Nhậm Ngọc Nhi ôm lấy cổ đau nhức, giận sợ : " chọc cô! vì chọc cô? Chúng vốn dĩ là châu chấu cùng một sợi dây thừng!"
" chỉ hỏi cô, lâu như , vì cô vẫn tay, vì Lý Bác và nhà họ Cố vẫn còn sống?"
"Cô bọn họ che mắt, là sợ cô lừa gạt!
Cô vẫn nhớ rõ tâm niệm ban đầu của cô, cô bên cạnh Chúc Hạ chỉ một cô ?
cô chín tháng , quan hệ của Chúc Hạ với Lý Bác, nhà họ Cố ngày càng , còn đuổi cô khỏi nhà tự xây!
Cô là giúp Lý Bác đỡ một viên đạn, thương nặng như , cô vẫn thể coi cô là nhà, chẳng lẽ cô đau lòng ?"
Kiều Kinh Lam cau mày, "Cô hiểu gì? Không thời cơ thích hợp, xuống tay?
Bọn họ và nhà Dư Lỵ khác , bọn họ sống cùng Chúc Hạ.
Nếu nắm chắc vẹn mà xuống tay, một khi một chạy thoát, hoặc c.h.ế.t triệt để, Chúc Hạ thể sẽ hết thảy là do .
Đến lúc đó sẽ trở thành kẻ thù của cô , đời thể nào đến gần cô .
Hơn nữa cũng kẻ thù của cô , cô hận, chỉ cô tin tưởng, cô yêu thích, cô dựa dẫm."
Nhậm Ngọc Nhi , khỏi khóe miệng co giật.
Cho dù cô rõ xu hướng tính d.ụ.c của Kiều Kinh Lam là nam, nhưng mỗi Kiều Kinh Lam như , cô đều ảo giác Kiều Kinh Lam yêu Chúc Hạ đến phát điên.
Kiều Kinh Lam : "Cô cần dạy việc, còn g.i.ế.c bọn họ hơn cô, nhưng sẽ đ.á.n.h cược, chỉ chọn phương thức thỏa nhất."
Cô cúi gần Nhậm Ngọc Nhi, khuôn mặt sẹo của cô trông lạnh lẽo và đáng sợ, đe dọa: "Cô cũng đừng hòng mách Chúc Hạ, đừng hòng tố cáo nhà Dư Lỵ là g.i.ế.c."
"Bằng dám cam đoan, cô sẽ c.h.ế.t còn t.h.ả.m hơn nhà Dư Lỵ."
Nhậm Ngọc Nhi sợ đến mức suýt ngừng tim, vội vàng nịnh nọt: "Cô xem cô cái gì ?"
"Cô rõ ràng ghét Chúc Hạ, thể mách cô ? Cô cứ yên tâm vạn phần!
chỉ một yêu cầu, thích Cận Luật, ở bên Cận Luật, nhưng Cận Luật dường như thích Chúc Hạ.
Tuyền Lê
Dù chúng rõ, đợi cô g.i.ế.c hết những bên cạnh Chúc Hạ, cô liền mang Chúc Hạ rời , đừng để Chúc Hạ còn lảng vảng mặt Cận Luật nữa."
Kiều Kinh Lam thẳng dậy, "Được."
Kiều Kinh Lam sở dĩ cứ thế tin Nhậm Ngọc Nhi, chính là vì Nhậm Ngọc Nhi điều cầu xin.
Nếu Nhậm Ngọc Nhi cầu xin gì cả, chỉ một mực khiêu khích, xúi giục Kiều Kinh Lam g.i.ế.c hết bên cạnh Chúc Hạ, thì quá giả tạo.
Kiều Kinh Lam sớm muộn gì cũng sẽ nhận điều bất thường, phản g.i.ế.c Nhậm Ngọc Nhi.
Kiều Kinh Lam , Nhậm Ngọc Nhi loạng choạng trở về khu nhà ở bình thường, gương xem vết thương cổ cô .
"Điên , biến thái!" Cô bôi t.h.u.ố.c cho với vẻ mặt dữ tợn, ngừng mắng c.h.ử.i Kiều Kinh Lam.
Cô sớm hợp tác với như Kiều Kinh Lam là "cọp beo" trong nhà, nhưng cô còn cách nào khác.
Trưởng căn cứ đây c.h.ế.t, chỗ dựa của cô cũng theo đó mà biến mất.
Trưởng căn cứ hiện tại là Cận Luật, cô căn bản khả năng liên quan đến Cận Luật.
Tuy căn cứ khi Cận Luật tiếp quản, ngày càng hơn, cuộc sống cũng còn khó khăn như .
Nhậm Ngọc Nhi nơi sẽ là nơi nương của cô, cô dự định đợi cực hàn cực dương kết thúc sẽ rời .
Trước khi cô rời , cô thấy kết cục t.h.ả.m khốc của Chúc Hạ, cô Chúc Hạ mất tất cả!
Muốn đạt kết cục như , cô thúc giục Kiều Kinh Lam tay.
ai ngờ cô còn mấy câu, Kiều Kinh Lam cái con điên đột nhiên bóp cổ cô?!
