Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 233: Rời đi
Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:13:58
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lăng Liệt Hoàng lập tức đáp lời: "Nếu đời nhất định tiên nữ, cô tuyệt đối là phù hợp nhất."
Hắn vén tóc, tiếc nuối : "Thật đáng tiếc là đàn ông, nếu danh hiệu cho dù thế nào cũng sẽ rơi tay cô."
Chúc Hạ đặt bánh tráng chiên lên mặt , mỉm : "Ăn , dùng đồ ăn nhét đầy miệng , như là nữa ."
Khi ăn sáng, Lăng Liệt Hoàng chút để tâm, trông như đang ôn "giấc mơ" tối qua.
Hắn giơ đũa lên, lén Chúc Hạ một cái, vội vàng thu về.
Hắn tưởng hành động của kín đáo cẩn thận, nhưng Chúc Hạ sớm phát hiện .
Uống một ngụm sữa đậu nành, Chúc Hạ hỏi: "Liệt Hoàng bệ hạ mỹ còn giống kẻ trộm ? Muốn thì cứ thẳng thắn thôi, đây giống tính cách của ."
Lăng Liệt Hoàng thôi, do dự một hồi lâu mới : " tối qua mơ một giấc mơ. Lúc ngủ, lời kỳ lạ nào ? Hoặc biểu hiện gì kỳ lạ ?"
Chúc Hạ , nảy ý định trêu , buông đũa , "Biểu hiện kỳ lạ? Thật sự ."
"Cái gì?" Lăng Liệt Hoàng lập tức căng thẳng.
"Anh đó," Chúc Hạ cố tình kéo dài giọng, "chảy nước dãi, hơn nữa chảy dài, giống như dòng suối.
Lúc đầu còn tưởng đó rò rỉ nước, mới là chảy nước dãi. còn chụp ảnh nữa, xem ?"
Nói , Chúc Hạ thật sự lấy điện thoại .
Khuôn mặt tuấn tú của Lăng Liệt Hoàng đỏ bừng, vội vàng giật lấy điện thoại của Chúc Hạ.
"Cô đừng nữa, xóa , xóa hết ! Đây là tình huống hiếm gặp, đây từng chảy nước dãi khi ngủ, xóa !"
Lăng Liệt Hoàng giật điện thoại của Chúc Hạ, Chúc Hạ cho giật, hai tranh cướp, điện thoại trượt khỏi tay Chúc Hạ, trông như sắp rơi xuống đất!
Bất kể Chúc Hạ Lăng Liệt Hoàng đều điện thoại hỏng, cả hai đều lập tức đón điện thoại.
Không ngờ chính vì , cả hai va , cùng ngã xuống đất.
Điện thoại Chúc Hạ đón lấy, đầu Chúc Hạ đập mạnh n.g.ự.c Lăng Liệt Hoàng, Lăng Liệt Hoàng đè ở cùng.
Không một chút cảnh tượng ái nào.
Đầu Chúc Hạ đập đau nhói, Lăng Liệt Hoàng cũng vì "cú đ.á.n.h mạnh" của Chúc Hạ mà suýt thở nổi.
Sau mỗi Lăng Liệt Hoàng hồi tưởng cảnh , đều vô cùng hối hận.
Hắn hận bản tại đây xem nhiều phim thần tượng hơn, như thể học theo cảnh trong phim thần tượng, xem nam nữ chính mà vặn ngã , vặn hôn !
Sau khi cả hai dậy, Chúc Hạ giải thích là đùa thôi, căn bản chảy nước dãi, cũng cảnh chảy nước dãi, chuyện mới coi như xong.
Bọn họ đồ bảo hộ, trang đầy đủ, nhét đầy hai chiếc ba lô lớn, lúc mới rời khỏi kho vũ khí thứ ba.
Bọn họ gặp Cận Luật, Tô Vũ Bạch và một nhóm đường .
Hóa bọn họ một đêm về, tuy Chúc Hạ dặn dò Chu Mị , nhưng Cận Luật và Tô Vũ Bạch vẫn yên tâm.
Dù kho vũ khí thứ nhất dọn sạch, bọn họ định vượt qua kho vũ khí thứ hai, tiên đến kho vũ khí thứ ba lấy đồ.
"Hạ Hạ, chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-233-roi-di.html.]
Tô Vũ Bạch là duy nhất thể đường đường chính chính gọi Chúc Hạ bằng cái tên mật, cũng là duy nhất thể trực tiếp nắm lấy cánh tay Chúc Hạ, xem xét kỹ cô thương .
