Thiên Tai Mạt Thế : Tích Trữ Hàng Chục Tỷ, Cả Nhà Cùng Làm Ác Nhân - Chương 166: Giết hết những kẻ vây quanh cô

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-03 03:11:08
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhậm Ngọc Nhi thấy một nắm đ.ấ.m vung , còn tưởng nắm đ.ấ.m đó nhắm về phía , sợ hãi đến mức nhắm mắt theo phản xạ.

cảm giác đau đớn như dự đoán ập đến, ngược là một tiếng "rầm" lớn vang bên tai.

rón rén mở mắt , phát hiện nắm đ.ấ.m của Kiều Kinh Lam đập tường!

Khớp ngón tay của Kiều Kinh Lam vỡ , m.á.u đỏ tươi chảy chậm chạp xuống tường, trông đau đớn.

Nhậm Ngọc Nhi kìm nén nỗi sợ trong lòng, lên tiếng: "Này, cô ? Tất cả đều là của Chúc Hạ, cô cần tự phạt của cô , cô...."

Lời của Nhậm Ngọc Nhi còn dứt, Kiều Kinh Lam đ.ấ.m một quyền tường, là tay .

Hai quyền đập xuống, hai tay của Kiều Kinh Lam đều nát, trông thật dữ tợn và đáng sợ.

Nhậm Ngọc Nhi lấy hết can đảm hơn lúc nãy, nhíu mày : "Cô , cô theo , giúp cô xử lý vết thương."

Tuyền Lê

Nhậm Ngọc Nhi nắm lấy vạt áo Kiều Kinh Lam, dẫn Kiều Kinh Lam phòng của .

Vốn dĩ căn phòng của cô lạnh như băng, nhưng hôm nay khác xưa, mở cửa, khí ấm áp ập .

Nhìn thấy trong giữa phòng khách một đống than đang cháy, góc phòng còn đặt hai rổ than, nhiên liệu đầy đủ.

Kiều Kinh Lam cứ thế lời nào, mặc cho Nhậm Ngọc Nhi tìm hộp thuốc, giúp cô xử lý vết thương tay.

Đến khi vết thương băng bó xong, Nhậm Ngọc Nhi lấy một hộp đồ hộp và nước nóng đưa cho Kiều Kinh Lam: "Đây là đồ ăn thừa, lúc cô đừng chê."

Kiều Kinh Lam nhận, chỉ cô hỏi: "Cô với những lời đó, đối xử với như , cô ý đồ gì?"

Nhậm Ngọc Nhi một tiếng: "Tuy cô và Chúc Hạ duyên cớ gì, nhưng chắc chắn quen cô cô."

"Thẳng thắn mà , ghét Chúc Hạ, mà cô là Chúc Hạ ghét, cho nên nghĩ chúng thích hợp để kết bạn."

Môi Kiều Kinh Lam mấp máy, sắc mặt tái nhợt, rõ ràng câu "cô là Chúc Hạ ghét" đả kích sâu sắc.

Nhậm Ngọc Nhi quan sát sắc mặt cô, dò hỏi: "Vì Chúc Hạ coi trọng cô, ghét cô như , cô trả thù cô ?"

Không ngờ Kiều Kinh Lam lắc đầu dứt khoát, hơn nữa còn lời kinh : "Chúc Hạ là ân nhân của , thì ngày hôm nay."

"Dù cô ghét , thậm chí cô g.i.ế.c , cũng ý kiến gì. Mạng vốn là của cô , cô lấy lúc nào cũng ."

", cô thể sỉ nhục , hành hạ , khinh bỉ , chỉ duy nhất thể xem nhẹ ."

" thể thứ cho cô , thể hơn Lý Bác và nhà họ Cố."

" mới là hầu trung thành, giỏi giang nhất của cô , cho dù là chó, cũng là con ch.ó xuất sắc nhất."

" tại , tại thể chọn bọn họ, chọn ? Tại trong mắt cô tất cả , chỉ bỏ sót ?"

