Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 241: Con trai, đi tranh đoạt đi!
Cập nhật lúc: 2025-11-06 05:20:42
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chúc Hạ thành thật suy nghĩ của , Cha Tô đều kinh ngạc.
“Không nghĩ tới ?” Hai .
Mẹ Tô mở lời hỏi: “Hạ Hạ, những ngày chúng cũng thấy , bên cạnh con nhiều trẻ tuổi ưu tú như , con thật sự chút ý tứ nào ?”
Chúc Hạ lắc đầu, “Bây giờ là mạt thế thiên tai, quá nhiều ngay cả sống sót cũng là một loại xa xỉ. Đừng bản vốn ý niệm, cho dù thật sự , cô cũng thể gì trong thời kỳ .
“Giai đoạn hiện tại con chỉ sống , những chuyện khác đợi mạt thế thiên tai kết thúc .”
Tô phụ vội vàng : “Tốt , Hạ Hạ, con cũng đừng nghĩ nhiều. Chúng ý tứ khác, chỉ là hỏi con thôi."
“Dù đây cũng là chuyện của riêng con, chúng chỉ là giúp đỡ con khi con cần, cũng coi như góp một phần sức lực.”
Chúc Hạ : “Con các đều là vì cho con , con sẽ nghĩ nhiều.”
Chúc Hạ chuyện với cha Tô một lúc, đó liền rời về phòng .
Mẹ Tô áp sát tai cửa, xác định ngoài cửa động tĩnh gì, mới nhanh chóng về.
“Con trai, con thấy ? Con cơ hội lớn!” Tô vui vẻ .
Cha Tô cũng toe toét, “Đã Hạ Hạ thích khác, thì là chuyện . Tuy cô bây giờ suy nghĩ, nhưng con thể để tranh thủ mà!"
“Bây giờ cả nhà chúng đều ở bên , còn chia lìa nữa, con cũng cần xa cách Hạ Hạ."
“Con và Hạ Hạ là thanh mai trúc mã, là duyên phận mà những đàn ông khác , con nhất định nắm chắc!”
Tô Vũ Bạch lời của cha cho mờ mịt, “Chờ . Cha, , hôm nay hai gọi Hạ Hạ đến rốt cuộc là vì chuyện gì?”
Mẹ Tô trách mắng: “Con cũng chúng là cha con, con , chúng vì chuyện gì?”
Cha Tô vỗ một cái vai Tô Vũ Bạch, “Thằng nhóc thối, con tưởng cha , con thích Hạ Hạ? Con là con trai của chúng , chút tâm tư của con, từ lúc nhỏ chúng !”
Tô Vũ Bạch mặt đỏ lên.
Mẹ Tô tiếp tục : “Chúng thấy bên cạnh Hạ Hạ Lăng Liệt Hoàng và Cận Luật hai đàn ông ưu tú, trong lòng sốt ruột."
“Hôm nay gọi Hạ Hạ đến, một là để thăm dò ý cô , hai là để xác định tâm ý của con."
“Lúc nãy Hạ Hạ thấy, nhưng rõ ràng, mặt con lộ biểu cảm hoảng loạn như , con đừng với chúng là con thích Hạ Hạ.”
Tô Vũ Bạch chút ngượng ngùng cúi đầu, ánh mắt của cha , thừa nhận tâm ý của , “Con thích Chúc Hạ.”
“Đã thích, con cố gắng theo đuổi.” Tô phụ , “ con nắm vững chừng mực. Con cũng Hạ Hạ , khi mạt thế thiên tai kết thúc, cô suy nghĩ những chuyện ."
“Chúng nhất định tôn trọng suy nghĩ của Hạ Hạ, tuyệt đối ép buộc cô .”
Mẹ Tô trầm ngâm một lát, “Mẹ thấy chuyện quan trọng nhất là, con cho Hạ Hạ thấy điểm khác biệt giữa con và hai đàn ông , điểm con ưu tú hơn bọn họ.”
“Cái đó gọi là gì nhỉ?” Cha Tô suy nghĩ nửa ngày, vỗ đùi một cái,
“ , chính là tranh đoạt! Con trai, tranh đoạt là quy luật của tự nhiên, chỉ bên thắng trong cuộc tranh đoạt mới tư cách sinh sản thế hệ tiếp theo!”
Tô Vũ Bạch cha mà dở dở , nhưng cũng nghiêm túc suy nghĩ theo hướng của bọn họ.
"Con tranh đoạt thế nào? Con thể đ.á.n.h với bọn họ.” Tô Vũ Bạch thở dài, phương hướng.
Cha Tô đều là nông dân chất phác, ngày xưa bọn họ thể ở bên , đều là cha đặt con đấy, hôn nhân mới nảy sinh tình cảm.
