Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 198: Lời “Đã lâu không gặp” của Tô Vũ Bạch dành cho Chúc Hạ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-03 15:27:46
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời Tô khiến động tác c.ắ.n bánh của Tô Vũ Bạch chậm .

Hắn nghĩ đến Chúc Hạ, liền kìm mà nắm chặt tay, vẻ mặt nhẫn nhịn.

Lúc , cả thôn Sơn Phú bắt , sợ liên lụy đến Chúc Hạ nên vứt điện thoại .

Sau đó, Lăng Hùng để ý và bắt đ.á.n.h quyền, thấy Lăng Hùng hành hạ phụ nữ, thật sự mừng vì vứt điện thoại.

Nếu , Lăng Hùng chỉ cần mở điện thoại là thấy ảnh chụp chung của và Chúc Hạ, chắc chắn sẽ nảy sinh hứng thú với Chúc Hạ.

lúc , thấy hối hận.

Hắn vô cùng nhớ Chúc Hạ, nếu điện thoại còn ở đó, dù lâu ngày gặp Chúc Hạ, cũng thể thấy ảnh chụp chung của bọn họ.

Mẹ Tô lo lắng cho an nguy của Chúc Hạ, nhưng thực Tô Vũ Bạch quá lo lắng.

Hắn , khi , Chúc Hạ tập hợp nhiều tài giỏi bên cạnh, bọn họ lập thành một đội, nhiều việc kinh thiên động địa.

Năng lực của Chúc Hạ còn mạnh hơn tưởng.

Hắn lo sợ Chúc Hạ quên mất .

, bên cạnh Chúc Hạ xuất hiện quá nhiều xuất sắc, còn thì lâu ngày liên lạc với cô, trong lòng cô, lẽ c.h.ế.t .

Quả thật là .

Trong gần một năm đ.á.n.h quyền thi đấu , nhiều cận kề cái c.h.ế.t.

Đối thủ ngày càng mạnh, buộc giữ vững sàn đấu mới thể sống sót. Khi một cú đ.ấ.m nặng nề giáng mặt , dường như thấy tiếng xương gãy.

Khi ngã xuống sàn đấu, khi trọng tài gào thét đếm ngược bên tai , tâm trí như bay về những ngày trùng phùng với Chúc Hạ.

Hắn thấy khuôn mặt tươi của Chúc Hạ làn nước bốc lên từ nồi lẩu, cô với : "Đã lâu gặp."

Đã lâu gặp.

Bọn họ lâu gặp.

trọng tâm của " lâu gặp" ở chữ "gặp".

Hắn nhất định sống, nhất định gặp Chúc Hạ!

Chính niềm tin giúp Tô Vũ Bạch lội ngược dòng hết đến khác, tiêu diệt đối thủ và sống sót.

Tuyền Lê

Hắn thương nặng, phun m.á.u ngừng, thắng vô cùng gian khổ, nhưng sống sót.

Hắn thật sự mong sớm ngày thoát khỏi căn cứ , sớm ngày trở về thôn Sơn Phú tìm điện thoại, sớm ngày cùng Chúc Hạ hàn huyên "Đã lâu gặp".

Chúc Hạ, đang gia đình họ Tô nhớ đến, đang dạo quanh căn cứ.

Tuy nhiên, cô trông vẻ dạo, nhưng thực chất là đang quan sát tình hình đất đai.

Tuyết đại lộ căn cứ dọn sạch, chỉ còn mặt đường bê tông.

Sau khi dạo một vòng, Chúc Hạ phát hiện, ngoại trừ chỗ cô ở vết nứt , những nơi khác thật sự thấy.

Chẳng lẽ là cô xui xẻo, chọn một nơi sinh vết nứt ?

Chúc Hạ còn dạo thêm, căn cứ lớn như , cô mới đến một phần sáu, còn nhiều bản đồ lớn đang chờ cô khám phá.

cô còn bước , một lao về phía cô.

Mắt Chúc Hạ lạnh , theo bản năng tay, phát hiện đây là một quen.

"Đi với !" Chu Mị, đội một chiếc mũ rách nhặt ở về, nắm lấy tay Chúc Hạ chạy về một góc khuất.

Đến khi hai đến góc khuất, Chu Mị "phịch" một tiếng quỳ xuống mặt Chúc Hạ.

"Cảm ơn cô cứu !" Chu Mị trán đập xuống đất, mắt đỏ hoe, "Nếu cô, lúc đó chắc chắn bọn họ kéo , thể sống đến bây giờ."

Chúc Hạ giọng chút lạnh lùng, " cần cô cảm ơn, cô chỉ cần cái gì nên , cái gì nên ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-198-loi-da-lau-khong-gap-cua-to-vu-bach-danh-cho-chuc-ha.html.]

Chúc Hạ ám chỉ việc cô súng.

