Thiên tai toàn cầu [Tích trữ] - Chương 56: Ba người - Cô gái này thật xinh đẹp.

Cập nhật lúc: 2025-11-11 09:42:49
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thu gom một lượng lớn vật tư sinh hoạt, Thẩm Từ cảm thấy vui vẻ.

Ở phía bên , Thẩm Minh cũng nghỉ ngơi, loay hoay tìm kiếm khắp cửa hàng tiện lợi, cuối cùng tìm thấy kha khá đồ ăn.

Có mì gói, bánh mì, khoai tây chiên, bánh quy, v.v, lượng nhiều lắm, mỗi loại ba bốn gói.

Thẩm Minh đến hỏi: “A Từ, nên mang những thứ ?”

Thẩm Từ một chút : “Anh, chúng đừng lấy những món , vốn dĩ nhiều, chúng cũng thiếu mấy món , chi bằng để , nhỡ khác đến, đó là thứ cứu mạng họ.”

Thẩm Minh gật đầu đồng tình: “Em đúng, chúng mau tìm một chỗ nhóm lửa , một ít đồ ăn ngon.”

Nhắc đến ăn, Thẩm Minh thể chờ nữa.

Lái xe cả một ngày, bây giờ lạnh đói, tinh thần mỏi mệt.

Hai quyết định lấy cửa hàng tiện lợi nơi trú chân tối nay, còn về mấy cái xác bên trong, Thẩm Từ chỉ thể coi như thấy.

May mà mấy Vương Âm bên cạnh họ, Thẩm Từ thể mạnh dạn sử dụng gian, lấy một ít củi trong đó, cần ngoài tìm củi nữa.

Trong chốc lát, trong cửa hàng tiện lợi bùng lên một đống lửa nhỏ ấm áp.

Thẩm Từ lấy hai hộp lẩu tự sôi trong gian, cô đưa một hộp cho Thẩm Minh, coi đây là bữa tối.

đúng lúc Thẩm Từ định ăn, bỗng tiếng xe chạy ở ngoài đường cao tốc, vẻ càng ngày càng gần khu vực phục vụ.

Sau đó, một luồng ánh sáng chói mắt lướt qua tấm kính lớn.

Thẩm Từ dùng động tác ăn uống .

Cô từ từ ngẩng đầu, Thẩm Từ ở phía đối diện.

Thẩm Từ cũng , “suỵt” một tiếng: “Có đến.”

Thẩm Từ lập tức dập tắt đống lửa, nhưng kịp nữa , cô thấy đàn ông bên ngoài : “Đại ca, bên trong !”

Người gọi là “đại ca” nheo mắt hút một điếu thuốc, tùy tiện ném tàn t.h.u.ố.c xuống đất: “Đi, trong xem .”

Rất nhanh Thẩm Từ thấy tiếng bước chân giẫm lên tuyết: “kẽo kẹt kẽo kẹt” về phía họ.

Vì cửa hàng tiện lợi từng cướp, phần lớn kính đằng vỡ, dễ , Thẩm Từ cũng thể ngăn cản ngoài bước .

Chỉ thấy tiếng “xoảng”, phần kính vốn vỡ một phần đá một phát khiến nó vỡ tan tành, thậm chí một mảnh kính còn bay trong, rơi chân Thẩm Từ.

Thẩm Minh lập tức dậy, che chắn Thẩm Từ phía , lạnh lùng chất vấn ba phá cửa kính bước : “Mấy gì?”

Dường như ba đó ngờ bên trong một đàn ông trẻ tuổi cao lớn, dáng vẻ khinh thường lúc đầu thu một chút.

Người dẫn đầu bốn mươi tuổi, da ngăm đen, gò má cao, khiến khuôn mặt trông dữ tợn hơn.

Hắn nhếch môi “ha ha”: “Anh bạn đừng đừng hiểu lầm, chúng thấy ở đây cửa hàng tiện lợi nên xem gì ăn .”

Khi lời , dù vẻ mặt đang , nhưng đôi mắt âm u sắc bén, luôn chằm chằm Thẩm Từ ở phía , giống như đ.á.n.h giá một món hàng, Thẩm Từ từ đầu đến chân.

Không chỉ , Thẩm Từ còn nhận đàn ông và phụ nữ cùng cũng ánh mắt tương tự.

Người đàn ông trẻ hơn một chút, ba mươi tuổi, phụ nữ thì cũng như đại ca, hơn bốn mươi tuổi.

Ba khiến Thẩm Từ cảm thấy bất an.

Thẩm Từ tiếp xúc nhiều với họ, bèn kéo Thẩm Minh né sang một bên, nhường đường: “Cứ tự nhiên.”

