Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 212: Tìm được Tô Vũ Bạch, Lăng Liệt Hoàng ho ra máu
Cập nhật lúc: 2025-11-04 08:13:29
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên , Chu Mị dạy xong, dân chúng bình thường cũng lượt đeo khẩu trang giản dị.
Tuy hiệu quả bằng khẩu trang chuyên dụng, nhưng so với việc đây họ trực tiếp hít khói bụi và hạt mịn thì hơn nhiều.
Cô lớn tiếng hỏi: "Mọi học hết ? Sau khi khẩu trang của các dùng hỏng, thể tự ?"
Mọi đều vẫy tay để biểu thị sự đồng ý.
"Vậy thì các giữ lời hứa với , giúp tìm một tên là Tô Vũ Bạch nhé!"
Chu Mị dứt lời, Lăng Liệt Hoàng sững sờ.
Hắn vốn tưởng Chu Mị là lòng thương xót, ngờ Chu Mị dùng cách để tìm !
Phải thừa nhận, chiêu quả thực thông minh.
Chẳng trách Chu Mị sáng nay ngoài kiên quyết đeo khẩu trang N95 mà bọn họ đưa, mà đeo khẩu trang bình thường cô tìm đó.
Thì là để gây thù hằn với dân chúng bình thường.
Tuyền Lê
Lăng Liệt Hoàng tập trung Chu Mị, còn Chúc Hạ chằm chằm một trong đám đông.
Bọn họ cách một , dù khí trong nhà hơn bên ngoài một chút, nhưng vẫn như phủ lên một lớp lọc ảnh dịu nhẹ, khiến rõ mặt.
Chúc Hạ khỏi bước về phía đó.
Ánh mắt cô thẳng che giấu mạnh mẽ, nhanh cũng ngẩng đầu lên cô.
Chúc Hạ chắc chắn, đây là " hàng xóm" đây của cô ?
lúc Chu Mị nhắc đến cái tên "Tô Vũ Bạch", biểu hiện của " hàng xóm" chút đúng, rõ ràng là sững sờ.
Chẳng lẽ quen Tô Vũ Bạch?
Nghĩ đến đây, Chúc Hạ khỏi tăng tốc bước về phía " hàng xóm".
Khi cô đến gần, mới phát hiện một cặp vợ chồng trung niên bên cạnh " hàng xóm", chắc hẳn là cha .
khi cặp vợ chồng đầu , Chúc Hạ ngây , sững tại chỗ.
Họ chính là cha Tô !
Đầu óc Chúc Hạ đột nhiên trống rỗng.
Rất nhanh, những hình ảnh từ đầu tiên tiếp xúc với " hàng xóm" lướt qua trong đầu cô, cô mới nhận , từ đầu đến cuối cô từng gặp mặt cha của " hàng xóm"!
"Chú Tô, dì Tô!" Chúc Hạ xúc động đến nỗi giọng cũng run rẩy.
Cô màng đến việc mất hình tượng, vội vàng xông lên nắm lấy cánh tay của hai cụ , "Hai còn sống, thật sự ! Tô Vũ Bạch ?"
Cha Tô đột nhiên Chúc Hạ nắm lấy, cũng giật .
khi họ thấy là " hàng xóm" quen mặt, liền yên tâm.
Mẹ Tô định gì đó, cha Tô ngăn .
Cha Tô cảnh giác Chúc Hạ, "Tô Vũ Bạch nào? Chúng quen Tô Vũ Bạch."
Chúc Hạ sững sờ, đó mới phản ứng tại cha Tô .
Tuy xảy động đất, c.h.ế.t vô , tự lo cho bản còn đủ, chắc sẽ còn vì Lăng Hùng mà bán mạng nữa, cũng còn tâm trạng chơi cuộc thi đấu võ đài như .
cha Tô vẫn giữ tâm lý "cẩn thận vạn năm thuyền", sợ khác tin tức của Tô Vũ Bạch, sợ Tô Vũ Bạch bắt nữa.
Chúc Hạ , nhưng nước mắt kìm trào .
Cô : "Con là Chúc Hạ! Những nốt mụn và ghẻ lở mặt con đều là giả trang, tin các hãy kỹ ngũ quan của !"
Nói , Chúc Hạ cố gắng đưa mặt về phía nơi sáng hơn.
Cha Tô vô cùng kinh ngạc, họ cố gắng nheo mắt, kỹ khuôn mặt cô để phân biệt.
Vẫn là Tô là xác định , giọng run run : "Hạ Hạ? Con thật sự là Hạ Hạ? Trời ơi, con là Hạ Hạ!"
Sau đó cha Tô cũng xác định, cũng kìm mà rơi lệ, "Hạ Hạ, con chịu khổ !"
Hai cụ và Chúc Hạ ôm chặt lấy , ba kìm mà nức nở.
Đợi đến khi tâm trạng của họ định hơn một chút, cha Tô buông Chúc Hạ , lau nước mắt, chỉ phía cô : "Hắn chính là Tiểu Vũ."
