Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 177: Chúng ta là bạn bè sao?

Cập nhật lúc: 2025-11-03 09:07:33
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khuôn mặt vốn đang mỉm của Chúc Hạ chợt trở nên nghiêm túc và sốt ruột: "Thật ? Nhanh cho xem!"

Giang Xuyên đưa màn hình hiển thị cho cô xem, một chấm đỏ hiện lên rõ ràng.

Chúc Hạ vị trí, khỏi nhíu mày: "Sao trùng với vị trí tín hiệu biến mất lúc , vẫn là ở thôn Sơn Phú? Đây chắc là tín hiệu mới nhất ?"

Giang Xuyên gật đầu khẳng định: "Là tín hiệu mới nhất, nguyên nhân vị trí trùng lặp thể là do điện thoại cứ thế hề di chuyển."

Tuyền Lê

" đó tuyết quá dày vùi lấp điện thoại đất, chịu ảnh hưởng của băng giá nên điện thoại tự động tắt máy."

"Bây giờ tín hiệu, thể là hoặc động vật cào tuyết , khiến điện thoại ở nhiệt độ tương đối bình thường nên mới khởi động ."

Giang Xuyên ngừng , về phía Cận Luật.

Hắn thấy Cận Luật phản ứng gì, liền tiếp: "Cũng thể là Tô Vũ Bạch về, tìm chiếc điện thoại vốn giấu và khởi động ."

Chúc Hạ Giang Xuyên , lập tức lấy điện thoại gọi cho Tô Vũ Bạch.

Lần đúng là còn là " máy quý khách gọi tắt máy", mà là tiếng "tút tút" trong trạng thái chờ trả lời.

cho đến khi tiếng "tút tút" kết thúc, vẫn ai máy.

Chúc Hạ nghĩ đến điều gì đó, kiên quyết : "Chắc chắn là lấy điện thoại."

" đây liên lạc với Tô Vũ Bạch, ngày nào cũng gọi cho nhiều cuộc điện thoại, đó điện thoại tắt máy, nghi ngờ là do gọi đến hết pin."

" bây giờ điện thoại thể khởi động , chắc chắn cần sạc pin. Bất kể ai cầm điện thoại, đều xem."

" cùng cô." Cận Luật, nãy giờ lên tiếng, .

"Không cần." Chúc Hạ lắc đầu, "Anh là trưởng căn cứ, căn cứ cần , cũng nhiều việc xử lý."

"Đây là chuyện riêng của , cần chậm trễ thời gian của ."

Cận Luật đeo kính gọng vàng đó, gầy so với chín tháng , chiếc cằm vốn góc cạnh càng thêm gầy guộc.

Nụ vốn ôn hòa thiện cũng ảnh hưởng, trở nên thanh lãnh, cách.

Cận Luật khi trở thành trưởng căn cứ, dù , đều thể hiện phong thái của đầu, như mới thể áp chế trong căn cứ.

Chỉ là mỗi đối mặt với Chúc Hạ, đều hy vọng bọn họ vẫn như đầu gặp mặt.

quên, từ lúc bọn họ đầu gặp mặt, vị trí của bọn họ bình đẳng.

Lời từ chối của Chúc Hạ thẳng thắn, để chút đường lui nào.

Cận Luật cúi mắt, tờ giấy vẽ bàn : " là trưởng căn cứ, là đối tác cũ của cô, là bạn bè của cô ?"

Chúc Hạ sững sờ, cô thật sự từng nghĩ đến vấn đề .

Chín tháng , thái độ của cô đối với Cận Luật giống như đối xử với lãnh đạo đơn vị, cố gắng giữ cách, dù tiếp xúc cũng là vì Lý Bác và vài khác phát triển trong căn cứ.

Ở riêng, dù nhà xây dựng riêng của bọn họ gần , chín tháng qua cũng gặp mặt riêng nào.

Trong lòng Chúc Hạ, Cận Luật vốn nhiều trọng lượng. Chín tháng trôi qua, Cận Luật đối với cô, nhiều lắm cũng chỉ là quen.

Thế nhưng bây giờ, Cận Luật hỏi cô, bọn họ là bạn bè ?

"Đương nhiên là bạn bè ." Chúc Hạ nhếch một nụ , "Có thể bạn bè với trưởng căn cứ, là vinh hạnh của ."

Có thêm bạn bè, thêm đường .

Chỉ cần thù hận ngăn cách, Chúc Hạ thể bạn bè với bất kỳ ai, cần giữ mối quan hệ căng thẳng với khác.

Cận Luật mím môi, ngậm .

Mặc dù nhận câu trả lời mong , nhưng rõ ràng, "bạn bè" của và "bạn bè" trong lời của Chúc Hạ, cùng một cấp bậc.

