Thiên tai toàn cầu [Tích trữ] - Chương 55: Lên đường – Người phụ nữ họ Phó đó đến rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-11 09:42:48
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Xin cô Phó.”
“Cái gì?”
“ thói quen cần chăm sóc, mời cô về cho.”
Nói xong, Sở Hàn lên xe.
Thực khu biệt thự quy định giới hạn ở, cũng từng nghĩ đến việc sẽ đồng ý lời thỉnh cầu của Phó Song Song, chỉ là trong lòng luôn một khúc mắc.
Khúc mắc đó gieo từ khi còn nhỏ, mãi thể gỡ bỏ, chỉ thể cố gắng tìm kiếm câu trả lời từ khác, vì mới hỏi Phó Song Song như .
bây giờ cảm thấy, câu trả lời còn quan trọng nữa .
Phó Song Song vốn tưởng chuyện hy vọng, ngờ Sở Hàn thẳng thừng từ chối.
Cô sai gì ? Cô hề sai!
“Khoan , khoan Sở Hàn… đợi một chút!”
Phó Song Song chạy tới, đập cửa xe của Sở Hàn, nhưng đáng tiếc Sở Hàn đáp cô nữa.
Chiếc xe khởi động, lướt qua Phó Song Song, chạy về phía .
Phó Song Song bỏ phía .
Cô trơ mắt chiếc xe rời , đuổi theo nhưng cũng đuổi kịp.
Khoảnh khắc , cô cảm thấy như một con ch.ó hoang nhà, hèn mọn cầu xin mặt khác, nhưng nhận gì dù chỉ một chút bố thí.
Đêm đông lạnh lẽo chìm tĩnh mịch, tiếng gió xung quanh phát “ù ù” bi thương, đ.â.m thủng trái tim Phó Song Song.
Tại ? Rõ ràng cô hề sai bất cứ điều gì, chỉ sống , tại ngay cả một ước đơn giản như cũng thực hiện ?
Tất cả đều cho cô một cơ hội.
Sự tủi lập tức ngập tràn trong lòng Phó Song Song, hóa thành những giọt nước mắt lớn, tràn khỏi hốc mắt, gió lạnh thổi qua, đông thành những hạt băng mỏng, phủ lên khuôn mặt cô .
Phó Song Song những căn biệt thự xung quanh ở phía xa, bên trong đều ánh đèn vàng ấm áp.
Cô nghĩ, bên trong ấm áp ? Những sống ở đó ăn những món ăn ngon ? Có dùng nước nóng thoải mái ? Có sẽ đen tối, lạnh lẽo như nhà cô ?
Tại bản cô thể là một thành viên trong họ?
Phó Song Song siết chặt tay.
Nếu ở chỗ Sở Hàn , thể lợi dụng, thì tìm một thể lợi dụng!
Nghĩ đến đây, Phó Song Song giơ tay lau những giọt nước mắt biến thành lớp băng mỏng mặt, về hướng khác.
Trong một căn biệt thự nào đó, Chu Hướng Nguyên mặt mày xám xịt khỏi phòng Khâu Chí Tài.
Chỉ nãy, Khâu Chí Tài mắng cho một trận té tát! Mắng vì một phụ nữ mà mượn danh nghĩa của để lạm dụng chức quyền.
trong lòng cũng dồn nén một đống tức giận!
Chỉ cần nghĩ đến chuyện mất mặt buổi chiều ở tòa nhà y tế, tức đến mức phát điên!
Đã bao giờ chịu sự nhục nhã như ?!
Chịu nhục nhã xong, khi về còn Khâu Chí Tài mắng, sống chẳng khác gì một con chó!
Chức đội trưởng đội bảo vệ ghê gớm lắm ? Vậy thì, dựa mà thể ?
Chu Hướng Nguyên sắc mặt đen xì đáng sợ, bước chân nặng trĩu về phòng .
giữa đường, Hồng Mao đến nhỏ với Chu Hướng Nguyên: “Đại ca Chu, phụ nữ họ Phó đó… đến .”
Họ Phó? Phó Song Song?
Nhắc đến cái tên , trong lòng Chu Hướng Nguyên liền bùng lên một ngọn lửa vô danh.
Hắn đối xử với Phó Song Song như , thậm chí còn mặt dày cầu xin Khâu Chí Tài, giúp Phó Song Song một thẻ thông hành khu biệt thự, thể tự do, nhưng kết quả thì ? Cô báo đáp như thế nào?
Bây giờ phụ nữ đó còn mặt mũi đến đây !
“Bảo cô đến phòng !”
“Vâng.”
Chu Hướng Nguyên tức giận dặn dò Hồng Mao, đó tiếp tục sải bước về phòng .
Xảy chuyện như , Phó Song Song vẫn còn dám đến, đến để cầu xin lấy lòng ?
