Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 227: Không sao chính là có hảo cảm

Cập nhật lúc: 2025-11-05 04:19:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người phụ nữ tên Trà Trà nhanh chóng bước từ căn nhà nhỏ, trong lòng cô vẫn còn giấu thức ăn kịp cất .

ngờ ngoài thấy Chúc Hạ ở cửa, giật .

đồng thời, cô cũng vội vàng nhét thức ăn trong áo, đồng thời rút con d.a.o găm dính máu.

“Cô đừng đây, nếu sẽ khách khí với cô!” Cô giơ d.a.o đe dọa Chúc Hạ, “Cô chắc chắn thấy, g.i.ế.c một đàn ông ở trong , …”

Cô còn hết lời, ánh mắt liếc thấy chú Đạt cách đó xa.

Cô khựng .

“Trà Trà?” Chú Đạt một hồi kinh ngạc, vội vã bước tới.

Trà Trà lập tức vứt d.a.o xuống đất, lóc chui lòng , còn vẻ hung hăng lúc nãy, trái còn dịu dàng đáng thương.

“Oa oa oa đáng sợ quá, may mà đến cứu em kịp thời.”

“Trà Trà đừng sợ.” Chú Đạt đau lòng vỗ lưng cô, còn lấy chiếc khẩu trang N95 mà Chúc Hạ đưa cho để đeo cho cô.

bọn họ cũng cách một , chú Đạt thấy lời Trà Trà .

cho dù thấy, cũng nên thấy cảnh cô cầm d.a.o lúc nãy chứ?

Chúc Hạ lặng lẽ thu hồi thanh Hắc Kim Cổ Đao.

Cô cảm thấy nên nhanh chóng rút lui, tránh trở thành một phần trong trò chơi của bọn họ.

“Đi thôi, tranh thủ lúc mưa axit tạnh, bao xa thì bấy nhiêu.” Chúc Hạ thúc giục chú Đạt.

ngờ chú Đạt về cùng bọn họ.

“Chúc tiểu thư, năng lực của cô, cô chăm sóc thiếu gia, thiếu gia chắc chắn sẽ vấn đề gì.”

“Thiếu gia sự tồn tại của Trà Trà, cũng thiếu gia cứ thế thành kiến với Trà Trà, sẽ mang Trà Trà về phiền thiếu gia.”

“Thứ cô , sẽ cho cô , nhưng một điều kiện.”

Chúc Hạ gật đầu, “Chỉ cần là việc trong khả năng của , ông cứ việc .”

Chú Đạt thúc nghiêm túc Chúc Hạ : “Thiếu gia thể một nửa cho các , điều đó cho thấy Hùng gia còn nữa.”

thiếu gia lớn lên, phủ nhận thiếu gia bản lĩnh, nhưng từ nhỏ đến lớn, thiếu gia đều lớn lên sự che chở của Hùng gia, sợ sẽ phán đoán sai lầm, dẫn đến hậu quả thể vãn hồi.”

“Chúc tiểu thư, cầu xin cô giúp đỡ thiếu gia một chút, cần quá lâu, với trí thông minh của thiếu gia, cô chỉ cần dẫn dắt một năm nửa năm, sẽ sống .”

“Còn nhiều chuyện với tư cách là quản gia, tư cách , cũng thể . chỉ với cô, thiếu gia thật sự giống như vẻ bề ngoài, kỳ thực là một đứa trẻ chân thành.”

Chú Đạt thở dài, Trà Trà : “Nếu gặp cô , lẽ sẽ ở bên thiếu gia cả đời. khi gặp cô , cảm thấy cũng nên sống vì chính .”

“Đặc biệt là khi trải qua trận động đất lớn, càng cảm thấy cuộc sống hiện tại ý nghĩa hơn.”

“Chúc tiểu thư, cũng xin cô giúp nhắn với thiếu gia một lời, là với . Đợi đến khi chúng đường Hoàng Tuyền, đ.á.n.h mắng, cũng sẽ một lời ‘’.”

Chúc Hạ đoán, quản gia cũng chuyện Lăng Hùng và của Lăng Liệt Hoàng, nhưng tiện .

vạch trần, đáp ứng quản gia: “Được, ông cần lo lắng, sẽ .”

Cho dù vì nửa địa chỉ còn mà quản gia , cô cũng sẽ đặc biệt chú ý đến tình hình của Lăng Liệt Hoàng.

Lăng Liệt Hoàng bề ngoài c.h.ế.t nữa, nhưng với sự nhạy cảm trong cảm xúc của , ai mà đêm đêm nghĩ gì?

Ở một mức độ nào đó, cô và Lăng Liệt Hoàng là cùng một loại .