Nhậm Ngọc Nhi ngờ, Kiều Kinh Lam nghĩ như !

Dù cô chuyện với giọng điệu bình tĩnh, nhưng đôi mắt đỏ hoe, đôi tay run rẩy, thể cảm nhận sự điên cuồng và cố chấp ẩn giấu vẻ bình tĩnh đó.

Nếu cô là đàn ông, Nhậm Ngọc Nhi thể lập tức phán định cô yêu Chúc Hạ c.h.ế.t .

là phụ nữ, Nhậm Ngọc Nhi thật sự xác định .

Nhậm Ngọc Nhi cẩn thận dò hỏi: "Cô Chúc Hạ chỉ về phía ?"

Kiều Kinh Lam xa xăm: " chỉ nhiều hơn, mang tất cả những thứ nhất mà thể cho cô , khen , để ý đến ."

Nhậm Ngọc Nhi tiêu hóa lời , cố gắng suy nghĩ cách diễn đạt, hy vọng lôi kéo Kiều Kinh Lam về phe .

"Kiều Kinh Lam, cách để Chúc Hạ điều cô mong , chỉ là cách của theo lối thông thường, cô ?"

Ánh mắt Kiều Kinh Lam tập trung, đôi mắt đỏ hoe Nhậm Ngọc Nhi: "Cách gì?"

Nhậm Ngọc Nhi cô: "Chỉ cần cô g.i.ế.c hết những kẻ vây quanh Chúc Hạ, chỉ cần Chúc Hạ còn ai bên cạnh, chẳng cô sẽ là duy nhất của cô ?"

"Đến lúc đó, bất kể cô của cô thế nào, cô đều thể dễ dàng đạt , bởi vì bên cạnh cô còn ai khác để dựa , cô chỉ thể dựa cô!"

Kiều Kinh Lam cúi đầu suy nghĩ lâu, lâu đến mức Nhậm Ngọc Nhi cảm thấy bất an, sợ Kiều Kinh Lam thấu âm mưu quỷ kế của .

Đột nhiên, Kiều Kinh Lam ngẩng đầu, nở một nụ rạng rỡ với Nhậm Ngọc Nhi: "Cô đúng, cảm ơn cô!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thien-tai-mat-the-tich-tru-hang-chuc-ty-ca-nha-cung-lam-ac-nhan/chuong-166-giet-het-nhung-ke-vay-quanh-co.html.]

Nhậm Ngọc Nhi thả lỏng trái tim, cô giữ tay Kiều Kinh Lam đang : "Cô đừng hành động thiếu suy nghĩ, chuyện quá lớn lao, chúng cần bàn bạc kỹ lưỡng."

Một tuần , Lý Tuấn cầu xin trưởng căn cứ cho nhà.

Hắn cần gì cả, chỉ ăn một bữa cơm ngon, ngủ một giấc ngon, thề sẽ bao giờ đến phiền ông nữa.

Trưởng căn cứ vì tình nghĩa thích, cuối cùng cho Lý Tuấn một cơ hội, để nhà.

Sau bữa tối, ông dặn dò: "Buổi tối cứ ở trong phòng ngủ cho đàng hoàng, đừng chạy lung tung, ngày mai ăn sáng xong thì , thấy ?"

Lý Tuấn liên tục gật đầu, bộ dạng ngoan ngoãn lời.

Hắn ở trong phòng đến hơn 2 giờ theo đồng hồ, đoán lúc trưởng căn cứ hẳn ngủ say, mới lặng lẽ mở cửa ngoài.

Lý Tuấn đến với một nhiệm vụ, tìm phương thức liên lạc của trưởng căn cứ và Liệt Hoàng bệ hạ, mang về giao cho bí ẩn.

Nhà trưởng căn cứ tổng cộng bốn tầng, ở tầng ba.

Hắn từ tầng ba lục soát xuống tầng một, lục soát khắp nơi, tìm thấy gì cả, đành rón rén lên tầng bốn.