Tô Vũ Bạch còn hiểu, bọn họ càng thể hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-241-con-trai-di-tranh-doat-di.html.]
Cuối cùng, cha Tô cho một ý kiến, “Hay là tìm chút sách ? Đánh trận binh thư, chuyện yêu đương cũng bí kíp tình yêu ?”
Tô Vũ Bạch mang lời của cha già rời , trong lòng cứ thế để tâm đến chuyện bí kíp tình yêu.
Ba ngày , của Cận Dĩ Trạch thu dọn xong vật tư, yêu cầu cùng rời khỏi căn cứ nhỏ, trở về căn cứ chính thức Hỏa Chủng.
Chúc Hạ bọn họ gì để thu dọn, đều là vật dụng mang theo.
Vũ khí và vật tư của Lăng Liệt Hoàng cũng đều ở trong xe tăng và xe tải.
Trước khi , Cận Luật còn phái mang xe RV đến cho Chúc Hạ.
“Cận Tiên sinh , chiếc xe RV vốn là của cô, bây giờ chỉ là vật về chủ cũ mà thôi.”
Chúc Hạ chiếc xe RV “thương tích đầy ”, khỏi nhớ tới đêm bạo loạn ở Giang thành.
Nhớ tới Tống Thời Chân còn nợ cô bánh lá tre, và Tạ Cảnh, vì bảo vệ an cho bọn họ mà một rời rõ tung tích.
Vì thêm một chiếc xe RV, nên sắp xếp một chút.
Lăng Liệt Hoàng từ xe tải lấy từng thùng vật tư, dáng vẻ của , gần như nhét đầy cả xe RV.
Chúc Hạ dở dở cảm thấy buồn , “Xe RV gian lớn như là để nghỉ ngơi, để trở thành xe chở hàng.”
Lăng Liệt Hoàng hùng hồn , “Không mang nhiều đồ như , đói thì ?”
Chúc Hạ: “Có thể tùy ý dừng xe xuống lấy.”
Lăng Liệt Hoàng ngẩn , “ , chúng là một đội, thể dừng xe.”
Tuyền Lê
Chúc Hạ liếc một cái, đoạt lấy thùng hàng trong tay đặt xe tải.
Dù , tủ trong xe RV cũng nhét đầy, Lăng Liệt Hoàng thật sự sợ Chúc Hạ sẽ c.h.ế.t đói.
lúc chuẩn xuất phát, Cố Nhất Lộ mới cơ hội gặp Cố Thanh Chi và Ôn Ngôn Uyển, Chúc Hạ cũng thấy Lý Bác và Tiểu Bảo.
“Cha, , mấy ngày nay các sống ?” Cố Nhất Lộ lao vòng tay cha , như một đứa trẻ.
May mắn là Cố Thanh Chi và Ôn Ngôn Uyển thật sự chịu khổ, bọn họ là nhân tài, Cận Dĩ Trạch còn kịp cung phụng.
Lý Bác và Tiểu Bảo cũng tương tự như .
Chúc Hạ tới, Lý Bác trong mắt ngấn lệ, nghẹn ngào gọi một tiếng: “Đội trưởng.”
Chúc Hạ : “Đừng , đàn ông con trai, gặp là rơi nước mắt? Tiểu Bảo còn kìa.”
Tiểu Bảo gần hai tuổi, bé kế thừa trí thông minh của Lý Bác, thông minh.
Lúc , bé đang đảo đảo đôi mắt to tròn như quả bồ đào, Lý Bác, Chúc Hạ.
“Chị gái, ôm” Tiểu Bảo dang hai tay về phía Chúc Hạ, giọng non nớt, đáng yêu vô cùng.
Ở đây khắp nơi đều của Cận Dĩ Trạch, hơn nữa bọn họ đều mang theo súng, nếu Chúc Hạ mấy bất kỳ động tĩnh gì, bọn họ đều sẽ chĩa s.ú.n.g uy hiếp.
Cố Nhất Lộ lao vòng tay cha , Chúc Hạ ôm Tiểu Bảo, những điều đều tính là động tĩnh.
Tiểu Bảo ôm lấy cổ Chúc Hạ, dùng khuôn mặt nhỏ dụi dụi mặt cô, đồng thời nhỏ giọng : “Chị gái, những đó cứ thế giày vò cha, cha giúp bọn họ chuyện .
“ cha kiên quyết đồng ý.
“Cha , cả đời chỉ lời chị gái, chỉ chị gái sai gì, mới ."
“Chị gái, cha và em đều là thành viên trung thành của chị, chị nhất định tin tưởng chúng , đừng lừa!”