Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 88: Chớ nói với cô như vậy

Cập nhật lúc: 2025-11-01 12:10:29
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúc Hạ cùng mấy xuống núi, phát hiện nước lũ rút sạch, lộ mặt đất nguyên bản.

Lương Phi : "Một tháng khi chúng ngoài, thể ngửi thấy mùi chua thối từ nước."

"Hơn nữa, lúc đó tường là bùn thứ gì bẩn, ghê khó ngửi."

"Ai, giờ thì , còn mùi hôi nữa, những thứ bẩn tường cũng khô, màu sắc nhạt ít."

Lương Linh Ngọc : "Xem nhiệt độ cao và ánh nắng mặt trời gay gắt là điều , ít nhất chúng thể khử trùng và diệt khuẩn cho mặt đất khi nước rút."

Lý Bác do dự hỏi: "Vì bây giờ nước rút hết, mặt đường lộ , chúng đến Quảng trường Nhân dân bằng cách nào?"

Lương Phi: "Tất nhiên là xe !"

Lý Bác: "Vậy chúng xe ?"

Chúc Hạ đầu khu Biệt thự , "Chúng xe, nhưng xe."

Mười phút , Chúc Hạ lái chiếc xe của Cố Thanh Chi , đưa cùng đến Quảng trường Nhân dân.

Trên đường , bọn họ thấy nhiều đang bộ.

Những trang đầy đủ như bọn họ, nhiều nhất là khoác tạm một chiếc áo đầu để che nắng. Có thậm chí còn quần áo thừa, chỉ thể cứng rắn cái nắng gay gắt.

Bọn họ phơi nắng đến mặt đỏ bừng, mồ hôi đầm đìa, vì thiếu nước, môi khô nứt đến chảy máu, nhưng bọn họ nhất định ngoài tìm vật tư.

"Có xe, bọn họ xe!"

"Người ơi, ơn chở một đoạn!"

" sắp phơi c.h.ế.t , thể cho lên xe tránh nắng ?"

Khi xe của Chúc Hạ ngang qua bọn họ, hầu như ai cũng đưa những lời cầu xin như .

Chúc Hạ hề giảm tốc, trực tiếp phóng qua bọn họ.

"Bài ." Lương Phi giơ tay, nghiêm túc dạy bảo Lý Bác, "Lúc đầu mưa lớn, hai ngày mưa tạnh âm u , chúng đến siêu thị mua vật tư, đường cũng gặp những tương tự."

"Lúc đó sự lãnh đạo minh của Tiểu Chúc công chúa, chúng để ý đến những đó, những đó lúc đầu van xin cầu khẩn, lời đáng thương, và chị đều động lòng trắc ẩn."

" khi bọn họ phát hiện chúng thể dừng cứu bọn họ, bọn họ liền mắng c.h.ử.i chúng , mắng đến mức thể nổi. Anh Bác , ?"

Lý Bác hồn, "? Cậu đang chuyện với ?"

"Lúc mới bắt đầu tìm vật tư, những vẻ đáng thương nhưng thực độc ác hại ."

"Từ đó thề, bất kể bọn họ thực sự đáng thương giả vờ, cũng sẽ để ý. Bản còn là kẻ yếu, tư cách giúp khác."

Lương Phi lúc mới nhớ , Lý Bác khi gia nhập đội của bọn họ, đều tự tìm vật tư.

Lý Bác cần dạy những điều .

"Hì hì, thì ." Lương Phi xoa mũi, chút ngượng ngùng.

Đường bộ khó hơn đường thủy nhiều, Chúc Hạ mất gần bốn mươi phút mới đến gần Quảng trường Nhân dân.

Bọn họ xuống xe, bộ đến.

Tuy là thời tiết cực kỳ nóng bức 65 độ, nhưng ở Quảng trường Nhân dân hề ít, thậm chí còn nhiều hơn .

Trước đây nước lũ, việc là một vấn đề lớn, gia đình thuyền cao su và thuyền máy chỉ là thiểu .

Bây giờ nước rút, càng nhiều ngoài tìm vật tư, trao đổi vật tư, đang cố gắng để sinh tồn.

"Chúc lão đại, lâu gặp!" Tôn Hữu vui vẻ chào Chúc Hạ, bước nhanh đến.

Hắn đội một chiếc mũ rơm kiểu cũ, tuy nhưng thực dụng, che nắng kín.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-88-cho-noi-voi-co-nhu-vay.html.]

Chúc Hạ bày sạp : "Nhiều đến như , an đảm bảo ? Mấy ngày nay ai cố gắng gây rối ?"

Tôn Hữu vẻ mặt "ngươi đừng nhắc nữa".