Cũng , đang dồn nén cơn giận trong lòng chỗ trút, cứ lấy Phó Song Song xả giận, đòi cả vốn lẫn lãi cô !
Mà thật, tuy phụ nữ Phó Song Song đó bằng Thẩm Từ, nhưng quanh cũng coi là hàng thượng đẳng .
Nghĩ , Chu Hướng Nguyên cảm thấy khô miệng.
Ai ngờ đang giường chờ, Hồng Mao nhanh chóng trở .
Hồng Mao đại ca Chu, cả run rẩy suýt : “Đại ca Chu, cô, cô Phó Song Song đó, cô , cô thẳng đến… đến…”
Cứ từ ‘đến’ một lúc lâu, Hồng Mao vẫn thể nửa câu .
Chu Hướng Nguyên hết kiên nhẫn, gầm lên: “Đến ?!”
Tiếng quát dọa Hồng Mao giật b.ắ.n , Hồng Mao buột miệng : “Đến phòng của đại ca Khâu!”
Cái gì?
Chu Hướng Nguyên nghi ngờ nhầm , là mắt thằng nhóc Hồng Mao mù ?
Phó Song Song phòng của Khâu Chí Tài?!
Sao thể? Sao cô dám?!
Chu Hướng Nguyên bật dậy, sải bước khỏi phòng.
Hắn nhất định rõ chuyện là thế nào, nhất định bắt Phó Song Song về, hỏi phụ nữ đó cho nhẽ!
“Đại ca bình tĩnh , đừng manh động!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-toan-cau-tich-tru/chuong-55-len-duong-nguoi-phu-nu-ho-pho-do-den-roi.html.]
Hồng Mao vội vàng chặn Chu Hướng Nguyên đang xông ngoài, định tìm Phó Song Song tính sổ.
Chu Hướng Nguyên m.á.u dồn lên não, cảm thấy sắp nổ tung !
khi lời Hồng Mao , chỉ thể ép bình tĩnh .
Phó Song Song phòng Khâu Chí Tài, dù hận thì thể gì ? Chẳng lẽ xông cướp ?
Không , bây giờ vẫn thể đắc tội Khâu Chí Tài.
Bề ngoài thể đắc tội, thực chất trong lòng Chu Hướng Nguyên c.h.ử.i rủa Khâu Chí Tài và Phó Song Song cả ngàn .
Cái đôi nam nữ ch.ó má , sẽ một ngày sẽ bắt họ trả giá!
Thế là đêm hôm đó, Phó Song Song hề trở về nhà.
Mãi đến sáng sớm ngày hôm , cô mới trở về khu dân cư.
lúc Thẩm Từ mở cửa nhà, chuẩn ngoài thu thập vài thùng tuyết thì thấy Phó Song Song ăn mặc chỉnh tề, xách theo túi lớn túi nhỏ leo lên tầng, bước khỏi hành lang cầu thang.
NHAL
Phó Song Song thấy Thẩm Từ cũng chẳng thèm chào hỏi, chỉ liếc Thẩm Từ gõ cửa nhà .
Cửa mở, Trần Quốc Khâm và Thạch Thu Thủy thấy con gái về, còn mang về ít đồ , lập tức vui mừng mặt.
“Song Song , những thứ … là gì ?” Thạch Thu Thủy vui vẻ hỏi.
Phó Song Song liếc Thẩm Từ phía , cố ý tăng âm lượng, trả lời: “Mẹ, đây là một túi táo! Còn cái , đây là một gói vịt !”
“Ôi trời ơi, con gái ngoan của , kiếm nhiều đồ như về.”
Thạch Thu Thủy nhiệt tình đón Phó Song Song nhà, khi cũng thấy Thẩm Từ ngoài cửa, nụ mặt bà tắt ngấm, dùng sức lườm Thẩm Từ một cái, đó đóng “rầm” cửa .
Thẩm Từ Phó Song Song kiếm táo và vịt ở , dù liên quan đến cô, cô cũng coi như thấy gia đình họ.
Mấy ngày , Thẩm Từ đếm từng ngày, đến ngày lấy xe .
Sáng sớm cô đến nơi cải tạo xe.
Chiếc xe cải tạo , bên ngoài thấy gì đổi, nhưng một bộ phận quan trọng bên trong đều mới , bằng những linh kiện thích nghi hơn với môi trường cực lạnh.
Ngoài , Thẩm Từ còn thấy bốn chiếc lốp xe cũng cải tạo, nếu gặp tuyết dày một chút, xe cũng thể chạy qua, sẽ như xe bình thường, chỉ một sơ suất nhỏ là mắc kẹt.
Thẩm Từ hài lòng với cải tạo , càng quyết tâm kiếm thêm một chiếc xe dã ngoại.
Trong quá trình lấy xe, lẽ phụ trách cải tạo xe thấy Thẩm Từ quen Sở Hàn nên chủ động trò chuyện với Thẩm Từ, rằng đội trưởng Sở nhiệm vụ , bây giờ trong căn cứ.
