" trách ." Chúc Hạ , " chỉ hận vận khí của quá tệ."
Lăng Liệt Hoàng : " hỏi thăm , chậm nhất là bảy ngày nữa, Tô Vũ Bạch nhất định về."
" đảm bảo với cô, đợi về đến, sẽ dẫn cô gặp , tuyệt đối chậm trễ một giây."
Chúc Hạ gì thêm, cùng Lăng Liệt Hoàng bắt đầu dạo.
Việc để hai ngoài mua đồ đính hôn ý của Lăng Liệt Hoàng, mà là của Lăng Hùng.
Lăng Liệt Hoàng cũng , cha để hai mua sắm? Nhà nào mà chẳng thứ gì?
Cha là để và Chúc Hạ tiếp xúc nhiều hơn, ở bên nhiều hơn, thậm chí mong Chúc Hạ sớm thai.
Dù cha cũng nhiều nhắc đến, tại đưa Chúc Hạ về Lăng Gia Trang viên? Trang viên nhiều phòng như , thiếu chỗ cho cô ở.
Tuy nhiên, Lăng Liệt Hoàng ý định để Chúc Hạ những áp lực .
Buổi tiệc đính hôn vốn dĩ chỉ là diễn kịch, Chúc Hạ dạo phố cũng chỉ là xem cho lệ. Đừng là đồ đạc bán ở căn cứ cô mắt, cho dù mắt cũng sẽ mua.
Chúc Hạ quan sát xung quanh, phát hiện đang theo dõi hai , hành tung hề che giấu.
Cô nhẹ giọng hỏi Lăng Liệt Hoàng: "Hùng gia yêu cầu ở ngoài bao lâu mới về ?"
Lăng Liệt Hoàng quanh co: "Cũng gần như ."
Vì việc đính hôn giả là do Chúc Hạ đề xuất, nên cho dù cô sốt ruột đến , cô cũng diễn cho trọn vai.
Ngay lúc Chúc Hạ chuẩn sang chỗ khác dạo thì bỗng chạy nhanh đến chỗ Lăng Liệt Hoàng, ghé tai vài câu.
"Cái gì?" Lăng Liệt Hoàng vẻ mặt đầy kinh ngạc, đó khỏi về phía Chúc Hạ.
"Sao ?" Chúc Hạ một dự cảm lành trong lòng.
Lăng Liệt Hoàng giả vờ ôm Chúc Hạ, thực chất là ghé tai cô : "Người của nhận tin, Tô Vũ Bạch g.i.ế.c c.h.ế.t lính gác, mang theo cha bỏ trốn !"
Chúc Hạ trợn tròn mắt, kinh ngạc cảm thấy chuyện là hợp lý.
Mặc dù cô ở bên Tô Vũ Bạch trưởng thành quá lâu, nhưng bản chất con sẽ đổi.
Tô Vũ Bạch từ nhỏ là một kiên cường, Lăng Hùng giam cầm, đe dọa, thể cam chịu phận.
Tìm cách để trốn thoát mới là việc sẽ , thể để lưỡi d.a.o luôn lơ lửng đầu cha và bản .
Lăng Liệt Hoàng : " bây giờ xem tình hình bên , nếu cô thì cứ về nhà ."
Chúc Hạ: " ."
Hai xe đến căn nhà nhỏ nơi cha Tô Vũ Bạch sinh sống.
Một mùi m.á.u tanh theo gió thổi tới, cửa lớn mở rộng, chỉ riêng bên ngoài cửa mấy thi thể.
Có đến mặt Lăng Liệt Hoàng báo cáo: "Thiếu gia, chúng kiểm tra. Ngoài khẩu s.ú.n.g hết đạn , còn thiếu một khẩu s.ú.n.g nữa."
Nói cách khác, Tô Vũ Bạch mang theo vũ khí khi rời .
Có bất bình : "Thật ngờ Tô Vũ Bạch tay tàn nhẫn như ."
"Hắn tỏ hiền lành như suốt thời gian qua, ngay cả Hùng gia cũng lừa gạt, cho thời gian dài để về đoàn tụ với cha ."
"Không ngờ phụ lòng tin của Hùng gia đến , còn g.i.ế.c nhiều như thế!"
Có khác : "Cho dù trốn thoát thì ? Toàn bộ căn cứ là của Hùng gia, rời khỏi căn cứ qua nhiều lớp kiểm tra."
" tin thể mọc cánh mà bay ngoài! Chỉ cần bọn họ còn ở trong căn cứ, sớm muộn gì cũng sẽ tìm !"
"Đến lúc đó đừng Hùng gia, cũng sẽ để bọn họ yên , ai bảo Tô Vũ Bạch g.i.ế.c nhiều em của chúng như !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-195-to-vu-bach-giet-nguoi-bo-tron.html.]