Cô nhường phần vật tư còn sót trong cửa hàng tiện lợi.

Khi ba đó thấy vật tư, mắt ai cũng sáng lên, nhanh chóng qua Thẩm Từ và Thẩm Minh, lấy vật tư.

Thẩm Từ cầm hộp lẩu tự sôi còn ăn xong bên cạnh đống lửa lên, bỏ cùng Thẩm Minh, chuẩn rời khỏi cửa hàng tiện lợi.

Nào ngờ họ còn đến cửa, đàn ông ba mươi tuổi nhận hành động của họ thì vội tới, chặn họ : “Hai định ?”

Người đàn ông , nhếch môi, vẻ mặt lưu manh.

Sắc mặt Thẩm Minh đột nhiên tối sầm: “Sao? Chúng cũng báo cáo với ?”

“Mày!”

“Được A Tam.” Lâm Kiên lên tiếng, mắng đàn ông A Tam dừng , đó tới giới thiệu: “ là Lâm Kiên, hai một là em trai A Tam, còn là vợ , nên xưng hô với hai như nào?”

Thẩm Minh lạnh nhạt trả lời: “Chúng họ Thẩm, đây là em gái .”

Lâm Kiên “hì hì”: “Thì là em gái , cô gái thật xinh .”

Nói xong, ánh mắt đ.á.n.h giá hàng hóa của Lâm Kiên chuyển sang Thẩm Từ.

Tim Thẩm Từ chùng xuống.

Mới nãy, khi trai cô đang chuyện với đàn ông tên Lâm Kiên , cô lén liếc chiếc xe đang đổ ở đất trống bên ngoài.

Đó là một chiếc xe van, cửa xe đóng hết, vẫn mở hé một chút, mà bên trong ba phụ nữ.

Ba phụ nữ đó trói chặt bằng dây thừng, miệng dán băng dính màu đen, đầu tóc rối bù.

Cộng với ánh mắt đ.á.n.h giá cô của Lâm Kiên, một cảm giác lạnh lẽo dâng lên trong lòng Thẩm Từ.

E là cô và trai sắp gặp rắc rối .

Thẩm Minh vẫn điều , chỉ thích ánh mắt Lâm Kiên em gái , : “Chúng thể ?”

NHAL

Không ngoài dự đoán, Lâm Kiên dễ dàng buông : “Anh bạn , bên ngoài lạnh lắm, bây giờ ngoài, lỡ em gái xinh c.h.ế.t cóng thì ?”

Trong ba câu thì hai câu nhắc tới em gái .

Anh dùng cơ thể che chắn Thẩm Từ phía , giọng đe dọa, hỏi Lâm Kiên: “Vậy gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-56-ba-nguoi-co-gai-nay-that-xinh-dep.html.]

Hỏi xong, bàn tay buông thõng của Thẩm Minh bên hông khẽ động đậy, sẵn sàng rút con d.a.o ngắn buộc ở chân .

Lâm Kiên tinh ý nhận hành động nhỏ bé .

Lâm Kiên nheo mắt bật , vỗ vai Thẩm Minh: “Anh bạn đừng hiểu lầm, chúng ý gì cả, thời buổi bây giờ hỗn loạn như , gặp cũng là duyên.”

Cuối cùng, với A Tam bên cạnh và phụ nữ đang ôm một đống vật tư đến: “Đi thôi, chúng sang cửa hàng ăn uống bên cạnh ngủ một đêm.”

Thế là ba cứ thế ngoài.

Đến khi còn thấy bóng dáng họ nữa, bờ vai đang căng thẳng của Thẩm Minh cuối cùng cũng thả lỏng.

Anh : “A Từ, chúng mau rời khỏi đây thôi.”

Nhìn là ba đó , nếu còn ở đây, e rằng sẽ xảy chuyện .

thật đáng tiếc, Thẩm Từ lắc đầu với Thẩm Minh, đó hiểu cho Thẩm Minh chiếc xe van đang đậu bên ngoài.

Lúc đầu Thẩm Minh hiểu, nhưng khi theo hướng của Thẩm Từ thì nhíu mày.

Người phụ nữ trong ba rời theo Lâm Kiên và A Tam đến cửa hàng ăn uống bên cạnh mà thẳng về phía chiếc xe van bên ngoài.

Nói là trông chừng chiếc xe van, chi bằng là giám sát họ thì đúng hơn.

Ngoài , Thẩm Minh cũng thấy ba phụ nữ trói chặt xe van.

Sắc mặt khó coi, thậm chí giọng còn run run, nhưng lời kiên quyết: “A Từ, dù thế nào nữa, nhất định sẽ bảo vệ em thật .”

