Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 169: Kiều Kinh Lam dọn vào nhà tự xây
Cập nhật lúc: 2025-11-03 03:13:32
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe Nhậm Ngọc Nhi , Cận Luật khỏi nhíu mày, “Chuyện giữa và cô, nên lôi khác ."
“Hơn nữa, ngay từ đầu ý định thật sự cưới cô, cô bao giờ là phụ nữ trong lòng .”
Nhậm Ngọc Nhi lời của Cận Luật đ.â.m sâu tim.
Cận Luật quá thẳng thắn, quá dứt khoát, cho cô chút suy diễn nào, cô cũng biện hộ cho Cận Luật thế nào.
Nước mắt Nhậm Ngọc Nhi ngừng tuôn rơi, “Anh quá tàn nhẫn, thật sự quá tàn nhẫn!"
“Nếu thích , tại cho hy vọng lâu như ? Cận Luật, thật hèn hạ!”
Cận Luật liếc cô cuối.
Cận Luật gì, nhưng ánh mắt dường như chứa đựng nhiều cảm xúc, như thấu Nhậm Ngọc Nhi.
Nhậm Ngọc Nhi giật , phản ứng đầu tiên là nghĩ Cận Luật chuyện cô g.i.ế.c Nhậm phụ Nhậm mẫu.
Tuy nhiên, ánh mắt Cận Luật nhanh chóng dời , sải bước rời , bao giờ ngoảnh .
Nhậm Ngọc Nhi cũng còn tâm trạng để , vội vàng gắng sức dậy, bước thấp bước cao về nhà.
Trên đường , cô ngừng hồi tưởng những chuyện xảy từ khi cô đến căn cứ nhỏ, cô càng nghĩ càng kinh hãi.
Cô chắc Cận Luật , nhưng cô nhận , Cận Luật còn thâm trầm hơn cô tưởng.
Nếu ví von, thì Cận Luật giống như vị hoàng tử tranh đoạt ngôi vị trong lịch sử.
Mỗi bước , mỗi quyết định đưa đều suy nghĩ kỹ lưỡng, mang theo ý nghĩa sâu sắc.
Nhậm Ngọc Nhi khỏi rùng .
Việc cô rời xa Cận Luật lẽ cũng là một chuyện , mặt Cận Luật, cô chẳng khác gì một kẻ vô hình.
Cận Luật thể thấu cô, nhưng cô thể thấu Cận Luật dù chỉ một chút, cảm giác thật sự quá đáng sợ.
Khi Nhậm Ngọc Nhi về đến nhà, bên đống lửa ấm áp, cô đột nhiên .
“Chúc Hạ, tin cô từng chuyện gì khuất tất. Cô nghĩ cô thể ở bên Cận Luật là cô thắng đúng ?"
“Vậy ngược xem, cô cuối cùng sẽ trở thành trong lòng Cận Luật, sẽ trở thành công cụ mới của Cận Luật."
“Hắn thể lợi dụng , thì cũng thể lợi dụng cô, ai thể thoát !”
Nghĩ , lòng Nhậm Ngọc Nhi cân bằng hơn nhiều, cô vui vẻ cho thêm củi đống lửa.
Ở một bên khác, Chúc Hạ lâu trong tuyết đọng ban công.
Gần đến 11 giờ đêm, Cố Nhất Lộ lên gọi cô, “Chị Hạ, Kiều Kinh Lam đến .”
Chúc Hạ cái tên thoáng cái, còn phản ứng kịp cô là ai.
vài giây nhớ , là cô từng tiện tay giúp đỡ một phụ nữ vết sẹo mặt khi còn ở Cẩm Lâm Tiểu Khu triệt phá sào huyệt Hổ Minh bang.
gặp , cô phát hiện Kiều Kinh Lam vì lợi ích thể tấn công phân biệt, với cô , với những khác trong đội quan điểm hợp.
Tuy nhiên, Kiều Kinh Lam từng hại thành viên đội của cô, đối với cô cũng thiện, nên thái độ của cô đối với Kiều Kinh Lam vẫn khá .
Sau khi đến căn cứ nhỏ, cô còn để ý nhiều đến Kiều Kinh Lam.
Sau khi cực hàn và cực ngày giáng lâm, cô cũng chỉ đón Lý Bác và nhà họ Cố đến ở, hỏi đến tình hình của Kiều Kinh Lam.
Bất cứ bình thường nào cũng thể nhận , cô là cố ý giữ cách, Kiều Kinh Lam bây giờ đến gì?
Dù thì, Kiều Kinh Lam cũng coi như một bạn. Bạn đến chơi, Chúc Hạ ít nhất cũng gặp mặt cô một .
“Đến đây.” Vì , Chúc Hạ trèo khỏi đống tuyết ban công, phủi tuyết bám , cùng Cố Nhất Lộ xuống lầu.
“Chị Hạ, tóc chị còn dính tuyết, giúp chị gỡ xuống nhé?” Lúc xuống lầu, Cố Nhất Lộ hỏi.
