Chúc Hạ ngẩng đầu quanh, những tòa nhà chung cư cao tầng san sát, phân biệt những ánh mắt đó đến từ .
một điều chắc chắn, chủ nhân của những ánh mắt đó tuyệt ý .
Chúc Hạ về nhà tắm rửa, quần áo sạch sẽ.
Giờ nhiệt độ ngày càng cao, nước sinh hoạt cũng ngày càng khan hiếm.
Tuy bọn họ tích trữ nước trong các thùng tầng thượng đợt mưa lớn, nhưng các thùng nước cuối cùng cũng sẽ cạn.
Vì , khi tìm nguồn nước phù hợp, ngoại trừ Chúc Hạ, ai thể xa xỉ mà tắm rửa mỗi ngày.
Chúc Hạ gian xem tình hình sinh trưởng của cây lúa.
Số vàng bạc châu báu thu từ việc khám bệnh nửa tháng nay, cộng thêm chiếc vòng ngọc, tượng Phật ngọc và khối bắp cải ngọc mà cô nhận khi chữa bệnh cho Nhậm Ngọc Nhi đó.
Đã giúp gian từ chỉ 1 ô đất, nâng cấp lên thành 5 ô đất.
Mỗi ô đất 15 ngày thể thu hoạch 100 cân gạo tẻ, gạo tẻ so với gạo thông thường sản lượng thấp hơn, nên Chúc Hạ gieo hạt giống lúa thông thường.
Cô xem tốc độ sinh trưởng, thời gian và sản lượng sẽ đổi thế nào.
Bên ngoài gian truyền đến tiếng động mơ hồ, Chúc Hạ lóe ngoài.
"Tiểu Chúc công chúa!" Giọng Lương Phi vang lên rõ ràng, Chúc Hạ mở cửa.
"Mẹ , cô tìm chúng ?" Lương Phi về đầy mồ hôi.
Năm phút , 2303.
Lý Bác ngạc nhiên : "Lại nhắm chúng ? Không thể nào.
"Bây giờ chúng ngoài đều kín đáo, bộ là thuyền cao su tự chèo, bên ngoài thuyền cao su nhiều ? Thuyền máy gần như dùng, nhắm chúng ?"
Lương Linh Ngọc nhíu mày suy nghĩ: "Không đúng, mấy hôm chị và Lương Phi lái thuyền máy Đông Sơn, chúng vốn đến đó xem nước nào tương đối sạch ."
"Không ngờ Đông Sơn nhiều ở, chỉ chiếm nguồn nước, mà còn ô nhiễm nguồn nước, chúng lấy."
"Chẳng lẽ lúc đó chúng theo dõi?"
Chúc Hạ : "Có khả năng, nhưng cũng hẳn, cũng thể là thu hút sự chú ý của những tâm khi bày hàng ở Quảng trường Nhân Dân."
"Dù là vì lý do gì, chúng đều đề cao cảnh giác, ngoài cẩn thận, một ."
Tạ Cảnh cô: "Vậy ngày mai sẽ bày hàng cùng cô."
Chúc Hạ gật đầu, với chị em nhà họ Lương và Lý Bác: "Mọi đợi và Tạ Cảnh về, chúng sẽ cùng tìm vật tư."
Mọi bàn bạc xong, nhiệt độ phòng vốn mát tăng lên.
Lương Phi than thở: "Trời ơi, điều hòa nhảy ?"
"Cầu xin ông trời đừng tăng nhiệt độ nữa, nếu điều hòa chắc chắn sẽ đình công , đến lúc đó sống thế nào!"
Lý Bác quen tay cầm hộp dụng cụ: " xem."
Lương Linh Ngọc thở dài: "Không còn cách nào, khi nhiệt độ ngoài trời vượt quá 45 độ, bộ bảo vệ nhiệt của máy nén điều hòa sẽ nhảy, ngừng hoạt động, thể mát.
"Khi sản xuất điều hòa, ai nghĩ đến một ngày nhiệt độ trái đất cao đến mức , những ngày bao giờ mới kết thúc?"
Không luồng gió mát từ điều hòa, nhiệt độ trong nhà tăng nhanh như tên lửa, chẳng mấy chốc chạm ngưỡng 40 độ.
Mọi đều đổ mồ hôi, quần áo ướt đẫm mồ hôi là chuyện thường ngày.
Chúc Hạ thầm nghĩ tắm một trận coi như vô ích, về nhà còn tắm một nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-57-tang-23-bi-tap-kich.html.]