"Chắc chắn gây rối, cướp đồ, đập đồ, đ.á.n.h thương, những chuyện đều coi như bình thường."

"Có thể đảm bảo an  gì chứ, bi quan về chính quyền, thấy chính quyền chỉ tâm mà sức."

"Chúc lão đại cô một tháng ngoài, nhiều chuyện cô thể hiểu rõ. Thời tiết quá bất thường, đều mạt thế đến, nhân loại sống mấy ngày, nên gì thì ."

"Tốt , như , các vụ án tội phạm ngày càng nhiều, cảnh sát căn bản quản xuể!"

"Dù quản, bắt đến ? Dù là nhà tạm giam đồn cảnh sát là tội phạm, căn bản chứa nổi."

"Hơn nữa dù là tội phạm cũng cho ăn, nhiều miếng ăn, cố ý phạm tội, cô chuyện ."

Sau khi Tôn Hữu xong, sạp t.h.u.ố.c Đông y của Chúc Hạ cũng dựng xong.

Hắn còn kịp thêm gì, một đám to cao đẩy những khác , đến mặt bọn họ.

Gã đàn ông lực lưỡng đầu lướt qua bốn chữ "Chữa bệnh bằng Đông y" bàn, liếc khác, giọng điệu bất lịch sự: "Cô là Chúc Hạ?"

Tôn Hữu giọng nhỏ nhẹ khuyên nhủ: "Vị đại ca , nếu đến khám bệnh, khuyên nhất đừng dùng cái giọng chuyện với cô ."

Gã đàn ông lực lưỡng phía vung tay đ.á.n.h một cái mặt Tôn Hữu, khiến loạng choạng ngã xuống đất.

Gã đàn ông lực lưỡng tức giận mắng: "Lão già c.h.ế.t tiệt, dám chuyện với đại ca tao, đến lượt ông xen ?!"

Chúc Hạ từ phía bàn, đến bên cạnh Tôn Hữu, đưa tay cho .

"Cảm ơn Chúc lão đại." Tôn Hữu Chúc Hạ kéo dậy, ôm lấy thắt lưng nhỏ giọng kêu lên, "Ai da, cái lưng già của ."

Chúc Hạ : " mấy thang cao dán trị đau lưng hiệu quả, lát nữa đưa cho ông."

Tôn Hữu liên tục gật đầu, "Tốt . , tại là lát nữa?"

Vừa dứt lời, thấy Chúc Hạ tung một cú đá xoay , đá bay gã đàn ông lực lưỡng đ.á.n.h ngoài!

Tôn Hữu kinh ngạc trợn mắt.

"Mẹ kiếp, cái đám khốn nạn dám đá em tao!" Gã đàn ông lực lưỡng đầu mắng chửi, vung quyền.

Chúc Hạ chỉ né tránh một cách nhẹ nhàng cú đ.ấ.m , mà còn dùng một quyền đ.ấ.m sống mũi của gã đàn ông lực lưỡng đầu.

Âm thanh xương sống mũi gãy vỡ vang lên, giây tiếp theo, m.á.u mũi phun như suối, gã cảm thấy đầu óc cuồng, vững.

Chúc Hạ nhanh nhẹn lộn qua bàn, nắm lấy chiếc ba lô lớn, rút thanh Hắc Kim Cổ đao.

Vỏ đao rơi xuống đất, lưỡi đao sắc bén phản chiếu ánh mặt trời, gần như chói mắt tất cả .

Đám đàn ông còn kịp thể hiện "sức mạnh" của bọn họ với Chúc Hạ, Chúc Hạ một đao một , g.i.ế.c đến chỉ còn gã đầu.

"Nữ hiệp tha mạng" Gã đầu quỳ lạy mặt đất, đang run rẩy.

Tôn Hữu tự động khép miệng há hốc, trong lòng thầm may mắn: May mà từ lâu là đàn em của Chúc Hạ, là của .

Chúc Hạ lau m.á.u thanh Hắc Kim Cổ đao lên thi thể, thản nhiên : "Nói , tìm tao chuyện gì?"

"Chúng , chúng đến tìm cô lấy t.h.u.ố.c trị uốn ván." Gã lắp bắp.

Chúc Hạ suy nghĩ một chút, khẽ nhíu mày, "Các và Hoa Mỹ quan hệ gì?"

Tuyền Lê

Người thể trị uốn ván nhiều.

"Hoa Mỹ? Cô là nữ nghiên cứu viên ở Viện Nghiên Cứu ? , chúng ..."

Chúc Hạ treo thanh Hắc Kim Cổ đao đầu , "Nếu còn ấp úng , thì đừng nữa cả đời."

 

Loading...