Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 96: Chúc Hạ, tôi muốn cho cô sống không bằng chết!

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-01 14:49:14
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện dân tị nạn đến tấn công khu Biệt Thự là hiếm, bọn họ vũ khí cũng lạ, nhưng điều kỳ lạ là, họ mang đến máy cắt chính xác.

Cần , nơi duy nhất trong bộ khu Biệt Thự cần dùng đến máy cắt, chính là cánh cửa sắt nhà Chúc Hạ.

“Rõ ràng là nhắm chúng .” Lương Linh Ngọc cau mày.

Chúc Hạ dậy, “Không , tiện thể cho kiểm tra thành quả huấn luyện của các trong thời gian qua.”

Trong tháng , ngoài việc tìm kiếm, trao đổi vật tư, việc họ thường xuyên nhất là đối luyện, so tài, luyện tập b.ắ.n cung.

Bắn s.ú.n.g thì quá tốn đạn, Chúc Hạ nỡ.

Lý Bác: “Đội trưởng đúng, dù họ máy cắt thì ? Chúng nhiều như , họ chỉ một cái máy cắt!"

Chúng chỉ cần khiến cầm máy cắt đến gần biệt thự là thể giải quyết triệt để vấn đề.”

Lương Phi : “Vậy còn chờ gì nữa? Lên lầu cầm vũ khí lên!”

Mọi cầm cung tên, cung nỏ lên sân thượng lầu hai, thấy khu Biệt Thự loạn.

Số lượng tị nạn còn nhiều hơn tất cả những cộng .

Tóc họ bết bát, quần áo rách rưới, râu ria xồm xoàm, thể thấy họ khổ sở lâu.

chính vì trải qua nhiều khổ nạn, nên họ càng thêm căm hận những cuộc sống an .

Họ giơ những tảng đá lớn chuẩn sẵn, từng cục từng cục dùng sức đập vỡ cửa kính lớn để xông .

Nữ chủ nhân biệt thự kêu la t.h.ả.m thiết, cố gắng bỏ chạy, nhưng họ túm tóc, nham hiểm kéo phòng.

Những ở  Biệt Thự Bán Sơn đều là giàu sang, quyền quý, dù là tận thế, dựa tài sản đây cũng thể kiếm vật tư.

Họ xông biệt thự, ngang nhiên bắt chủ nhân cơm cho họ ăn, thì đ.á.n.h đến khi chịu thì thôi.

Họ cướp bóc đủ loại vật tư thể ăn liền nhét miệng, dù nhét hết rơi ngoài cũng tiếp tục nhét, ăn đến dính đầy mặt mũi.

Lúc , họ khái niệm “lãng phí”.

Chúc Hạ và vài khác thấy tất cả những điều .

Lương Phi lộ vẻ mặt đành lòng , “Những tị nạn điên rồ, nhưng tay tàn nhẫn bằng ."

"Tiểu Chúc công chúa, cảm thấy những thật sự quá vô nhân tính, dù cô hạ lệnh g.i.ế.c hết bọn họ, cũng bất kỳ ý kiến nào!”

Chúc Hạ nhàn nhạt : “Không cần chuyện tốn công vô ích , chúng thần tiên, thể cứu tất cả , thể bảo cho .

"Mục tiêu của chúng là tất cả những tị nạn tấn công nhà chúng ."

"Mọi cảnh giác một chút, máy cắt xuất hiện, chỉ cần trong tầm b.ắ.n là thể tay g.i.ế.c c.h.ế.t sở hữu nó.”

“Tốt!” Mọi đồng thanh đáp.

Không lâu , một nhóm nhỏ tiến gần nhà Chúc Hạ.

Một phụ nữ đội mũ : “Mọi xem, đó chính là nhà Chúc Hạ mà với các , nhà nhiều vật tư, còn máy phát điện!”

Chúc Hạ phụ nữ từ lầu xuống, chiếc mũ che khuất mặt cô , thấy cô là ai.

“C.h.ế.t tiệt, Hoàng Kiều Nga ?” Lương Phi mắng, “Những là cô mang đến? Thảo nào mang theo máy cắt!”

Chúc Hạ ngạc nhiên, “Cậu là Hoàng Kiều Nga?”

Lương Phi ngượng ngùng gãi đầu, “Hì hì, thấy dáng khá quen mắt, lẽ đây là thiên phú của đàn ông.”

Lương Linh Ngọc nhíu mày thật chặt, “Nghe Hàn Tu Minh c.h.ế.t , Hoàng Kiều Nga còn giá trị lợi dụng, nhà họ Nhậm liền luôn kiếm cớ khó cô , vài ngày cuối cùng cũng đuổi ."

Không ngờ cô ngoài cấu kết với dân tị nạn! Dù thì, nhà họ Nhậm cũng thu nhận cô mấy tháng, lẽ nào cô hề quan tâm đến tình nghĩa mấy tháng đó ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-96-chuc-ha-toi-muon-cho-co-song-khong-bang-chet.html.]

