Mặt mày đều là vẻ xem kịch vui.
Mấy thậm chí còn giảm tốc độ xe.
Tiến căn cứ Sáng Sớm là một đường riêng, nhưng đổi điểm cống hiến là một đường khác.
Mấy họ lái xe đường đổi vật tư, bên cạnh đó là nhà xe của Hướng Du. Hai con đường bằng phẳng , nhưng điểm cuối giống .
Lúc mấy thậm chí ngang hàng với nhà xe của Hướng Du, đều đầu về phía Hướng Du đang ở vị trí lái bên cạnh.
Rất nhanh, họ liền thấy hai chiếc xe vận tải lớn đang chạy phía Hướng Du, trong mắt họ liền mang theo sự ngưỡng mộ.
“Đó là xe ngoài nhiệm vụ của căn cứ Sáng Sớm ? Hai cái xe vận tải lớn như , khẳng định kéo ít vật tư về .”
“Cái đó còn cần ngươi , bất quá hàng hóa xe họ mùi chút quen thuộc, hình như đang vận chuyển nguyên liệu X2…”
Mấy liền mở nhẹ mặt nạ bảo hộ oxy một chút, nhanh một mùi hương quen thuộc quả nhiên xộc thở.
“Họ là từ khu vực bình nguyên bên trở về, lợi hại…” Mấy cảm khái. Khu vực bình nguyên đối với họ mà .
Vân Vũ
Quá đỗi xa xôi. Triệu Lập Tân vì giảm bớt áp lực cho Hướng Du, cũng đưa một nguyên liệu X2 các nhiệm vụ hàng ngày.
nhiều sống sót cho dù nguyên liệu X2 là gì, cũng ai dám về phía khu vực bình nguyên bên tìm kiếm.
Đơn giản là dọc đường còn nhiều nguy hiểm, hơn nữa bên gần khu vực , nhiều sống sót đều chuyển bên đó.
Mức độ nguy hiểm bên đó hề ít hơn nơi .
Hơn nữa nguyên liệu X2 chỉ ở khu vực bình nguyên bên .
“Xì, các ngươi cái gì chứ. Lần đến đổi điểm cống hiến, cũng gặp một vận chuyển nguyên liệu X2, chỉ là đó vận chuyển hàng hóa về, là một đứa trẻ con…”
Người đàn ông hồi tưởng tình huống thấy lúc đó. Hắn đang ở chỗ đổi điểm cống hiến, con đường thông căn cứ Sáng Sớm, một đứa trẻ con lái một chiếc xe vận tải lớn tới.
Đứa trẻ bọc kín mít , theo xuống xe , bên trong xe còn bước xuống mười mấy máy.
Những máy liền giống với những máy tuần tra bình thường, cái đầu lớn, mỗi trong tay đều cầm súng.
Mà đứa trẻ cũng lợi hại, theo cùng bốc dỡ hàng hóa, sức lực còn lớn hơn cả . Hai rương vật tư ít nhất nặng hàng trăm cân, cư nhiên nhẹ nhàng liền ôm lên.
Mấy rõ ràng đều mấy tin lời , “Một đứa trẻ con từ khu vực bình nguyên bên chở hàng về, ngươi đùa ? Hay là xem kịch , phụ nữ lập tức liền tới cửa căn cứ Sáng Sớm …”
Nói mấy liền đầu , chỉ thấy khi hai chiếc xe vận tải lớn phía lái căn cứ, chiếc cầu sắt thông căn cứ, tấm chắn sắt máy nhanh chóng kéo lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-622-co-ay-that-su-di-vao.html.]
Nhịp cầu còn, phía đó là một cái khe rãnh sâu sâu.
“Ha ha ha ha, quả nhiên ngăn , mà, ngay cả cô còn tưởng dễ dàng , căn cứ Sáng Sớm là nơi dễ đến thế …”
Mấy châm chọc trong xe. Khoảng cách hai bên cũng tính là xa, tiếng của họ Hướng Du cũng thể thấy.
Hướng Du cũng hề bực tức. Phía Hướng Thành và mấy nhanh liền phát hiện cầu sắt thu , Hướng Du ngăn ở bên ngoài. Trán lập tức chảy mồ hôi lạnh.
Đội viên khác trong xe cũng kinh ngạc một chút. Xe vận tải lúc cũng dừng .
Hai bên sớm hai mươi mấy máy chờ đợi, họ thuần thục tiến lên, mở cửa thùng xe vận tải , bốc dỡ đồ vật bên trong xe.
“Đội trưởng, nhanh chóng bảo họ hạ cầu…,” một đội viên hô lên. Bóng dáng Hướng Thành sớm xông ngoài.
Người thủ vệ phụ trách canh giữ ở cửa lớn lập tức nhận Hướng Thành, “Hướng đội trưởng, trở . Vừa một chiếc nhà xe theo các , suýt chút nữa cho cô , may mà chặn kịp.”
Người đó một bộ biểu cảm cầu khen ngợi, Hướng Thành chỉ thiếu nước cho một cước. Anh bình tĩnh mở miệng .
“Lập tức hạ cầu, trong nhà xe là bạn của Triệu ca, cô là phe chúng ,” Hướng Thành dám bại lộ phận của Hướng Du.
Thấy Hướng Thành lấy sinh mệnh đảm bảo, hơn nữa những đội viên khác cùng nhiệm vụ cũng sôi nổi bảo nhanh chóng hạ cầu, đàn ông mới ấn nút mở.
“Không chứ, cô thật sự lái ,” mấy bên cạnh lúc đổi xong điểm cống hiến. Họ những máy cải tạo xuống từ trong xe.
Trong mắt mang theo sự ngưỡng mộ cực kỳ. Chỉ cần nhiệm vụ đủ nhiều, họ cũng thể cơ hội đổi lấy một cơ hội cải tạo máy móc.
“Hướng Du tỷ…”
“Không việc gì, thôi…,” lúc Hướng Thành sắp mở lời, Hướng Du ngắt lời .
Lúc ngang qua thủ vệ , Hướng Du khẽ khen một câu, “Tốc độ cũng tệ lắm.” Người ý thức, cô còn kịp phản ứng .
Cái cầu kéo lên.
Người đàn ông mặt mang theo nụ ngượng ngùng.
“Hướng Du tỷ, chuyện cô trở về còn báo cáo cho Triệu ca, bây giờ qua đó, chúng cho một bất ngờ .”
“Không cần, tìm cho một căn phòng để nghỉ ngơi .”