Anh thể để cho bất kỳ ai hại em gái .

Thẩm Từ bỗng hỏi Thẩm Minh: “Anh, sợ g.i.ế.c ?”

Hả?

Thẩm Từ : “Nếu tối nay họ c.h.ế.t thì chúng sẽ mất mạng.”

Khả năng cảm nhận nguy hiểm rèn luyện từ kiếp , Thẩm Từ hiểu rõ hơn ai hết, chắc chắn ba đó sẽ buông tha họ dễ như .

Còn Lâm Kiên, khi đến cửa hàng ăn uống bên cạnh, A Tam tìm một chỗ trống xuống, nhai ngấu nghiến bánh mì trong tay.

Nhai hai miếng, A Tam ngẩng đầu, đôi mắt đen láy tràn ngập sự tham lam: “Đại ca, thấy đồ ăn họ đang ăn ?”

Lâm Kiên: “Thấy.”

Lẩu tự sôi, cửa hàng tiện lợi ngửi thấy mùi .

A Tam tức tối: “Mẹ kiếp, ngờ họ đồ như , em thấy trong ba lô của họ, chắc chắn còn đồ hơn!”

Nào ngờ Lâm Kiên mắng một câu: “Đồ ngu! Trong đầu mày chỉ đồ ăn thôi ?”

A Tam cúi đầu ngượng ngùng, tiếp tục nhai bánh mì lẩm bẩm: “Không vì đồ ăn thì vì cái gì?”

Lâm Kiên chỉ hận sắt thành thép: “Nói mày ngu mà mày còn định ngu hơn đúng ? Mày thấy phụ nữ đó ?”

A Tam: “Thấy chứ, cô …”

Khoan , lúc A Tam mới nhận , trợn tròn con mắt: “Ý của đại ca là… chúng bắt cô …”

“Mày cảm thấy phụ nữ đó, so với ba phụ nữ đang trói xe của chúng thì thế nào?”

“Còn hỏi ? Vẻ ngoài của phụ nữ đó, chậc chậc, là nhất .”

A Tam giơ ngón cái lên, động tác “tuyệt vời.”

Lâm Kiên gật đầu, ánh mắt bắt đầu tính toán: “Mày xem, nếu chúng cũng trói cô , mang đến thành phố Giang An, đưa cho trưởng quan Laith…”

“Mẹ kiếp đại ca còn đợi gì nữa? Chúng tay .”

“Đồ ngu!” Lâm Kiên tát một cái đầu A Tam: “Mày thấy trai của phụ nữ đó đơn giản ?”

A Tam tủi xoa xoa cái đầu đ.á.n.h đau: “Vậy đại ca xem, dù em cũng lời hết.”

Bên , hai đang bàn mưu, dù Thẩm Từ thấy cũng đoán một phần, chắc chắn là mục đích nên mới trói những phụ nữ .

thể , Thẩm Từ quyết định bình thản xuống, ăn xong lẩu tự sôi , dù ăn no mới sức để g.i.ế.c .

Vừa ăn xong, ở cửa hàng bên cạnh đến.

A Tam tươi tìm Thẩm Minh: “Anh em họ Thẩm, đại ca một vụ ăn chuyện với , phiền theo một chuyến.”

Đến .

Thẩm Minh Thẩm Từ, Thảm Từ nhẹ nhàng gật đầu với , Thẩm Minh liền dậy.

“Được, với .” Anh .

Lúc đầu A Tam cứ tưởng chuyến đến “mời ” sẽ khó khăn, ngờ thằng nhóc khá điều, cũng đỡ tốn sức.

Nụ mặt càng đậm hơn, dẫn Thẩm Minh khỏi cửa hàng tiện lợi.

Thẩm Từ bóng lưng trai biến mất ở khúc quanh của cửa hàng tiện lợi.

Ngoài cửa hàng tiện lợi, màn đêm sâu thẳm, như một hố đen khổng lồ, nuốt chửng tất cả thứ.

Người phụ nữ đang canh chừng chiếc xe van xuống xe, nghịch con d.a.o lạnh lẽo trong tay, về phía cửa hàng tiện lợi.

Khi cô tới gần, Thẩm Từ để lộ vẻ lo lắng thấp thỏm.

Mãi đến khi đối phương bước cửa hàng tiện lợi, ánh mắt Thẩm Từ run rẩy, thi thoảng liếc con d.a.o trong tay phụ nữ, giả vờ bình tĩnh.

“Cô, cô gì?” Thẩm Từ hỏi, chân vô thức lùi .

Người phụ nữ dường như thích vẻ sợ sệt của Thẩm Từ, gì, chỉ tiến gần Thẩm Từ.

 

Loading...