một quả táo, đều chia thành vài phần để ăn. Mỗi giờ ăn cơm, đều thể ăn một miếng.
Để duy trì cân bằng dinh dưỡng.
Vẫn luôn dùng dung dịch dinh dưỡng hoặc là chất xúc tiến sinh trưởng, còn một ít chất tạo ngọt, bất quá chu kỳ sinh trưởng vẫn còn dài.
Thông thường ngoài việc cung cấp cho trong căn cứ, còn tàng trữ lên một bộ phận, coi như là vật tư dự trữ.
“Dạ, chúng nhớ kỹ…,” mấy nửa quả táo trong tay Hướng Du, nuốt nước miếng.
“Bảo Lỗ Nhị tìm , trong hai ngày , liền hái hết những quả xuống, ngày mai cho thêm cơm…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-630-can-than-bi-duoi-ra-ngoai.html.]
Hướng Du quả chút ngọt, vị chua đủ, thì rút ngắn thời gian hái xuống.
Mấy lập tức đồng ý.
Nhìn hai đều rời , mấy mới bắt đầu trò chuyện với .
“Người phụ nữ là ai , từng gặp qua…”
“Có khi nào là bạn gái của trại trưởng …”
“ thấy cô xứng đôi với trại trưởng đấy, một tài hoa, một lớn lên cũng xinh .”
Hai phụ nữ thảo luận, mấy đàn ông bên cạnh cũng hùa theo.
“Các nhỏ thôi, phụ nữ là bạn bè của trại trưởng, là , giúp đỡ căn cứ Sáng Sớm chúng nhiều. Các đừng bậy, cẩn thận trại trưởng thấy, đuổi các ngoài.”
Cụ ông vốn im lặng nãy giờ mấy càng càng quá đáng, cuối cùng vẫn mở lời.
Ông từ ban đầu theo Triệu Lập Tân, căn cứ Sáng Sớm từng ngày lớn mạnh, tới quy mô hiện giờ.
Ngay từ lúc chọn địa điểm và bắt đầu kiến tạo căn cứ Sáng Sớm, ông đều thấy bóng dáng phụ nữ .
Lúc cô cùng trại trưởng tình cảm , còn Lỗ Nhị, cùng với là A Hoa và Hướng Thành, ông đều ghi nhớ cả.
Sau căn cứ xây xong, ông liền còn thấy bóng dáng phụ nữ nữa. Sau khi hỏi Hướng Thành mới .
Cô khu vực bình nguyên xa xôi, chuẩn định cư mãi ở nơi đó.
Sau mỗi năm trại trưởng đều sẽ phân phó ông, hái xuống một chút trái cây tươi mới, phân lượng nhiều, nhưng mỗi loại đều lưu một ít, đó bảo tồn lên.
Lỗ Nhị thống nhất tới thu thập. Không chỉ trái cây.
Bà lão nhà ông ở vườn rau dưa, hỏi bà lão cũng tình huống như . Họ đều là lão thành trong căn cứ.
Trại trưởng tin tưởng họ, mới giao nhiệm vụ cho họ.
Sau ông , mỗi năm những trái cây tươi mới hái xuống , đều sẽ trong căn cứ phái hộ tống hướng khu vực bình nguyên.
Đến nỗi là đưa cho ai, ông cũng đoán vài phần.
Cùng với căn cứ Sáng Sớm của họ những theo dõi vì X1, bậc cha chú của căn cứ liền tự dẫn rời khỏi căn cứ.
Dẫn hướng khu vực bình nguyên . Lần đó khi an trở về, danh tiếng căn cứ Sáng Sớm nữa tăng cao.