Chỉ là đến tầng bốn, thấy những âm thanh khiến tai đỏ tim đập, tuyệt đối video, là thật.

Vốn dĩ trưởng căn cứ ở cùng phụ nữ nào thì liên quan đến Lý Tuấn, dù vợ của ông c.h.ế.t ngay từ đầu thiên tai, nhu cầu sinh lý cũng là bình thường.

ai bảo Lý Tuấn cũng là một đàn ông trẻ tuổi đầy m.á.u lửa? Hắn cũng lâu chuyện đó, thấy tiếng động vẫn nhịn mà ghé gần.

Không ngờ cửa phòng đóng chặt, hé một khe nhỏ, đủ để thấy cảnh tượng khiến m.á.u huyết sôi trào bên trong.

Nữ chính trông khá xinh , nhưng quen, ngoài.

Lý Tuấn trong lòng kinh ngạc, trưởng căn cứ thông đồng với ngoài?

Xem kịch là xem kịch, Lý Tuấn quên nhiệm vụ của , nhanh chóng đến phòng khác tìm phương thức liên lạc.

Trong phòng, Nhậm Ngọc Nhi sức hoạt động, trưởng căn cứ nhanh chóng đầu hàng.

"Ngọc Nhi thật lợi hại." Ông giơ ngón tay cái.

Nhậm Ngọc Nhi duyên: "Ôi chao, trưởng căn cứ, lúc đó nếu ngài đưa về nhà từ trong tuyết, cho ăn, cho mặc, sưởi ấm thể cho , chắc chắn c.h.ế.t lúc đó , còn ngày hôm nay?"

"Cho nên những thứ đều là nên , ngài cứ thoải mái hưởng thụ ."

Ông ôm lấy Nhậm Ngọc Nhi, khép miệng: "Được, lát nữa đến."

Nhậm Ngọc Nhi kìm nén sự ghê tởm, ôm trưởng căn cứ, giả vờ đáng thương: "Ngài hại là Chúc Hạ, ngài cũng sẽ báo thù cho , đến bây giờ vẫn tay? Ngài lừa ?"

Trưởng căn cứ thở dài, lời với Lý Tuấn.

Mắt Nhậm Ngọc Nhi sáng lên: "Cho nên ngài thể trưởng căn cứ, là vì ngài là trưởng trấn, mà còn vì chỉ ngài mới thể liên lạc với của Liệt Hoàng bệ hạ?"

" , lời bọn họ, lời ."

Nhậm Ngọc Nhi lòng ông, ánh mắt lóe lên, cô đang âm mưu điều gì đó.

Sáng hôm , Chúc Hạ theo lệ gõ cửa nhà Dư Lỵ.

Kể từ khi cô bái sư, mấy ngày nay cô đều cùng Dư Lỵ khám bệnh lâm sàng, y thuật Tây y tiến triển nhanh chóng.

Dư Lỵ luôn khen cô là thiên tài cần cù, chẳng mấy chốc sẽ xuất sư, hơn cả thầy.

Con cái của Dư Lỵ đều đùa rằng ghen tị với Chúc Hạ vì quan hệ với Dư Lỵ như .

Nói hai họ dính cả ngày, thiết hơn cả con ruột với Dư Lỵ.

Về chuyện , Chúc Hạ chỉ .

Cô và Dư Lỵ chắc chắn thiết như con, nhưng trong lòng cô coi Dư Lỵ là sư phụ kính trọng thứ 2.

Chúc Hạ thu hồi suy nghĩ, phát hiện gõ cửa lâu mà ai mở cửa.

Ngửi kỹ hơn, trong khí thoang thoảng mùi m.á.u tanh!

Chúc Hạ hai lời, dùng sức đá cửa, một phút cuối cùng cũng đá tung cửa.

thấy cửa chính của phòng khách vẫn đóng chặt, nước m.á.u chảy từ khe cửa.

Loading...