Lý Bác phân tích: “ thấy cô chỉ quan tâm tình nghĩa nhà họ Nhậm, mà còn trút hết oán hận lên đầu đội trưởng.”

Trong lúc mấy chuyện, tị nạn cầm máy cắt từ đám đông , tiến về phía cổng biệt thự Chúc Hạ, chuẩn cắt cửa sắt.

Lương Phi vội vàng lắp mũi tên, giơ cung nỏ lên : “ , , các đừng ai tranh với !”

Tuy nhiên, đúng lúc Lương Phi đang ngắm bắn, cửa biệt thự nhà Cố đột nhiên mở , Cố Nhất Lộ, mặc bộ đồ bảo hộ đấu kiếm, đội mũ bảo hiểm đấu kiếm, bước .

Hắn cửa nhà, chống nạnh mắng to: “Các đám phế vật ! Nhà đồ ăn, thịt còn rau tươi, các chứ?"

"Tiểu gia ngày nào cũng ăn no căng bụng, vật tư siêu nhiều, ăn hết liền vứt , vứt cũng cho các đám ch.ó c.h.ế.t ăn!”

Lời của Cố Nhất Lộ lập tức thu hút sự chú ý của những tị nạn, họ nhao nhao về phía

Ánh mắt họ cực kỳ hung tợn tàn nhẫn, giống như những con sói đói, khiến Cố Nhất Lộ giật .

Cố Nhất Lộ trấn định , tiếp tục mắng: “Cắt, các cái gì? Đám già làng!"

Tuyền Lê

"Có bản lĩnh thì dùng máy cắt cắt , nhưng các ngươi tuyệt đối dám!"

"Dù tiểu gia cũng là sinh với ngậm thìa vàng, dù bây giờ tình hình bất , nhưng sẽ sớm khôi phục thôi."

"Đến lúc đó vẫn là công tử nhà giàu ngậm thìa vàng, các chỉ là kẻ nghèo hèn hạ tiện, các lấy gì so với ? Các dám g.i.ế.c ?”

Phải , lời trực tiếp chọc chỗ đau của những tị nạn.

Người tị nạn cầm máy cắt tức đỏ mắt, mặc kệ nhà Chúc Hạ vật tư dồi dào, bây giờ chỉ dùng máy cắt cắt nát cái tên nhóc tóc xanh thành trăm mảnh!

Biệt thự Chúc Hạ, sân thượng lầu hai, đều chiêu trò của Cố Nhất Lộ cho kinh ngạc.

“Hắn thật sợ c.h.ế.t mà…” Lương Phi suy nghĩ của .

Mọi về phía Chúc Hạ, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo.

“Đồ ngốc.” Chúc Hạ cau mày mắng một tiếng, kéo cung tên xuống lầu.

Những khác chuẩn theo cô, thì : “Các đây, xem tình hình hỗ trợ .”

Chúc Hạ xuống lầu đến sân, mở hai lớp cửa sắt hai cánh.

Tiếng ồn ào bên ngoài lập tức lọt tai cô.

Không tất cả đều đuổi theo Cố Nhất Lộ, vẫn những tị nạn ở gần biệt thự Chúc Hạ phát hiện cô đầu tiên, lớn tiếng hô: “Cửa mở , một phụ nữ !”

Ngay lập tức, hơn mười tị nạn đồng loạt về phía cô, ánh mắt trong nháy mắt kinh diễm, đó tràn đầy d.ụ.c vọng.

Chúc Hạ với làn da trắng trẻo xinh , tận thế hiếm . Nay tận thế, cô còn trắng trẻo sạch sẽ, quả thực là cực phẩm.

Họ chỉ cần liếc mắt một cái, ảo tưởng, hận thể lập tức đè xuống bậy.

Chúc Hạ cực kỳ ghét những ánh mắt trần trụi như , cô hai lời, lấy ba mũi tên từ bao tên .

Ba mũi tên đồng loạt b.ắ.n , ba c.h.ế.t ngay lập tức.

tị nạn hô: “Tránh ! Cô b.ắ.n tên chuẩn, tránh xa cô !”

Lời dứt, ba mũi tên từ sân thượng lầu hai b.ắ.n , ba c.h.ế.t tại chỗ.

Người tị nạn hô: “Cẩn thận lầu, lầu còn , b.ắ.n tên cũng chuẩn!”

Không ai dám chặn đường Chúc Hạ nữa, cô nhanh chóng chạy về phía Cố Nhất Lộ.

ngay lúc , Hoàng Kiều Nga đột nhiên lao từ bên cạnh, trong tay cầm một cái hũ khó ngửi.

giơ hũ lên định hắt về phía Chúc Hạ, đồng thời mặt mày dữ tợn gào lên: “Tao cho mày sống bằng c.h.ế.t!”

 

Loading...