" ." Chúc Hạ nhiệt tình giới thiệu, "Kho vũ khí thứ ba chỉ vũ khí, mà còn kho vật tư khổng lồ. vấn đề là, căn bản thể dọn hết.
đề nghị, chúng tiên về căn cứ nhỏ, để Dịch Hàn trở về nơi quen thuộc, luyện chế thêm trang thể chống mưa axit.
Sau đó dùng vật liệu chế tạo, sửa chữa thêm nhiều xe tải, đến lúc đó cần về về vận chuyển nữa, trực tiếp dọn ngoài, lái xe đến căn cứ chính thức."
Mọi vốn đồng ý, khi xem kho vũ khí thứ ba lớn đến mức nào, càng ý kiến gì.
Đùa , cái kho vũ khí còn lớn hơn cả tầng hầm, cho dù bọn họ mang, cũng chỗ để!
Thế là, bọn họ về kho vũ khí thứ nhất, dùng máy cắt laser cắt tường ngoài kho vũ khí xuống.
May mắn xe tăng để vận chuyển, nếu chỉ riêng phần tường ngoài cắt xuống , bọn họ cũng vận chuyển mấy chục chuyến.
Thời gian tiếp theo, áp lực đều dồn lên Dịch Hàn.
Hắn cần ở tầng hầm luyện chế tường ngoài, chế tạo hộp thể chống mưa axit để đựng vật tư, lớp vỏ bọc để che xe quân dụng, xích để xe tải hoạt động bình thường.
Tuyền Lê
Những khác bắt đầu thu thập, sắp xếp vật tư lấy từ kho vũ khí , tuy về nhà cũng là tự dùng, nhưng ít nhất cũng bên trong gì.
Chín ngày , thứ chuẩn xong, chuẩn xuất phát về căn cứ nhỏ.
Ngoài Chu Mị, tất cả đều .
Mặt đất hoang vu, tầm mắt cũng là phế tích, đất hoang, như thể thứ mất sinh cơ.
Chúc Hạ ôm Chu Mị : "Yên tâm, Cận Luật với cô , thì nhất định sẽ đến xây dựng căn cứ .
Chờ căn cứ xây dựng xong, cô chính là chủ nhân duy nhất của căn cứ. Đến lúc đó, cô đừng quên bạn là nhé."
Chu Mị vỗ lưng Chúc Hạ một cái, " thể nhận bất cứ ai, cũng thể nhận cô.
Ngược cô, cô xuất sắc như , bên ngoài núi cao biển rộng tùy cô bay lượn, cô quên là ai còn khả năng hơn quên cô!"
"Sẽ ." Chúc Hạ Chu Mị, mảnh đất phía cô , "Đây là nơi từng sống, cũng từng tạo dựng kỷ niệm ở đây, thể quên ."
Trước khi Chúc Hạ lên xe tăng, Chu Mị vẫy tay mạnh mẽ với cô: "Chúc Hạ, tạm biệt, đường Bình An!"
Chu Mị ngày xưa, cần dựa đàn ông quyền lực nhất căn cứ , để giữ gìn trinh tiết và mạng sống của cô ây.
Khuôn mặt xinh và hình quyến rũ của cô, là điểm cộng cho "món hàng" , bất kể cô , cô đều thể hiện.
Còn bây giờ, cô mặc quần áo rộng rãi thoải mái, tóc tùy tiện buộc lên, mặt mộc.
Cô đang sống theo cách nhẹ nhàng, theo cách cô .
Tuy con đường cô chọn cũng khó , nhưng cô tự lập tự cường, bất kỳ ai áp bức, cho dù khổ, cũng là ngọt ngào.
Chúc Hạ lên xe tăng, xe tăng nhanh chóng khởi động. Nó dẫn đường phía , xe quân dụng theo phía , tốc độ nhanh, nhưng an tâm.
"Tại để cô cùng chúng trong xe tăng?" Tô Vũ Bạch chỉ Kiều Kinh Lam phía , khó hiểu hỏi, "Lâu như cô vẫn tỉnh, để cô xe tải thoải mái hơn ?"
Chúc Hạ liếc Kiều Kinh Lam đang hôn mê bất tỉnh với tư thế 120 độ, ý tránh né ai, cũng hạ giọng : " cần để mắt đến cô ."
Tô Vũ Bạch im lặng vài giây hỏi: "Cậu cho rằng cô dối? Lúc đó cô cố ý tấn công Lăng Liệt Hoàng?"