Lương Phi chằm chằm Tạ Cảnh, mắt lồi : "C.h.ế.t tiệt, đây chính là cách thể vượt qua giữa với ?
"Tạ Cảnh, tại cơ n.g.ự.c , bụng sáu múi, còn thì gì cả?"
"Tận thế gần ba tháng , cũng tập luyện ít, hình như ? Cậu bí quyết gì ?"
Tuyền Lê
Tạ Cảnh nhún vai vô tội, lời thật đáng ghét: " , tập, lẽ là trời sinh thôi."
"Tít!" Âm thanh như tiếng trời vang lên, điều hòa thổi luồng gió mát.
Lương Phi rảnh để cãi với Tạ Cảnh, sung sướng lao làn gió mát.
Lý Bác như vớt lên từ nước, nhỏ từng giọt mồ hôi.
Lương Phi lao tới, ôm vai trai : "Anh Bác, em tuyên bố, , chính là thần của em!"
"Tuy để cho thiên tài hacker như sửa điều hòa thật là ủy khuất, nhưng chúng mỗi đều ơn những đóng góp của cho gia đình !"
Lý Bác ngượng ngùng: "Không gì ủy khuất , đều là bản lĩnh, thể dùng đến là ."
Trời quá nóng, giờ ăn tối cũng dời đến lúc trời tối.
Vẫn là cháo đậu xanh thanh nhiệt giải thử, nhưng ăn bánh trứng mãi cũng ngán, nên Chu Vân Quân gói bánh bao và bánh màn thầu, thêm vài món xào .
Cùng ăn cơm thực sự thể tăng tình cảm, cho dù một lời nào, sự quen thuộc và mật giữa cũng sẽ nâng cao.
Huống chi còn Lương Phi là hoạt bát, cùng với Tạ Cảnh đùa.
Thêm đó là cùng chiến đấu, sự ăn ý của cũng nâng cao, vì mối quan hệ giữa các thành viên trong đội giờ đây hòa hợp gắn bó, là nhà mà hơn cả nhà.
Đôi khi cần , chỉ cần một ánh mắt là hiểu ý của đối phương.
Vì , khi tiếng kính vỡ vang lên, Chúc Hạ đột nhiên dậy Tạ Cảnh.
Tạ Cảnh lập tức hô lớn: "Tất cả theo đến 2301!"
Còn Chúc Hạ nhanh chóng chạy đến bên cửa sổ ban công .
Cô thấy mấy mặc áo chống đạn, đội mũ chống đạn đang trèo lên từ cửa sổ tầng 22, tay họ đều cầm những chiếc búa cứng rắn.
Cửa sổ 2302 đập vỡ, trèo . Cửa sổ 2301 hề suy suyển, những đó tin, vung búa mạnh mẽ.
bọn họ chắc chắn sẽ thất vọng.
Trước tận thế, cửa sổ 2301 Chúc Hạ bằng loại chống đạn, đạn cũng phá vỡ , huống chi là một chiếc búa?
Đồng thời, tiếng máy cắt vang lên, những đang cắt cửa cầu thang và hành lang nối liền của tầng 23!
Chúc Hạ lập tức hiểu kế hoạch của đối phương.
Xem đối phương tính toán kỹ lưỡng, bọn họ thường ăn cơm sinh hoạt ở 2303, nên mới lợi dụng lúc trời tối, tiên tấn công 2301 và 2302 , đ.á.n.h lén.
Tiếng đập vỡ cửa sổ là tín hiệu, những canh giữ ở cầu thang và hành lang tín hiệu bắt đầu cắt cửa.
Đến lúc đó hai nhóm sẽ hội tụ ở cửa 2303, bắt bọn họ như bắt cá trong rọ!
Đối với việc , Chúc Hạ : Kế hoạch , tiếc là gặp .
Người bên ngoài thấy Chúc Hạ cũng hoảng loạn, trực tiếp giơ búa lên, đập vỡ cửa sổ 2303.
Chúc Hạ nhanh chóng chạy khỏi 2303, cắm chìa khóa cửa, để bên trong mở cửa.
Lúc , cửa 2302 mở , bên trong còn rõ tình hình bên ngoài một mũi tên b.ắ.n trúng cổ, ngã về phía .
Hắn đến c.h.ế.t cũng hiểu nổi, tại rõ ràng mặc áo chống đạn, đội mũ chống đạn, mà vẫn c.h.ế.t?
Kỹ thuật b.ắ.n cung cao thâm đến mức nào, mới thể trong nháy mắt chính xác nhắm cổ họng ?