Ba cái bàn, vặn thể , nhưng vẫn dư hai . Hướng Du xoay khỏi phòng, lấy thêm hai chiếc ghế cho họ.
“Ngồi chen chúc một chút …” Hướng Du đặt ghế xuống cho hai .
Vân Vũ
“Chị Hướng, cần để ý đến chúng , chúng ăn là … ăn dễ tiêu hóa hơn…” Hai kinh sợ, liếc qua thấy sắc mặt Hướng Thành .
Họ vội vàng cầm ghế chen bên cạnh đồng đội.
Mấy quanh bàn, nhất thời đều chút e dè, ánh mắt thường xuyên về phía Hướng Du. Hướng Du bàn.
Họ cũng dám động đũa.
Hướng Du liếc mắt một cái thấu tâm tư của họ, cô phân phó máy dọn đồ ăn cho họ, xuống ghế.
Cô lướt qua trong phòng. Những Triệu Lập Tân phái đến đều là máy móc cải tạo, hơn nữa thực lực còn yếu.
Những món ăn đều là đồ thể thấy ở căn cứ Sáng Sớm, nhưng nước lẩu thì xa xỉ. Triệu ca mở một tiệm lẩu trong căn cứ Sáng Sớm.
ăn một bữa thì tốn một, hai trăm điểm cống hiến, đắt.
Mỗi xong nhiệm vụ, họ đều sẽ ăn một bữa, nhưng hương vị ngon như cái .
Cái ngửi thấy thơm, giống hương vị tận thế. Mọi đều lộ vẻ hoài niệm.
“Mọi đừng ngẩn nữa, động đũa …” Hướng Du , đầu gắp một miếng ăn. Mọi lúc mới bắt đầu ăn.
Trong phòng tràn ngập mùi lẩu thơm lừng. Mọi ăn một miếng thể dừng .
“Hướng Du tỷ, chị thế nào ? Sao giống hương vị tận thế thế ? Triệu ca cũng mở một tiệm lẩu trong căn cứ, nhưng hương vị cái của chị thơm hơn cái của nhiều…”
Hướng Thành vớt lên sợi khoai tây thấm đẫm nước sốt. Đây là chén cơm thứ hai của . Nước lẩu quá hợp để ăn với cơm, thơm quá.
“Nếu cơ hội đến căn cứ Sáng Sớm, sẽ dạy cho …” Hướng Du hề giấu giếm. Những nguyên liệu , căn cứ Sáng Sớm hiện giờ đều thể lấy .
“Ngon quá, ngon thật sự…”
“ , lâu ăn loại lẩu , nhớ quá…”
“Ừ, cảm giác y hệt hương vị ngày xưa. Mọi , thèm cái vị lâu lắm …”
“ cũng , là phương Bắc chính gốc. Mấy năm nay sống như thế nào …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-572-cam-ta-cac-ban-da-den-ho-tro.html.]
“Ngon quá, ngon hơn cái lão đại căn cứ nhiều. Mọi nhỏ thôi, cẩn thận về mách lão đại.”
Mấy bàn cơm bàn tán sôi nổi. Hướng Du cũng lặng lẽ ăn, thấy ăn gần xong .
Hướng Du liền dậy chậm rãi .
“Các vị, cảm ơn đến hỗ trợ, nhưng chuyện ở đây thể tự giải quyết . Hiện tại bên A Thành rút lui, bên Thành B xem cũng sẽ ở lâu. Sau hôm nay, sớm trở về căn cứ Sáng Sớm .”
Tình hình hiện tại, bên căn cứ Sáng Sớm e rằng cũng quá an . Những cũng coi là một lực lượng chiến đấu lớn của căn cứ Sáng Sớm. Thay vì ở khu vực bình nguyên, bằng trở về giúp đỡ Triệu Lập Tân.
Mọi gì, nhưng ánh mắt đều về phía Hướng Thành. Chuyện , họ thể tự quyết định.
Họ bộ hành trình đều theo mệnh lệnh của Hướng Thành.
Lúc bụng Hướng Thành no căng. Những lời Hướng Du đều thấy.
“Mọi trở về . còn một thứ phiền mang về cho Triệu Lập Tân,” Hướng Du vẫy tay, máy đang chờ ở bên cạnh mang cái rương đến.
Thứ đặt trong rương, chính là con sâu . Trải qua hai ngày hai đêm, con sâu trong rương dường như lớn hơn nhiều.
“Hướng Du tỷ, chúng chị thực sự thể ứng phó ?” Hướng Thành lo lắng hỏi. Lần đến khu vực bình nguyên chi viện.
Là chủ động đề xuất. Những khác đến, đều yên tâm.
Nếu gặp chuyện gì, liều c.h.ế.t cũng sẽ bảo vệ Hướng Du tỷ. Đổi khác đến, e rằng như .
Trong lòng Triệu Lập Tân cũng hiểu rõ, cho nên khi chủ động xin dẫn đội, liền vui vẻ đồng ý.
“Một ứng phó , tối 2 ngày các đều thấy mà. Nơi của gì đáng lo lắng. Cùng lắm thì chạy khu trốn , họ cũng tìm thấy . Ngược là các ở đây, nếu như liên lụy thì…”
Hướng Thành nhớ tối 2 ngày , hơn chục bên A Thành xông thành lũy, nhưng một ai còn sống mà rời .
Bọn họ ở đây quả thật chút thừa thãi. Hướng Du tỷ một thể ứng phó .
“Hướng Du tỷ, là cứ để họ về, em ở giúp chị. Em hẳn là thể giúp chút việc…”