"Cô cần phái cùng cô ? Trên đường thể nguy hiểm." Cận Luật hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-177-chung-ta-la-ban-be-sao.html.]

"Không cần." Chúc Hạ từ chối, Cận Luật cũng bất ngờ.

Hắn còn hỏi Chúc Hạ cần vũ khí và xe cộ , thể cung cấp.

nhanh chóng nghĩ đến Dịch Hàn tài rèn đúc xuất sắc, và xe trượt tuyết riêng của Chúc Hạ, nên nên lời nào.

Chúc Hạ : "Trưởng căn cứ, cảm ơn ý của , xin ghi nhận."

"Nếu tìm Tô Vũ Bạch, sẽ nợ một ân tình lớn, tạm thời giữ ."

"Sau cần giúp gì, trong khả năng của , nhất định sẽ giúp."

"Nếu tìm Tô Vũ Bạch, cũng nợ một ân tình nhỏ, tóm dù thế nào cũng thiệt."

Chúc Hạ vẫy tay, nôn nóng rời để tìm Tô Vũ Bạch.

Cửa văn phòng đóng , Cận Luật chìm im lặng kéo dài, Giang Xuyên lưng bầu bạn.

Khoảng nửa giờ , Giang Xuyên mới nhẹ giọng nhắc nhở: "Trưởng căn cứ, mười phút nữa một cuộc họp."

Cận Luật đột nhiên hỏi: "Lúc điều tra tư liệu về Chúc Hạ, điều tra tên Tô Vũ Bạch ?"

Giang Xuyên sững sờ: "Không ."

Cận Luật hỏi: "Cậu phương thức liên lạc của Lương Linh Ngọc ?"

Giang Xuyên: "Không ."

" ." Cận Luật lấy điện thoại , tìm của Lương Linh Ngọc đưa cho , "Cậu kết bạn với Lương Linh Ngọc, hỏi cô về chuyện Tô Vũ Bạch."

"Cô ở cùng Chúc Hạ từ đầu thời kỳ mạt thế thiên tai, cô chắc chắn ."

Giang Xuyên nhận điện thoại, Cận Luật: "Anh tại tự hỏi?"

Cận Luật , im lặng .

Cận Luật , Giang Xuyên cũng nhận điện thoại, hai cứ thế giằng co.

Cuối cùng Cận Luật cũng chịu thua, thở dài bất lực: "Thôi ."

Hắn định thu điện thoại về, Giang Xuyên giật lấy điện thoại, ghi Lương Linh Ngọc.

"Sau khi thiên tai kết thúc, cho nghỉ phép một tháng."

"Được."

"Có lương."

" cho nghỉ phép lương gấp ba."

"Tung móc!"

Chúc Hạ từ văn phòng Cận Luật , đường đạp xe về nhà, cô thấy Kiều Kinh Lam đang véo cổ Nhậm Ngọc Nhi.

Mặt Nhậm Ngọc Nhi đỏ bừng, sắp nghẹt thở, nhưng Kiều Kinh Lam mặt biểu cảm, tôn trọng sự sống.

Trong căn cứ nhân viên an ninh tuần tra cố định theo giờ, nhưng may, Kiều Kinh Lam chính là nhân viên an ninh, cô đây là " luật mà phạm luật".

Chúc Hạ định can thiệp chuyện , sống c.h.ế.t của Nhậm Ngọc Nhi liên quan nhiều đến cô.

Mối ân oán giữa cô và Nhậm Ngọc Nhi, đến mức khiến cô g.i.ế.c Nhậm Ngọc Nhi, nhưng cô cũng sẽ thánh mẫu đến mức cứu Nhậm Ngọc Nhi.

Sau khi Chúc Hạ đạp xe xa, Nhậm Ngọc Nhi liều mạng giãy giụa đập tay Kiều Kinh Lam.

Vào giây phút ngàn cân treo sợi tóc cô sắp c.h.ế.t vì ngạt thở, Kiều Kinh Lam cuối cùng cũng buông tay.

"Khụ khụ khụ khụ!" Nhậm Ngọc Nhi ho dữ dội, hít thở khí trong lành từng ngụm lớn.

"Khụ khụ, cô điên khụ khụ!" Cô ôm cổ, tay chân dùng hết sức lùi , Kiều Kinh Lam với ánh mắt tức sợ.

" vốn là một kẻ điên, cô chẳng lẽ ?" Kiều Kinh Lam thu ánh mắt bóng lưng Chúc Hạ, liếc Nhậm Ngọc Nhi, tà ác, "Cho nên, đừng chọc ."

Loading...