Cô đang sống , cũng hy vọng Lăng Liệt Hoàng con đường c.h.ế.t.

Chú Đạt kéo Chúc Hạ sang một bên, ghé sát tai cô thì thầm nửa địa chỉ còn , sợ Cận Luật, một " ngoài", thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-227-khong-sao-chinh-la-co-hao-cam.html.]

Cận Luật thì Trà Trà, đôi mắt sắc bén xuyên qua cặp kính gọng vàng săm soi cô .

Trà Trà đến thoải mái, vặn vẹo , bất cần : “ , giả bộ như thế , ai bảo đàn ông thích kiểu chứ?”

“Nếu cũng thích kiểu như , mới giả bộ, mệt c.h.ế.t !”

Chú Đạt ngoài bốn mươi, Trà Trà ba mươi.

Cận Luật quan tâm Trà Trà tại thích đàn ông lớn tuổi hơn , thò tay chiếc ba lô lớn, lấy một khẩu súng.

Trà Trà sợ phát khiếp, nhưng cô cố gắng giữ bình tĩnh nhắm mắt , “ của Lăng Liệt Hoàng. Được, g.i.ế.c , g.i.ế.c mang về, để an sẽ yên tâm!”

cảm giác lạnh lẽo chạm mu bàn tay cô, cô mở mắt , mới phát hiện ý của Cận Luật là đưa s.ú.n.g cho cô.

Tuyền Lê

“Biết dùng ?” Cận Luật giọng lạnh lùng.

“Biết.”

“Cầm lấy.”

Trà Trà ngẩn , nhưng vẫn lập tức nhận lấy s.ú.n.g cất .

Cận Luật gì thêm với cô, cũng giải thích tại đưa s.ú.n.g cho cô, nhưng cô cũng hiểu, Cận Luật hy vọng bọn họ khả năng tự bảo vệ.

“Thay cảm ơn Lăng Liệt Hoàng.” Trà Trà , “ nghĩ đến gần Lão Đạt ý , đây cũng từng sai một vài chuyện, lầm đường."

nhất định sẽ sống thật với Lão Đạt, cho , ôia thật sự yêu Lão Đạt, cũng sẽ để Lão Đạt thương.”

Lời ngược thu hút sự chú ý của Cận Luật.

Hắn khỏi liên tưởng đến tình cảnh của và Chúc Hạ, hỏi: “Cô đây từng tổn thương ?”

Trà Trà lắc đầu, “Không tổn thương, chỉ là lợi dụng để tiếp cận Lăng Liệt Hoàng thôi.”

Cận Luật thắt lòng!

Lợi dụng, cô cũng lợi dụng!

“Hắn trông yêu cô, cô từng lợi dụng ?” Cận Luật hỏi.

“Biết, nhưng với , cam tâm tình nguyện lợi dụng, để ý. Nếu việc gì bất lợi cho Lăng Liệt Hoàng hoặc Lăng Gia, sẽ tự sát để tạ tội, để sống .”

Trà Trà chú Đạt đang thì thầm với Chúc Hạ ở đằng xa, trong nụ ẩn chứa lệ.

“Ông già thật ngốc, rõ ràng là sai, những trách , còn dọn dẹp hậu quả, còn luôn cảm thấy thiệt thòi, nợ . thề, tuyệt đối sẽ phụ lòng , cũng sẽ để thua.”

Cận Luật rõ những lời phía , chỉ thấy “cam tâm tình nguyện”, “ để ý”.

“Ý của cô là, nếu cô lợi dụng một , nhưng đó cảm thấy , thì nghĩa là đó đối với cô hảo cảm?” Cận Luật do dự một chút, dám “thích”.

Trà Trà lấy ví dụ, gật đầu, “ , chắc chắn là .”

“Nếu thì ai lợi dụng, chắc chắn sẽ cãi , tối thiểu cũng sẽ tức giận. Nếu coi như chuyện gì, chẳng hảo cảm !”

Lúc , chú Đạt cuối cùng cũng dặn dò xong Chúc Hạ, hai tới.

Trà Trà lập tức nghênh đón, chuyện với Cận Luật giọng vẫn bình thường, giờ thì giọng the thé lên.

“Người đau họng quá, cơn mưa axit, khí hít thấy rát họng quá…”

Chú Đạt lập tức lo lắng, “Đau lắm ? Anh tìm t.h.u.ố.c cho em ngay!”

“Đừng phiền phức như , hôn một cái là khỏi thôi…”

Chú Đạt liếc Chúc Hạ và Cận Luật, giữ lấy tay Trà Trà, “Về thôi, về .”

Cận Luật tương tác của hai , càng tin lời Trà Trà .

Loading...