Dù gọi một tiếng “Chị Hạ”, tỏ vẻ và Chúc Hạ quan hệ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-169-kieu-kinh-lam-don-vao-nha-tu-xay.html.]
khi trải qua nhiều chuyện như , còn thể tùy tiện như lúc mới gặp, dám tùy tiện động cô mà sự đồng ý của Chúc Hạ.
“Được, cảm ơn.” Chúc Hạ cúi đầu xuống, tiện cho Cố Nhất Lộ rõ hơn.
Vì , Kiều Kinh Lam thấy đúng là cảnh tượng :
Cố Nhất Lộ và Chúc Hạ gần, mật gỡ tuyết tóc Chúc Hạ, tìm những bông tuyết nhỏ ẩn trong tóc.
Sau đó, đắc ý đưa cho Chúc Hạ xem, Chúc Hạ đáp bằng một nụ “chiều chuộng”.
Kiều Kinh Lam thấy , trong mắt lóe lên một tia u ám, ánh mắt cô Cố Nhất Lộ cũng trở nên đúng đắn.
Cố Nhất Lộ lúc thấy ánh mắt cô , trực tiếp vẻ hung dữ trong mắt cô dọa cho giật .
khi Chúc Hạ sang, ánh mắt Kiều Kinh Lam trở bình thường, điểm khác thường nào.
“Sao ?” Chúc Hạ kỳ lạ hỏi.
“Không, gì.” Cố Nhất Lộ gượng.
Lưng lạnh, dám tiếp tục bên cạnh Chúc Hạ, nhanh chóng đến bên Lý Bác.
Kiều Kinh Lam với Chúc Hạ, “Ân nhân, mang nhiều vật tư đến, những vật tư hẳn đủ để trả tiền thuê nhà tự xây."
“Cô cần sắp xếp phòng cho , thể ở tạm trong phòng khách, thấy phòng khách cũng giường, chỗ ngủ là .”
Chúc Hạ liếc mấy bao tải đặt trong phòng khách, lúc mới hiểu mục đích đến của Kiều Kinh Lam.
Chuyện quả thực chút khó xử.
Người bình thường cô gọi Lý Bác và nhà họ Cố mà gọi cô , chắc chắn sẽ nghĩ lý do.
ngờ Kiều Kinh Lam cố chấp, cho rằng việc ăn ở tự kiếm, còn mang nhiều vật tư đến như .
Chúc Hạ suy nghĩ một chút, quyết định rõ ràng ngay bây giờ, tránh phiền phức về .
“Kiều Kinh Lam, lúc cứu cô để cô báo đáp, chỉ là chúng cùng là phụ nữ, giúp cô một chút."
“Hơn nữa, bao lâu nay, cho dù là báo đáp, cô cũng báo đáp xong , cô nợ bất cứ thứ gì."
“Với năng lực và thủ đoạn hiện tại của cô, cô sống sót trong tận thế thì vấn đề gì, cô cần cảm thấy là gánh nặng của cô."
“Bên vốn một đội, và họ chỉ là tạm thời chia xa, nhất định sẽ đoàn tụ."
“Rất tiếc, cả đội của chúng đều đồng ý cho cô gia nhập, cá nhân cũng cần thêm đồng đội nữa."
“Nếu cô lập đội, cô thể gia nhập những đội xuất sắc khác. Bên thì .”
Tuyền Lê
Chúc Hạ vòng vo với Kiều Kinh Lam, lời của cô thẳng thắn, từ chối rõ ràng, ai cũng hiểu.
Tuy quả thực khó , cũng thực sự tổn thương lòng , nhưng Chúc Hạ Kiều Kinh Lam bất kỳ ảo tưởng nào.
Do dự là hành vi của kẻ tệ bạc, dứt khoát mới là lựa chọn nhất.
Kiều Kinh Lam những lời , hề tức giận, cũng lóc đau buồn.
Cô trông bình tĩnh, như thể cô đoán sẽ tình huống xảy .
Cô , “Chúc Hạ, cảm ơn cô thẳng thắn với , hiểu ý cô."
“ tình hình hiện tại, cho dù tìm khác lập đội, cũng tìm ai. Nhà ở bình thường của lạnh, chịu nổi."
“Cô xem thế ? Trước khi cực hàn kết thúc, tạm thời ở chỗ cô. Đợi cực hàn kết thúc, sẽ lập tức dọn , sẽ ở cùng các nữa."
“Trong thời gian , sẽ cố gắng gây thêm phiền toái gì cho cô, cô để gì sẽ cái đó, chỉ một nơi ấm áp để ở, ?”
Nói đến cuối, giọng Kiều Kinh Lam nghẹn ngào.
Chúc Hạ còn kịp , Ôn Ngôn Uyển thương Kiều Kinh Lam, đầu tiên giơ tay , “Chúc tiểu thư, cô thể ở chung một phòng với ."
“Để lão Cố và con trai ở một phòng, như cần sắp xếp thêm phòng cho cô , cô cũng cần ngủ ở phòng khách, với cũng khác gì lúc đầu.”