Thiên Tai: Trọng Sinh Trở Về Giai Đoạn Đầu Của Mạt Thế - Chương 557: Hai Cái Tổ Tông Sống Trong Đội Ngũ

Cập nhật lúc: 2025-11-08 10:24:32
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Suốt dọc đường , hai vị tổ tông hầu hạ bằng thịt cá.

Ngược , những thành viên khác trong đội ngũ ít khi đụng món mặn. Về cơ bản, đồ ăn ngon thức uống đều ưu tiên cho hai vị tổ tông .

Cũng may vật tư khác tương đối đầy đủ, nên cũng quá nhiều lời than phiền.

“Cái gì..., còn gì hết ? Vậy tại sớm?” Ngô Thịnh lúc cũng đến bên lều trại. Hắn cũng đại khái câu chuyện của phụ nữ trung niên đang nấu ăn.

Người phụ nữ trung niên dám phản bác lời hai , nhưng thịt thì chính là thịt, cô cũng thể lấy .

Hơn nữa, dù báo cáo tình hình còn thịt cho hai vị tổ tông , họ cũng chẳng thể đổi gì.

Họ rời xa căn cứ mấy ngàn kilômét, nếu gửi tin tức, bảo căn cứ gửi vật tư đến thì cũng mất nhiều thời gian đường.

Vân Vũ

Cô cũng theo đội ngũ ngoài chấp hành nhiệm vụ nhiều , nấu cơm nhiều , nên đương nhiên cảm thấy những tình huống cần báo cáo.

Vật tư ăn hết thì nhanh chóng thành nhiệm vụ về căn cứ. Đây là thói quen từ đến nay, cũng là tình huống đều ngầm hiểu.

Người phụ nữ trung niên yên lặng ở đó, Lâm Thảo Mộc thấy liền tức giận.

“Không thịt, tại báo cáo với hai chúng ? Cô bỏ đói chúng c.h.ế.t ? Cháo rau xanh mà ăn ...”

Lâm Thảo Mộc bất mãn oán trách.

Trần Thục Vinh thấy động tĩnh bên , liền bước nhanh về phía lều trại.

Sau khi rõ đầu đuôi câu chuyện, trong lòng cô cũng cảm thấy một trận câm nín.

“Mọi đừng cãi nữa. Đã ngoài chấp hành nhiệm vụ, thì tác phong của nhiệm vụ. Nếu chịu khổ , thì khi các lên vị trí đó cũng sẽ khiến càng nhiều bất mãn.”

Trần Thục Vinh chỉ ý đồ thầm kín trong lòng hai , bảo họ nhất nên tự lượng sức , đừng quá đáng.

“Nơi căn cứ, vật tư cũng đều ưu tiên cho hai các . Hai cũng nên suy xét đến cảm nhận của ...”

Nói đến câu cuối cùng, Trần Thục Vinh cúi gần hai , bằng giọng chỉ ba thể thấy.

Ngô Thịnh và Lâm Thảo Mộc vốn khinh thường Trần Thục Vinh, đối với lời dạy bảo của cô, trong lòng càng thêm coi thường.

Hai đang định phản bác thì thấy câu cuối cùng của Trần Thục Vinh.

Hai nuốt lời sắp , ngước mắt về phía các thành viên xung quanh. Thấy trong mắt quả nhiên chứa đựng sự bất mãn, hai cũng đành kiềm chế cảm xúc trong lòng.

Nhiệm vụ tuy là họ dẫn đội, nhưng chấp hành nhiệm vụ vẫn là những thành viên . Nếu đắc tội c.h.ế.t hết những thành viên , thì lợi bất cập hại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-557-hai-cai-to-tong-song-trong-doi-ngu.html.]

Hơn nữa, mục đích chính của họ khi đến đây là bồi dưỡng của , thu phục những thành viên .

Khiến họ trở thành thể sử dụng trướng , đó sẽ là trợ lực cho họ trong tương lai khi lên vị trí đó.

“Được Trương tỷ, cô mau nấu cơm , đều đói ...” Trần Thục Vinh mỉm nhẹ với phụ nữ trung niên trong lều.

Người phụ nữ Trần Thục Vinh với ánh mắt ơn, cảm kích vì cô giải vây cho .

Một cách vô hình, Trần Thục Vinh thu phục một nữa.

Trong khi đó, hai kẻ ngu xuẩn nhà Ngô gia và Lâm gia nhận điều đó.

Trần Thục Vinh hai đang im lặng, trở nhà xe của .

Những quen với sự cao ngạo , cho dù thu mua nhân tâm, họ cũng như Trần Thục Vinh, buông bỏ thể diện, đặt vị trí khác để suy nghĩ.

Mọi đói đến mức bụng kêu réo rắt. Họ cũng ăn thịt, vốn dĩ những chấp hành nhiệm vụ đây, thỉnh thoảng cũng ăn một bữa mặn.

trong đội ngũ hai cái tổ tông sống, họ những đụng một miếng thịt nào, mà dọc đường còn chịu đựng một bụng tức giận.

Đặc biệt là chiếc nhà xe của Lâm Thảo Mộc, hai thành viên nữ trong đội trở thành nha của cô .

Bị cô sai bảo, mỗi ngày giặt quần áo cho cô thì cũng là giặt giày. Một yêu cầu của Lâm Thảo Mộc còn đặc biệt cao. Một quần áo của cô đều đặt riêng ở căn cứ.

, khi giặt cũng yêu cầu, đó là giặt bằng tay, chỗ còn nhẹ nhàng chà xát.

Hai nữ thành viên hành hạ khổ nên lời, nhưng tiểu đội trưởng mỗi đều một câu: về sẽ ghi công cho họ.

Hai mới tình nguyện những việc đó.

............

Trời dần tối sầm, cho đến nửa đêm yên tĩnh , bên ngoài thành lũy xuất hiện một vị khách mời mà đến.

Người đến mặc một bộ quần áo bẩn thỉu, mặt cũng dính nhiều bùn đen, nhưng đôi mắt sáng ngời trong đêm tối.

Tạ Ly những đổi bên ngoài thành lũy. Hắn rời dường như bao lâu, ngờ Hướng Du bày biện nhiều thứ ở chỗ đến .

 

 

 

 

Loading...