Lăng Liệt Hoàng liếc sắc mặt Chúc Hạ, tức giận quát: "Câm miệng! Có thời gian ở đây nhảm, còn mau điều tra xem ?"
Một đám tan tác như chim muông, ngay cả những kẻ ban đầu theo dõi Chúc Hạ và Lăng Liệt Hoàng cũng bỏ .
Lăng Liệt Hoàng : "Cô đừng để tâm đến lời của bọn họ lúc nãy."
"Tô Vũ Bạch thể trốn thoát là bản lĩnh của , nhưng một câu bọn họ đúng, Tô Vũ Bạch thể nào rời khỏi căn cứ bằng sức lực của bản ."
Tuyền Lê
"Cô yên tâm, sẽ cho của theo dõi, một khi tin tức về ba Tô Vũ Bạch, sẽ lập tức cho thông báo cho cô."
Chúc Hạ một về khu tị nạn.
Cô suy nghĩ nhiều, cô Tô Vũ Bạch là thông minh, nên Tô Vũ Bạch sẽ nghĩ đến việc rời khỏi căn cứ lúc quan trọng , bởi vì như chắc chắn sẽ phát hiện.
Căn cứ tổng tương đương với một thành phố thời bình, dân lên đến mấy triệu .
Tô Vũ Bạch và hai ẩn trong hàng triệu , cho dù Lăng Hùng là đế vương thì thế nào?
Với lượng đông đảo như , chỉ tìm ba , chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Chúc Hạ cho rằng, chỉ cần Tô Vũ Bạch và hai chủ động lộ diện, hành sự kín đáo, bọn họ chắc chắn sẽ phát hiện, như sẽ an .
đồng thời, bọn họ lộ diện, chỉ Lăng Hùng tìm thấy bọn họ, mà cô cũng tìm thấy bọn họ.
May mắn là cô và Lăng Liệt Hoàng một buổi đính hôn, chỉ cần cô tung ảnh của , để Tô Vũ Bạch thấy, cô tin rằng Tô Vũ Bạch nhất định sẽ chủ động xuất hiện mặt cô.
Nghĩ như , thứ dường như đơn giản hơn nhiều.
Tuy nhiên, ngày đính hôn nên đẩy sớm lên.
Chúc Hạ trở về lều nhỏ của , kéo khóa và gọi điện thoại cho Lăng Liệt Hoàng.
Lăng Liệt Hoàng bên vẫn bắt máy, lẽ đang bận, Chúc Hạ gọi nữa, chờ gọi .
Nhiệt độ tăng lên khá nhanh, hiện tại gần âm độ. Trời tối sầm bảy giờ tối, đến ba giờ sáng mới ánh sáng.
Cảm giác còn lâu nữa, sự phân bố ngày và đêm sẽ trở bình thường.
Chúc Hạ tắm rửa, ăn cơm trong gian của trong lều nhỏ để ngủ.
cô trở mãi mà vẫn ngủ , đành dậy, kéo khóa lều nhỏ .
Cô ôm Bình An trong lòng, bên chân là Hy Vọng, một , một thỏ rừng, một con rắn cùng ngắm trăng.
Trăng đêm nay tròn, như một cái đĩa phát sáng treo trời.
Cả căn cứ chỉ Lăng Gia Trang viên là thể tùy ý sử dụng điện, những nơi khác, đặc biệt là khu tị nạn, hầu như điện.
Vì , từ lều nhỏ, bầu trời đêm, Ngân Hà lấp lánh, vô cùng xinh .
Chúc Hạ vầng trăng tròn, rõ ràng gì khác biệt so với vầng trăng đây, nhưng cô bóng ma về mặt trăng, cô luôn cảm thấy vầng trăng lớn hơn.
Kiếp , tất cả các t.h.ả.m họa thiên tai đều xảy sớm, thì t.h.ả.m họa thiên tai cuối cùng mang tính sát thương là Mặt Trăng va chạm Trái Đất, lẽ cũng sẽ xảy sớm?
Chúc Hạ vầng trăng, suy nghĩ những lời , vô cớ cảm thấy mồ hôi lạnh túa , cơ thể tự chủ căng thẳng.
Ngay lúc tâm trạng của nàng sắp đạt đến điểm giới hạn, tiếng rung của điện thoại kéo cô trở về.
Chúc Hạ thả lỏng , đầu điện thoại, là tin nhắn của Lăng Liệt Hoàng.
[Cô ngủ ?]
Chúc Hạ lập tức gọi , " ngủ."
"Được, cô qua đây một chuyến." Sau khi cúp máy, Lăng Liệt Hoàng gửi một địa chỉ.