Cô nghĩ vẫn còn sợ hãi.
Nếu Chúc Hạ tình cờ ngang qua, thu hút sự chú ý của Kiều Kinh Lam, cô thật sự nghi ngờ Kiều Kinh Lam lúc đó thật sự bóp c.h.ế.t cô!
Nhậm Ngọc Nhi nghiến răng, trong gương : "Mình nhất định sẽ thắng, vì thể thắng Chúc Hạ một , thể thắng Chúc Hạ thứ hai."
"Chúc Hạ chỉ thể là kẻ bại tay , cô nhất định sẽ một kết cục thê thảm!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-178-ai-dang-chia-sung-vao-chuc-ha.html.]
Chúc Hạ về nhà để dọn đồ, đồ đạc của cô đều ở trong gian, tùy lúc thể .
Cô là để thư cho .
Lần ngoài, cô ý định mang theo bất kỳ ai, cô sẽ cố gắng về khi động đất xảy , cùng vượt qua khó khăn.
bài học kinh nghiệm, cô lo động đất sẽ đến sớm, nên trong thư dặn dò nhất định chú ý đến sự đổi xung quanh.
Trong căn cứ cũng chăn nuôi, chỉ cần chú ý đến tình trạng của động vật, cũng thể nhận liên quan đến động đất.
Đương nhiên, Chúc Hạ một lời nào về động đất, cô thể bại lộ phận của .
Vì , đợi Lý Bác mấy bận rộn cả ngày trở về nhà, Cố Nhất Lộ tinh mắt, đầu tiên phát hiện bàn phòng khách lá thư .
Mọi xong thư đều khỏi sầu tư.
"Chị Hạ là bỏ chúng mà , là thật sự sẽ ?" Cố Nhất Lộ chống cằm, mặt mày ủ rũ, "chị Hạ mới , nhưng bắt đầu nhớ chị ."
Thái độ thẳng thắn nhớ Chúc Hạ của Cố Nhất Lộ, ai cũng thấy thật sự thích Chúc Hạ.
Lý Bác khẳng định : "Đã đội trưởng sẽ , cô nhất định sẽ ."
Chỉ là
Lý Bác khỏi cau mày lo lắng.
Nếu đội trưởng thật sự mang Tô Vũ Bạch về, Tạ Cảnh sẽ ?
Lúc Chúc Hạ các đồng đội đang nghĩ gì, cô đang lái xe trượt tuyết lao vun vút nền tuyết trắng xóa.
Cô đội mũ bảo hiểm, mặc đồ bảo hộ đầy đủ, lao hết tốc lực về phía thôn Sơn Phú.
Đói mệt, cô liền tìm một khu rừng chui , thực chất là gian nghỉ ngơi một chút.
Dù bây giờ là cực ngày, bất kể lúc nào cũng ánh sáng, ảnh hưởng đến việc đường.
Với tốc độ cao độ như của Chúc Hạ, cô chỉ mất đầy mười ngày đến thôn Sơn Phú.
Cô đến cửa thôn Sơn Phú, thấy dấu vết xe trượt tuyết rõ ràng.
Dấu vết mới, hẳn là để từ mấy ngày . Hơn nữa chỉ dấu vết thôn, dấu vết .
Để cẩn thận, Chúc Hạ hề đường hoàng lái xe trượt tuyết thôn.
Cô cất xe trượt tuyết gian, đổi một bộ áo khoác lông vũ màu trắng và mũ bảo hiểm, gần như hòa một với nền tuyết trắng xóa.
Cô thả Bình An và Hy Vọng , để chúng dò đường .
Bình An nhẹ nhàng, bốn chân linh hoạt nhảy nền tuyết, chỉ để từng dấu chân hình hoa mai.
Hy Vọng lớn hơn nhiều, là một con rắn to lớn, nhưng nó di chuyển nền tuyết, để dấu vết còn nhỏ hơn cả Bình An.
Một con thỏ rừng, một con rắn mở đường, Chúc Hạ bước từng bước nặng nhọc lớp tuyết dày, theo chúng.
Cô cố gắng che giấu hình, từng bước về phía thôn.
Khoảng một giờ , Chúc Hạ thấy bất kỳ ai, cũng tìm thấy xe trượt tuyết.
Lần cô thôn Sơn Phú trông như thế nào, bây giờ vẫn như .
Nếu nền tuyết còn sót dấu vết xe trượt tuyết chạy qua, cô thật sự nghi ngờ đến thật.
Cô cũng đến vị trí phát tín hiệu điện thoại của Tô Vũ Bạch, nơi đó tuyết xới tung, nhưng điện thoại ở đó.
Bị lấy .
Mà , chắc chắn là chủ nhân của chiếc xe trượt tuyết.
Chúc Hạ giữa nền tuyết mênh mông, ruộng đồng vốn của thôn Sơn Phú đều tuyết bao phủ.
Cô xa, chỉ ngọn núi xa còn thấy nguyên trạng.
Núi?
Chúc Hạ chợt lóe lên một ý nghĩ, đang định bước về phía ngọn núi, nhưng giây tiếp theo, một chấm đỏ xuất hiện ở vị trí trái tim cô.