Chúc Hạ khi thấy cha Tô , là nghĩ tới " hàng xóm" là Tô Vũ Bạch.
cô cũng thấy mặt của " hàng xóm" ánh trăng sáng, còn cánh tay đứt của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-212-tim-duoc-to-vu-bach-lang-liet-hoang-ho-ra-mau.html.]
Nghĩ đến đây, trái tim Chúc Hạ truyền đến từng trận đau nhói.
Chẳng lẽ Tô Vũ Bạch thật sự hủy dung? Cũng thật sự tàn tật?
Cô chậm rãi , liền thấy Tô Vũ Bạch cứ thế chằm chằm cô, trong mắt đong đầy nước mắt.
Hắn thấy Chúc Hạ , khóe miệng nhếch lên một nụ .
Nụ của vẫn rạng rỡ, chỉ là khuôn mặt còn trai như nữa.
"Cậu."
Chúc Hạ mới mở miệng, Tô Vũ Bạch lên tiếng hỏi: " trông như lắm ?"
Hắn lắc lắc ống tay áo trống rỗng, " như , ghét bỏ ?"
Những lời , nụ của lập tức tràn đầy vẻ tự giễu.
Chúc Hạ nữa, mà lựa chọn dùng hành động để biểu đạt.
Cô lao vòng tay Tô Vũ Bạch, dùng sức ôm chặt lấy .
"Không , cũng ghét bỏ. Tiểu Bạch, bất kể biến thành bộ dạng gì, trong lòng mãi mãi là quan trọng nhất."
"Cậu hủy dung cũng , giúp trị, trị khỏi cũng . Cánh tay mất cũng , từ nay về , nguyện cánh tay của ."
Kiếp , Tô Vũ Bạch từng vì cô mà c.h.ế.t.
Nếu là cô c.h.ế.t, cô sẽ thể gặp sư phụ, cũng thể gian, càng thể bản lĩnh.
Có lẽ ngay cả cơ hội trọng sinh cũng .
Kiếp , cô thể nuôi Tô Vũ Bạch cả đời, đây là điều cô lên kế hoạch từ khoảnh khắc trọng sinh.
Sẽ bao giờ đổi.
Lời của Chúc Hạ cảm động cha Tô , họ mỉm lau nước mắt.
Huống chi là Tô Vũ Bạch là trong cuộc.
Mười phút , tưởng rằng sẽ rời khỏi căn cứ , mất nhiều thời gian mới tìm Chúc Hạ, lẽ cả đời cũng tìm .
Chỉ trong mười phút, quỹ đạo cuộc đời đổi.
Chúc Hạ , là quan trọng nhất trong lòng cô.
Cô há chẳng là quan trọng nhất trong lòng ?
"Hạ Hạ ngốc nghếch." Giọng Tô Vũ Bạch còn khàn hơn , còn khó hơn.
lúc đó Chúc Hạ , bây giờ cô một là chuẩn, đây chính là giọng của Tô Vũ Bạch!
Cô hối hận vì lúc đó tại kỹ hơn.
Nếu lúc đó cô thể phát hiện manh mối, cô và Tô Vũ Bạch sớm nhận !
"Trước tiên để bọn họ đeo khẩu trang ." Giọng Lăng Liệt Hoàng đột nhiên vang lên.
Hắn tháo khẩu trang của đưa cho cha Tô , "Nhanh chóng đeo ."
Chúc Hạ từ trong vòng tay Tô Vũ Bạch dậy, thấy khỏi nhíu mày: "Không là mang."
"Loại khẩu trang quý giá, chúng tổng cộng chỉ nhặt hai cái, lúc gì đáng chê cả." Lăng Liệt Hoàng trực tiếp ngắt lời Chúc Hạ.
Chúc Hạ cũng nhận , hiện tại xung quanh nhiều đang bọn họ.
Bọn họ động tĩnh chút lớn, hơn nữa Chu Mị cũng đến bên cạnh Lăng Liệt Hoàng, cộng thu hút ít sự chú ý của .
Hàng ngày bọn họ ngoài tìm Tô Vũ Bạch cùng gia đình đều sẽ để khẩu trang cần thiết ba lô lớn.
tình hình hiện tại, thực sự tiện lấy khẩu trang N95 mới tinh.
Lăng Liệt Hoàng tiếp xúc với khí đầy hạt bụi mịn kìm ho khan.
Chu Mị vội vàng đưa khẩu trang giản dị cô dạy , "Tạm dùng tạm, chắc chắn hơn là ."
Chúc Hạ cũng tháo khẩu trang cho Tô, nhưng cô khăn choàng che, từ gian lấy một chiếc khẩu trang N95 đeo lên giấu kỹ, đó bên ngoài quấn thêm một lớp khẩu trang giản dị.
Cha Tô đeo khẩu trang N95, Tô Vũ Bạch, Lăng Liệt Hoàng và Chu Mị đeo khẩu trang giản dị, bọn họ cùng trở về tầng hầm.
Vừa nhà, Lăng Liệt Hoàng ho dữ dội.
Ho mãi, ho một ngụm máu!