Còn về nhiệm vụ cụ thể là gì thì đối phương , Thẩm Từ cũng hỏi, dù bất kể là nhiệm vụ gì, cô chỉ mong chuyến của Sở Hàn thể bình an thuận lợi.
Ngoài , Thẩm Từ tính toán thời gian, cũng đến lúc cô và trai lên đường , đến thành phố Giang An thu thập gỗ long não.
Vì thành phố Giang An ở bên cạnh nên quãng đường quá dài, nhưng với con đường tuyết, e rằng chuyến mất vài ngày, hy vọng thể về kịp đêm giao thừa.
Phải nhanh chóng lên đường thôi.
Thẩm Từ về nhà bàn bạc chuyện với ba .
Mặc dù ba lo lắng, nhưng cũng là còn cách nào, chỉ đành liên tục dặn dò cô và Thẩm Minh ngoài cẩn thận.
Thẩm Từ đều ngoan ngoãn lời.
Ngày hôm , Thẩm Từ dọn dẹp đơn giản một chút cùng Thẩm Minh xuất phát.
Thẩm Minh phụ trách lái xe, Thẩm Từ ở ghế phụ, cầm bản đồ xem xét, chỉ đường cho Thẩm Minh.
Trên bản đồ hiển thị, từ thành phố Gia Nam đến thành phố Giang An, tuyến đường nhanh nhất và tiện lợi nhất là đường cao tốc, những tuyến đường còn đều là đường quốc lộ.
Có kinh nghiệm hổ biến dị tấn công ở đường quốc lộ, Thẩm Từ quyết định vẫn nên đường cao tốc thì hơn.
Lần cô chọn đường quốc lộ, phần lớn là vì vấn đề ngủ qua đêm.
bây giờ thì khác , chiếc xe nhà cô cải tạo, thể chạy trong thời tiết cực lạnh, buổi tối vẫn thể chạy.
Hơn nữa, lúc đường cao tốc cũng thu phí đường, dù đường cao tốc cũng khu dịch vụ để ngủ qua đêm.
Vừa Thẩm Minh cũng nghĩ , hai nhất trí, chọn đường cao tốc.
Vì lái xe trong thời tiết cực lạnh, tốc độ xe giảm xuống mức tối đa, chạy chậm, cộng thêm mùa đông ngày ngắn đêm dài, xe còn đến thành phố Giang An thì trời bắt đầu tối dần.
Không ngoài dự đoán, tối nay ngủ qua đêm ở ngoài.
Thẩm Từ qua kính chắn gió phía , loáng thoáng thấy, trong màn đêm nhập nhoạng phía , một khu vực dịch vụ hiện .
“Anh, tối nay chúng đến khu vực dịch vụ ngủ qua đêm nhé.” Thẩm Từ đề nghị.
Thẩm Minh vui vẻ đồng ý: “Được.”
Khu vực dịch vụ rộng rãi, ngủ qua đêm còn thể đốt lửa, hơn nhiều so với việc co ro xe một đêm.
Để tránh trong khu vực dịch vụ , tiện cất xe gian, Thẩm Từ cách khu vực dịch vụ vài trăm mét xuống xe cùng Thẩm Minh, cất xe gian , bộ đến.
Hai nhanh chóng thẳng đến khu vực dịch vụ.
Đến khu vực dịch vụ, Thẩm Từ phát hiện đất trống ở đây, tuyết cũng dày như những nơi khác, cũng dấu vết của , chỉ vài chiếc xe con đậu bên ngoài, nóc xe và lốp xe đều phủ một lớp tuyết dày, lâu khởi động.
Xem , hiện tại nào khác đến đây.
Thẩm Minh vui vẻ : “A Từ, em nghĩ xem bên trong còn vật tư ?”
Thẩm Từ chắc chắn: “Chúng xem .”
Hiện tại , nghĩa là lúc tận thế xảy cũng , lúc đó nơi cướp phá một .
Thẩm Từ bước tuyết, trong với Thẩm Minh.
Bên trong cửa hàng tiện lợi, cửa hàng ăn uống, Thẩm Từ lướt qua một lượt, đúng như cô đoán, ở đây cướp phá lúc tận thế xảy .
Không bàn tới cửa hàng ăn uống, chủ yếu là cửa hàng tiện lợi, đồ đạc kệ đều rải rác đất, thậm chí còn vài t.h.i t.h.ể đông cứng thành tượng băng.
dù vật tư cướp , nhưng vẫn còn khá nhiều thứ , ví dụ như băng vệ sinh, giấy vệ sinh, khăn giấy, khăn ướt, v.v., còn cốc, bàn chải đ.á.n.h răng, kem đ.á.n.h răng.
Những đồ dùng sinh hoạt thể ăn cũng chẳng thể uống, phần lớn sẽ lấy , thì Thẩm Từ khách sáo nữa.