Chu Mị khấu một cái đầu, " sẽ ! thể cầu xin cô, cho mượn s.ú.n.g của cô ?"

Chúc Hạ: "Cô s.ú.n.g để gì?"

Chu Mị căm hận : " về g.i.ế.c kế! Nếu những lời đó mặt , cha thể gả cho loại đàn ông đó?"

Chúc Hạ lạnh, "Không cho mượn."

Chu Mị bỗng ngẩng đầu cô, "Tại ?"

Chúc Hạ : "Cô ngay cả ai là kẻ thù thực sự của còn rõ, hợp lý nghi ngờ cho dù đưa s.ú.n.g cho cô, cũng sẽ mượn trả."

Chu Mị sững sờ, "Ý cô là kẻ thù thực sự của kế, mà là cha ruột của ?"

Chúc Hạ trả lời, khịt mũi : "Không chuyện gì khác . Cô cần cảm thấy mắc nợ , cũng cần cô trả gì cho , đừng phiền ."

"Chờ !" Chu Mị quỳ mặt đất, hiểu hỏi, "Chúc Hạ, cô rốt cuộc là như thế nào? Tại thấu cô?"

"Nếu cô là , nhưng biểu hiện hiện tại của cô giống."

" nếu cô là lạnh lùng vô tình, những việc cô đó thể phủ nhận điều ."

Chúc Hạ đầu , " , cũng bao giờ ."

"Rất lâu đây, một quan trọng với với , cả đời chỉ cần tùy tâm sở dục, gì thì ."

"Cho nên cô cần cố gắng phân tích như thế nào từ những việc , đừng việc vô ích."

"Có thời gian và sức lực , còn bằng hảo hảo phân tích cuộc đời của cô và của cô, nhận rõ rốt cuộc là ai khiến cô rơi cảnh ."

Chúc Hạ vài bước, Chúc Mị ở phía nức nở, " ! là cha , là cha ruột của !"

"Nếu cha thực sự yêu , coi trọng , cho dù kế gì thì ích gì?"

" là phụ nữ, trong lòng , giới tính quyết định tất cả. Cho dù em trai cùng cha khác của vô dụng thế nào, cũng cho rằng em trai là nhất."

"Sự tồn tại của là để dọn đường cho em trai, đây tưởng thể bám víu Lăng Liệt Hoàng, nhưng tin tức Lăng Liệt Hoàng đính hôn với cô truyền , liền nhanh chóng cân nhắc lợi ích, gả cho lão già !"

"Người nên g.i.ế.c là , là !"

Chu Mị xong, ném một khẩu s.ú.n.g mặt cô.

Cô run rẩy nhặt lên, ánh mắt dần trở nên kiên định.

Cô từ mặt đất dậy, thẳng, mắt Chúc Hạ.

"Cảm ơn cô cho mượn súng, ở nhà còn một đáng tin cậy, đợi c.h.ế.t , cô sẽ giấu súng, tìm cơ hội trả cho cô."

Khi Chu Mị và Chúc Hạ lướt qua , Chúc Hạ vươn tay nắm lấy cánh tay cô.

Chu Mị đỏ hoe mắt Chúc Hạ, Chúc Hạ : " dẫn cô xem chút đồ."

Chúc Hạ và Chu Mị trở về nơi cắm trại ban đầu của lều nhỏ, cô thấy vết nứt mặt đất, kinh ngạc mở to mắt, "Đây là…"

" , là vết nứt đất mà chúng thảo luận đó." Chúc Hạ khoanh tay đó, " đoán thiên tai tiếp theo chính là động đất lớn."

"Đến lúc đó sẽ nhiều vết nứt như thế xuất hiện, rơi xuống, ngay cả t.h.i t.h.ể cũng tìm thấy. Kiểu g.i.ế.c chỉ tiết kiệm đạn, mà còn dễ dàng hơn."

Chúc Hạ ám chỉ việc Chu Mị g.i.ế.c báo thù.

Chu Mị cảnh tượng mắt cho chấn động, nàng theo bản năng hỏi: "Tại trốn?"

"Chúng thể trốn đến một nơi rộng rãi, thể thấy tình huống xung quanh trong nháy mắt, như cho dù đất đai nứt , chúng cũng thể kịp thời cầu sinh!"

Chúc Hạ lắc đầu.

Đừng bây giờ Tô Vũ Bạch còn tìm thấy, cho dù tìm thấy Tô Vũ Bạch, cả căn cứ vì chuyện Tô Vũ Bạch bỏ trốn canh phòng nghiêm ngặt, ngoài vô cùng khó khăn.

"Ai, cũng đúng, chúng thể trốn ?" Chu Mị nghiến răng tức giận, " chán ghét việc coi như hàng hóa !"

"Đến lúc động đất lớn, nếu g.i.ế.c , sẽ tự sát, sống một cách ghê tởm như nữa!"

 

Loading...