“Các cô đều từ đến...” Hướng Du họ, xuống chiếc ván sắt bên cạnh.
Mấy phụ nữ do dự một chút, thấy Hướng Du khác với những trong đội dọn dẹp , mới lượt kể tình cảnh của .
“ ở Thành H. Khi của đội dọn dẹp kiểm tra đến Thành H, và chồng chạy trốn đến đây, nhưng đường gặp tai nạn, chồng c.h.ế.t, mang theo đứa bé trốn khu vô nhân, nhưng vẫn của đội dọn dẹp đuổi kịp...”
“ ở Thành L. Chúng cũng trốn khu vô nhân, nhưng đội dọn dẹp đuổi kịp ở đây, chồng và lạc ...”
“ ở Thành M. Nghe khu vực đồng bằng một thành lũy thể đổi vật tư, nghĩ rằng nơi gần khu vô nhân, hẳn là thể sống sót, nên đến đây. thai, nhưng vẫn những trong đội dọn dẹp đó nhắm tới...”
“ cũng từ Thành L tới. Chồng lúc đó chặn của đội dọn dẹp để chạy trốn, giờ ở , chỉ là đứa con của hiện tại cũng còn...”
...
Mấy ngắt quãng kể về tình cảnh của . Họ đều đến từ các địa phương khác, nhưng dù che giấu đến mấy đường , họ vẫn phát hiện là đang mang thai. Hai đế quốc lớn sớm tuyên bố treo thưởng, phàm là cung cấp tin tức về t.h.a.i p.h.ụ đều thể nhận một khoản vật tư hậu hĩnh.
Vì , họ tố giác đường, chạy trốn liên tục, nhưng vẫn thoát khỏi đội dọn dẹp.
Đứa con mất, còn lạc mất nhà, thể hiện tại ốm yếu, các cô căn bản khó thể sống sót ở đây. Giờ đây, đội dọn dẹp còn trực tiếp bỏ mặc họ, các cô .
Nước mắt sớm cạn khô, khuôn mặt ai nấy đều mang vẻ u sầu, đối với tương lai mắt, các cô đều hoang mang.
“Thành lũy ở phía Tây Bắc, chỗ đó thể đổi vật tư, các cô thể thử đến đó xem ...” Hướng Du gợi ý cho mấy , dậy rời .
Mấy theo bóng dáng Hướng Du, nhất thời đều chút hoảng sợ. May mắn là Hướng Du mang theo chiếc đèn dầu .
Trong cảnh tối đen một chút ánh sáng, mấy đều cảm thấy an tâm hơn nhiều.
Không chỗ ở, lều trại đối với họ mà vẫn là một nơi trú mưa che gió . Mười mấy hợp sức cùng tháo dỡ lều, mang đèn dầu suốt đêm về phía khe suối Tây Bắc.
Buổi sáng, Hướng Du thức dậy và tập thể d.ụ.c trong phòng gym. Còn hai ngày nữa, của hai đế quốc lớn sẽ tới, cô cần trạng thái nhất để nghênh đón họ.
Trên toát một lớp mồ hôi mỏng, Hướng Du mới cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Thời tiết u ám , gió thổi cũng lạnh. Dùng khăn lau tóc, tay bưng một bát lẩu cay, Hướng Du theo cầu thang lên tường thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-554-nguoi-toi.html.]
Vị cay nóng bùng nổ trong miệng. Cô lấy ống nhòm xung quanh thành lũy. Ở cách đó 200 mét một chiếc lều quen thuộc, bóng dáng vài phụ nữ xuất hiện trong tầm .
Không ngờ những đó dọn đến ở đây.
Chỉ là khu vực lân cận , ngoài những phụ nữ đó , còn bóng dáng sống sót nào khác. Rõ ràng là sự điên cuồng hôm qua của cô hiệu quả.
Ngay cả những sống sót cũng dọa sợ, nơi thành lũy trống trải, hôm nay cũng ai đến giám sát.
Những phụ nữ đến chỗ cổng thành xem xét tấm bố cáo Hướng Du dán, đều rời . Nơi quả nhiên thể đổi vật tư.
Chỉ là đồ vật đổi vật tư cần tìm, nhưng các cô đông , thể hỗ trợ , việc tìm kiếm đồ vật cũng quá khó.
Hai ngày thời gian trôi qua chớp nhoáng. Vào đêm hôm , ba chiếc nhà xe sang trọng chầm chậm rẽ qua ngã rẽ, theo một con đường nhỏ đầy bùn lầy, tiến về khu vực đồng bằng.
Bởi vì con đường nhỏ thường xuyên , mặt đường bảo dưỡng thường xuyên, nên gập ghềnh lồi lõm, xe chạy lắc lư dữ dội.
“Đường gì thế , xóc đến mức nôn mất, dừng xe, dừng xe...” Người đàn ông trong xe bất mãn kêu lên. Tiếng kẽo kẹt vang lên, nhà xe dừng .
Người đàn ông xuống xe, mặt đất đầy bùn lầy, cau mày. Đỡ xe, cúi bắt đầu nôn khan.
Không hiểu nếu mục tiêu nhiệm vụ mạnh như , tại ở một nơi như thế .
Hai chiếc nhà xe chạy phía thấy chiếc xe phía dừng cũng theo dừng , nhưng trong xe xuống.
“Phía dừng thế...” Người đàn ông ở ghế phụ trong vùng mù tầm , nên chiếc xe phía xảy chuyện gì.
“Con trai út của Ngô Tổng đang xuống xe nôn mửa, trông vẻ đợi một lúc.”
Ngón tay đàn ông nắm vô lăng ngừng gõ gõ, rõ ràng tâm trạng cũng .
Vân Vũ